tag:blogger.com,1999:blog-30637434493432531942024-03-19T10:07:33.000+07:00Như Cây Tre Việt NamPham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comBlogger224125tag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-64436665956919159942021-03-16T16:59:00.001+07:002021-03-16T17:05:36.918+07:00Một bài viết cũ<p class="MsoNormal" style="text-align: justify;"> <!--[if gte mso 9]><xml>
<o:OfficeDocumentSettings>
<o:AllowPNG/>
</o:OfficeDocumentSettings>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:TrackMoves/>
<w:TrackFormatting/>
<w:HyphenationZone>21</w:HyphenationZone>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:DoNotPromoteQF/>
<w:LidThemeOther>FR</w:LidThemeOther>
<w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
<w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
<w:SplitPgBreakAndParaMark/>
<w:EnableOpenTypeKerning/>
<w:DontFlipMirrorIndents/>
<w:OverrideTableStyleHps/>
</w:Compatibility>
<m:mathPr>
<m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
<m:brkBin m:val="before"/>
<m:brkBinSub m:val="--"/>
<m:smallFrac m:val="off"/>
<m:dispDef/>
<m:lMargin m:val="0"/>
<m:rMargin m:val="0"/>
<m:defJc m:val="centerGroup"/>
<m:wrapIndent m:val="1440"/>
<m:intLim m:val="subSup"/>
<m:naryLim m:val="undOvr"/>
</m:mathPr></w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="false"
DefSemiHidden="false" DefQFormat="false" DefPriority="99"
LatentStyleCount="376">
<w:LsdException Locked="false" Priority="0" QFormat="true" Name="Normal"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 9"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 6"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 7"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 8"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="toc 9"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Normal Indent"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="footnote text"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="annotation text"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="header"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="footer"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="index heading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="35" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="caption"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="table of figures"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="envelope address"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="envelope return"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="footnote reference"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="annotation reference"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="line number"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="page number"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="endnote reference"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="endnote text"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="table of authorities"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="macro"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="toa heading"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Bullet"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Number"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Bullet 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Bullet 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Bullet 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Bullet 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Number 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Number 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Number 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Number 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="10" QFormat="true" Name="Title"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Closing"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Signature"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="Default Paragraph Font"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text Indent"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Continue"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Continue 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Continue 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Continue 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="List Continue 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Message Header"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="11" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Salutation"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Date"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text First Indent"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text First Indent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Note Heading"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text Indent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Body Text Indent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Block Text"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Hyperlink"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="FollowedHyperlink"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="22" QFormat="true" Name="Strong"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="20" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Document Map"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Plain Text"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="E-mail Signature"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Top of Form"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Bottom of Form"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Normal (Web)"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Acronym"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Address"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Cite"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Code"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Definition"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Keyboard"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Preformatted"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Sample"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Typewriter"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="HTML Variable"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Normal Table"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="annotation subject"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="No List"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Outline List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Outline List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Outline List 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Simple 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Simple 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Simple 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Classic 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Classic 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Classic 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Classic 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Colorful 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Colorful 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Colorful 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Columns 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Columns 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Columns 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Columns 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Columns 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 6"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 7"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Grid 8"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 4"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 5"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 6"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 7"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table List 8"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table 3D effects 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table 3D effects 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table 3D effects 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Contemporary"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Elegant"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Professional"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Subtle 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Subtle 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Web 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Web 2"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Web 3"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Balloon Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="Table Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Table Theme"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" Name="Placeholder Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" Name="Revision"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="34" QFormat="true"
