Phạm Đình Trọng
Tuyên
bố 258 công bố ngày 20/07/2013 có đoạn viết: “Chúng tôi kêu gọi chính quyền Việt Nam và Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp
Quốc xem xét lại điều 258 của Bộ luật Hình sự năm 1999, sửa đổi năm 2009: ‘tội
lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước, quyền, lợi ích hợp
pháp của tổ chức, công dân.’“. Sở dĩ có lời kêu gọi đó là vì chính quyền Việt
Nam đã sử dụng điều 258 để bắt những người đi phân phát bản Tuyên ngôn Quốc
tế Nhân quyền, bắt những người viết blog bộc lộ chính kiến của họ,… Và Tuyên bố
258 yêu cầu chính quyền Việt Nam phải “thể
hiện các cam kết về nhân quyền của họ như một ứng cử viên tốt trước cuộc bầu cử,
để tạo điều kiện cho các thành viên Đại hội Đồng Liên Hiệp Quốc đánh giá các
cam kết nhân quyền của họ.” Dịch Tuyên bố 258 ra tiếng Anh. Cử người tỏa ra
thế giới đưa Tuyên bố 258 cho các tổ chức Nhân quyền quốc tế. Đến thẳng một số đại
sứ quán của những quốc gia dân chủ tại Hà Nội để trao Tuyên bố 258 tận tay cho
bạn bè quốc tế.
Những việc hệ trọng, lớn
lao đó đều do các bạn trẻ khởi xướng và phân công nhau thực hiện. Tôi khâm phục
việc làm thông minh, đàng hoàng, vừa trí tuệ, vừa quả cảm đó của các bạn.
Việc làm của các bạn mang
lại thắng lợi không phải chỉ ở tiếng nói đòi tự do dân chủ của người dân Việt
Nam đã vượt ra khỏi sự bưng bít của Nhà nước công an đảng trị mà hình ảnh các bạn
hiên ngang đi vào cánh cổng mở rộng đón các bạn của các tòa đại sứ của thế giới
dân chủ, hình ảnh những công cụ bạo lực Nhà nước độc tài trong bộ cảnh phục sắc
xanh hung thần từ hàng chục năm nay vẫn hung hăng, bặm trợn vung dùi cui, nắm đấm
xuống đầu người dân Việt Nam trong những cuộc bắt bớ, đàn áp những tiếng nói
dân chủ, trong những cuộc biểu tình chống Tàu Cộng xâm lược, nay đứng bất lực,
thẫn thờ, lo lắng nhìn theo các bạn đi vào sứ quán nước ngoài, hình ảnh một bà
phó đại sứ ra tận ngoài cổng lưu luyến, trìu mến nhìn theo các bạn ra về, hình ảnh
các bạn trao bản Tuyên bố 258 cho các nhân viên ngoại giao nước ngoài tràn ngập
trên các trang mạng toàn cầu là một thắng lợi vô cùng to lớn của lực lượng đấu
tranh cho tự do dân chủ ở Việt Nam. Thời Nhà nước độc tài đảng trị độc quyền thông
tin, độc quyền đối thoại với thế giới, tùy tiện lừa dối thế giới đã vĩnh viễn
chấm dứt.
Việc làm của các bạn đã
khẳng định một điều: Một thế hệ trẻ trung mang tri thức hiện đại của thế giới,
mang khí phách của truyền thống của Việt Nam đã lớn lên, vững vàng đảm nhận vai
trò lịch sử của mình. Tuyên bố 258 không phải chỉ là Tuyên bố đòi chính quyền
Việt Nam phải thực hiện các cam kết về Nhân quyền mà còn là Tuyên bố nhận trách
nhiệm lịch sử của một thế hệ tuổi trẻ Việt Nam. Tuyên bố 258 cho chúng tôi khâm
phục, hãnh diện về các bạn và cũng cho chúng tôi niềm tin và sự thư thái trong
lòng.