Name="List Paragraph"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="29" QFormat="true" Name="Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="30" QFormat="true"
Name="Intense Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="19" QFormat="true"
Name="Subtle Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="21" QFormat="true"
Name="Intense Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="31" QFormat="true"
Name="Subtle Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="32" QFormat="true"
Name="Intense Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="33" QFormat="true" Name="Book Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="37" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" Name="Bibliography"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="41" Name="Plain Table 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="42" Name="Plain Table 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="43" Name="Plain Table 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="44" Name="Plain Table 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="45" Name="Plain Table 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="40" Name="Grid Table Light"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46" Name="Grid Table 1 Light"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51" Name="Grid Table 6 Colorful"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52" Name="Grid Table 7 Colorful"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="Grid Table 1 Light Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="Grid Table 6 Colorful Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="Grid Table 7 Colorful Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="Grid Table 1 Light Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="Grid Table 6 Colorful Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="Grid Table 7 Colorful Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="Grid Table 1 Light Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="Grid Table 6 Colorful Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="Grid Table 7 Colorful Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="Grid Table 1 Light Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="Grid Table 6 Colorful Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="Grid Table 7 Colorful Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="Grid Table 1 Light Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="Grid Table 6 Colorful Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="Grid Table 7 Colorful Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="Grid Table 1 Light Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="Grid Table 6 Colorful Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="Grid Table 7 Colorful Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46" Name="List Table 1 Light"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51" Name="List Table 6 Colorful"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52" Name="List Table 7 Colorful"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="List Table 1 Light Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="List Table 6 Colorful Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="List Table 7 Colorful Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="List Table 1 Light Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="List Table 6 Colorful Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="List Table 7 Colorful Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="List Table 1 Light Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="List Table 6 Colorful Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="List Table 7 Colorful Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="List Table 1 Light Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="List Table 6 Colorful Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="List Table 7 Colorful Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="List Table 1 Light Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="List Table 6 Colorful Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="List Table 7 Colorful Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="46"
Name="List Table 1 Light Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="51"
Name="List Table 6 Colorful Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="52"
Name="List Table 7 Colorful Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Mention"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Smart Hyperlink"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Hashtag"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Unresolved Mention"/>
<w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
Name="Smart Link"/>
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><span style="color: #44546a; font-size: 14.0pt; line-height: 107%; mso-themecolor: text2;">Sau khi ông Lê Đình Kình bị
bắn chết và bị phanh thây, không dưới 20 nhà hoạt động dân chủ, hoạt động xã hội
trong đó có cả những nhân sỹ, trí thức, giáo sư, tiến sỹ khoa học nối nhau treo
ảnh đã từng chụp cùng với nạn nhân (khi còn sống) lên mạng lưới toàn cầu để bày tỏ cảm thông sâu
sắc và phản đối kẻ độc tài. Song, cho tới nay, những tấm hình đó vừa chẳng làm
cho người chết sống lại cũng không thể giúp gì cho những nạn nhân còn sống thoát
án tử hình, chung thân. Theo một nguồn tin của người viết, giới luật sư bên bị
còn tư vấn cho các bị cáo nên nhận tội hoặc nhũn nhặn trước “tòa” hầu được thuyên
giảm án phạt. Tuy nhiên, “phiên tòa phúc thẩm” đã cho thấy luật sư đã làm cho những
người lĩnh án tử hình sẽ phải chết ngược với những uy dũng họ đã có. Lịch sử chống
độc tài của Việt Nam đã mất hẳn một chương anh hùng. Kẻ độc tài đã tránh được một
cái tát thẳng vào mặt.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align: justify;"><span style="color: #44546a; font-size: 14.0pt; line-height: 107%; mso-themecolor: text2;">Nhưng lịch sử không dừng ở
đây và có thể sẽ vẫn diễn ra như cũ. Bài viết cũ sau đây chỉ muốn lịch sử sẽ phải
thay đổi. Đó chính là lý do người viết cho đăng lại ở đây để trình độc giả.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 1; text-align: justify;"><b><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR; mso-font-kerning: 18.0pt;">Đồng Tâm: Phải nghĩ khác</span></b></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Vụ Ðồng Tâm lại là
một thắng lợi to lớn cho kẻ cầm quyền.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l1 level1 lfo1; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">1.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Kẻ cầm
quyền đã làm cho toàn giới bị trị thấy rõ bọn chúng vẫn hoàn toàn
dư sức mạnh và thừa tự tin để dập tắt mọi ý muốn, hành động chống
cự lại các quyết định vô lý của chính quyền. Sức mạnh vẫn còn lớn
tới mức chúng sẵn sàng huy động hàng nghìn binh lính cùng thiết bị
quân sự hiện đại chỉ để tấn công, tiêu diệt một thủ lĩnh nông dân
già trong tay chỉ có vài chục quân với vài vũ khí tự tạo, thô sơ.
Sự tự tin của kẻ cầm quyền vẫn dư thừa để tiếp tục chẳng cần phải
đắn đo để tráo trở, lật lọng, tàn ác.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l1 level1 lfo1; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">2.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Trước những
hành động ngang tàng, độc ác trắng trợn như thế, phản ứng nói chung
của kẻ bị trị vẫn chỉ giới hạn ở kêu xin, kiến nghị, cùng lắm là
chửi đổng, thậm chí nhiều kẻ còn bày tỏ tin tưởng vào chế độ, kỳ
vọng vào sự công minh, sáng suốt của kẻ thống trị. Phản ứng này là
chứng cớ không thể nghi ngờ cho sự tự tín đúng đắn của kẻ cầm
quyền trước khi quyết định giải quyết dứt điểm vụ Ðồng Tâm, đồng
thời là lời khuyên gián tiếp cho nhiều kẻ bị trị khác: chớ nên cương
cường với chính quyền.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l1 level1 lfo1; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">3.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Ðối với
nhóm người phản kháng có tổ chức, ngoài thủ lĩnh đã bị hạ sát
ngay trong buồng ngủ và bị làm nhục thân xác, tất cả đều tỏ thái
độ ăn năn, sám hối hoặc hết sức nhũn nhặn trước ống kính ghi hình
hoặc trước công đường. Sự thay đổi thái độ này không chỉ củng cố
thêm tính rụt rè, nhút nhát cho công chúng mà còn làm cho nhiều kẻ
bị trị khác ngộ nhận về sự chính trực của kẻ cầm quyền đàn áp.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l1 level1 lfo1; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">4.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Giới luật sư
rất hồ hởi, tích cực tham gia vào quá trình tố tụng mặc dù nghề
nghiệp, kinh nghiệm cá nhân, thực tế vụ án đã chứng minh rõ “pháp
luật”, “điều tra” và “tòa án” chỉ là công cụ của kẻ đàn áp. Hành
động này của giới luật sư (vô tình) đã đóng góp không nhỏ cho việc
bảo dưỡng vỏ bọc dân chủ của chế độ và nuôi dưỡng các ảo vọng công
lý trong giới bị trị.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Ðó là 4 hệ quả
tốt đẹp nhìn ở phương diện đối nội cho kẻ đương quyền.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Về đối ngoại:</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l0 level1 lfo2; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">1.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Vụ Ðồng Tâm
là một thông điệp mạnh và hấp dẫn cho giới tư bản ngoại quốc. Họ
có thể an tâm loại đi hẳn ít nhất hai rủi ro cho các dự án đầu tư (bất
ổn xã hội; tranh chấp chủ-thợ) miễn là duy trì được quan hệ tốt
đẹp với giới cầm quyền.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l0 level1 lfo2; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">2.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Các chính
quyền trên thế giới bớt đi các phân vân về sự vững chắc của chế độ
độc tài hiện nay sau vụ Ðồng Tâm.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; margin-left: 36.0pt; mso-list: l0 level1 lfo2; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; tab-stops: list 36.0pt; text-align: justify; text-indent: -18.0pt;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-language: FR;"><span style="mso-list: Ignore;">3.<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Những chính
quyền có toan tính thôn tính hoặc sử dụng chủ quyền Việt Nam cho các
lợi ích của họ sẽ gia tăng hỗ trợ, gắn bó chặt chẽ hơn với kẻ
thống trị sau vụ Ðồng Tâm.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Những điểm thành