Lớp người đã để lại cả
sức lực và bầu máu nóng tuổi trẻ, để lại phần lớn năm tháng cuộc đời vào cuộc
chiến tranh ý thức hệ, bằng chính năm tháng đắng cay của cuộc đời mình, bằng
chính máu và nước mắt của mình nhận ra được sự độc hại, nhận ra được tội ác của
học thuyết vay mượn lấy giai cấp thống trị dân tộc, lấy giai cấp chia rẽ, li
tán dân tộc, lớp người đó chỉ kịp thức tỉnh, chỉ kịp chỉ ra tội ác và nọc độc của
học thuyết vay mượn đó thì sức đã không còn để làm những việc cụ thể đòi hỏi sự
xông xáo, bôn ba, đến sự mẫn cảm, nhạy bén, linh hoạt cũng không còn để có những
sáng kiến kịp thời như khởi xướng ra Tuyên bố 258. Trong đấu tranh chính trị,
không phải chỉ có nhận thức tư tưởng mà còn cần những hành động chính trị. Nguyễn
Hộ có hành động chính trị cũng chỉ biết bỏ thành phố, đơn độc tìm về căn cứ
bưng biền xưa cũng không được. Biểu tình cũng chỉ là hành động chính trị cổ điển.
Bằng biểu tình, những người Cộng sản đã cướp được chính quyền vì thế Nhà nước Cộng
sản rất sợ biểu tình tự phát của người Dân. Và tất cả những cuộc biểu tình tự
phát của người Dân yêu nước chống Tàu Cộng xâm lược đều bị đàn áp thô bạo.
Ra Tuyên bố 258 và vượt
qua hàng rào bạo lực bưng bít, đưa Tuyên bố 258 ra thế giới là một hành động
chính trị sáng tạo, khôn ngoan và hiệu quả. Một thế hệ hành động trong đấu
tranh chính trị ở Việt Nam đã xuất hiện. Hơi tiếc chút xíu là lời văn Tuyên bố
258 chưa thật mạch lạc. Nhưng chính trị là thời cơ. Hành động chính trị cần kịp
thời hơn là cần lời văn mạch lạc. Tuyên bố 258 rất đúng lúc, kịp thời.
Mải lo giải quyết về nhận
thức tư tưởng, không để tâm đúng mức đến những chi tiết cụ thể nên những điều
luật lập lờ, tạo điều kiện cho chính quyền lợi dụng sự lập lờ đó bóp chết những
tiếng nói dân chủ như điều 79, điều 88, điều 258 đã nghiễm nhiên tồn tại trong
Bộ luật Hình sự hàng chục năm nay, cho phép bạo quyền mặc sức lộng hành tước đoạt
những quyền Con Người cơ bản của người Dân.
Lớp người trẻ khao khát
tự do không chấp nhận điều 258 đã định vị trong Bộ luật Hình sự từ mấy chục năm
nay thì Nghị định ngây ngô, ấu trĩ và ngang ngược, thô bạo buộc trang điện tử
cá nhân chỉ được đưa thông tin cá nhân chủ trang, Nghị định 72/2013 vừa ra đời
làm sao những lớp người trẻ khát khao tự do, dân chủ, lớp người ra đời cùng với
sự ra đời của internet có thể chấp nhận sự tước đoạt giá trị cuộc sống mà
internet mang lại cho họ!
Cách mạng công nghiệp
cho con người ý thức về cá nhân, tách cá nhân ra khỏi bầy đàn. Cách mạng tin học
đã trao cho cá nhân công cụ internet để làm chủ thế giới. Nghị định 72/2013 biến
công cụ để cá nhân làm chủ thế giới chỉ còn là trang nhật kí cá nhân. Thế hệ
internet đã dõng dạc ra Tuyên bố 258 làm sao có thể chấp nhận Nghị định 72/2013
– một chỉ thị hòng ngu dân, kéo lùi bước tiến hóa của xã hội.○