công kể trên của kẻ cầm quyền có thể khiến nhiều người không đồng
tình hoặc, có thể, phẫn nộ với người viết vì cho rằng những điều
này làm nản lòng, nhụt chí nhiều người đấu tranh chống độc
tài tại Việt Nam. Tuy nhiên, nếu như chúng ta không nhìn nhận trong vụ
Ðồng Tâm, người dân Việt Nam lại bị thất bại rất bẽ bàng trước kẻ
cầm quyền đồng tộc, thì một thành công khác đối với kẻ cầm quyền
cần phải ghi thêm:</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">– Sau vụ Ðồng Tâm,
giới bị trị vẫn giữ nguyên phép thắng lợi tinh thần AQ để tự huyễn
hoặc mình và tiếp tục nhẫn nhịn đón nhận những bóc lột, đàn áp
mới, có thể khốc liệt hơn.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Chưa kể, trong vụ
Ðồng Tâm, những thành công kể trên của kẻ cầm quyền chưa phải là tất
cả. Ngay cả sự kiện người thủ lĩnh can trường – cụ già Lê Ðình Kình
– dù quyết tâm chống trả quyết định của chính quyền và đã tự trải
nghiệm các hành động hèn hạ, tàn độc của chính quyền vẫn một mực
thể hiện sự tin tưởng vào chế độ – cũng phải được tính là một
thành công lớn cho kẻ cầm quyền về mặt chính trị: Sự sai trái chỉ
thuộc cấp thực thi, còn kẻ cầm quyền tối cao, đảng lãnh đạo độc tôn
vẫn luôn anh minh, xứng đáng cầm quyền muôn năm!</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Một chế độ
đã tỏ rõ bộ mặt “hèn với giặc, ác với dân” nhưng tất cả các nhân
sĩ cấp tiến nhất trong xã hội đều cố tình phát đi, gián tiếp hoặc
trực tiếp, một thông điệp rằng: Tôi không chống chính quyền! Ðây cũng
không thể không tính là thành công lớn cho kẻ độc tài có mộng cầm
quyền muôn thuở.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Người viết không
thể xót xa khi viết ra những điều này. Nhưng, chính trị không bao giờ
thể tất cho tình cảm, cảm tính.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Chính trị, về bản
chất, muôn thuở là mối quan hệ đối kháng mất còn giữa kẻ cầm quyền
và dân chúng. Chính trị luôn là cuộc đấu sống mái giữa kẻ thống
trị và kẻ bị trị. Kẻ mạnh hơn, khôn ngoan hơn sẽ thắng; kẻ yếu, kẻ
ngu ngơ hơn sẽ phải thua, phải bị kẻ khác thống trị hoặc bị tiêu
diệt.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Chế độ dân chủ đã
được sinh ra nhằm loại bỏ tính khốc liệt của mối quan hệ thống
trị-bị trị nhưng bản chất đối kháng và quy luật được thua-khôn dại,
mạnh yếu của cuộc chơi vẫn giữ nguyên. Người dân và chính quyền luôn
ở hai phía đối kháng; lá phiếu, phản ứng khôn dại, mạnh yếu của cử
tri sẽ quyết định mức độ phục vụ dân chúng cao hay thấp của chính
quyền. Các cuộc biểu tình nhiều ít bạo lực nhắm vào chính quyền
hay các cuộc bố ráp, giữ trật tự nhiều ít vũ lực quá đà nhắm vào
dân chúng luôn tồn tại trong các chế độ dân chủ. Ðể phòng bị sự đàn
áp của kẻ cầm quyền, các chế độ dân chủ không bao giờ để kẻ cầm
quyền có thể tự tiện, dễ dàng điều khiển các lực lượng vũ trang –
cảnh sát, quân đội.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Tập hợp, biểu
tình, thị uy, bố ráp chính quyền là những quyền đương nhiên của người
dân trong các quốc gia dân chủ.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Có quốc gia dân chủ
còn thận trọng, cảnh giác hơn với kẻ cầm quyền bằng cách trao quyền
sở hữu vũ khí cho mọi người dân để khi cần: Toàn dân đồng loạt cầm
súng đứng lên lật đổ chính quyền.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Các dân tộc khôn
ngoan đã đạt được chế độ dân chủ vẫn chẳng phút nào quên lãng hay lơ
là với quyền, với khả năng phải chống lại chính quyền.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Người dân trong các
chế độ dân chủ đang được hưởng những ưu việt của một chế độ, một
chính quyền không dám hành dân nếu không muốn bị trừng trị là điều
hoàn toàn không phải ngẫu nhiên.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Người Việt của chúng
ta hôm nay rõ ràng đang thất bại. Nhưng sự thất bại không phải định
mệnh. Thất bại cũng không chắc chắn sẽ phải lặp lại trong tương lai,
thậm chí ngày mai. Người dân của các quốc gia dân chủ cũng đã phải
trải qua nhiều lần thất bại, và nhiều khi tưởng chừng không thể
thành công, trước khi bắt được kẻ cầm quyền phải tuân thuận pháp
luật, lập nên một chính thể không thể đàn áp dân chúng nếu không
muốn bị lật đổ. Tuy thế, thất bại cũng vẫn là một khả năng có thể
xảy ra hoặc đôi khi vẫn xảy ra đối với người dân trong các quốc gia
dân chủ.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Người Việt chúng ta
trong lịch sử không phải không có lúc đã hành động và khí phách
khiến tất cả mọi kẻ cầm quyền đều phải kính nể.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Cách đây 90 năm,
Nguyễn Thái Học cùng 12 đồng sự chống chính quyền thực dân Pháp
bước lên máy chém công khai giữa ban ngày. Tất cả đều hiên ngang, bình
thản đưa đầu vào máy chém. Phó Ðức Chính, đề nghị được ngửa mặt
nhìn thẳng vào lưỡi chém, rồi ông hô vang “Việt Nam vạn tuế!”. Nguyễn
Thái Học chậm rãi bước lên máy chém sau cùng, từ chối uống chén
rượu an thần, khẳng khái đọc thơ xác quyết lý tưởng và hô vang “Việt
Nam vạn tuế!” khi lưỡi chém lao xuống. Lúc đó Phó Ðức Chính 23 tuổi,
Nguyễn Thái Học 28 tuổi.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">Khí phách đó và
một nhận thức chính trị đúng đắn chắc chắn sẽ đưa dân tộc Việt Nam
thoát khỏi gọng kìm của một đảng chính trị đốn mạt.</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><b><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">PHS </span></b><span style="font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: FR;">(13/09/2020)</span></p>
<p class="MsoNormal" style="line-height: normal; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span>(trong những ngày
chờ tuyên án của “phiên tòa sơ thẩm bỏ túi” vụ Đồng Tâm). In trên báo <i><span style="font-family: "Calibri", sans-serif; line-height: 107%;"><a href="https://baotreonline.com/">Trẻ</a></span></i>
1209, 17/09/2020</span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 107%; mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin;"><br /></span></p>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-55362256500298720912018-11-14T18:06:00.001+07:002018-12-07T00:14:12.589+07:00Tòa án phản động: Tẩy chay<!--[if gte mso 9]><xml>
<o:OfficeDocumentSettings>
<o:AllowPNG/>
</o:OfficeDocumentSettings>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:TrackMoves/>
<w:TrackFormatting/>
<w:DoNotShowInsertionsAndDeletions/>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:DoNotPromoteQF/>
<w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
<w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
<w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
<w:SplitPgBreakAndParaMark/>
<w:EnableOpenTypeKerning/>
<w:DontFlipMirrorIndents/>
<w:OverrideTableStyleHps/>
</w:Compatibility>
<m:mathPr>
<m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
<m:brkBin m:val="before"/>
<m:brkBinSub m:val="--"/>
<m:smallFrac m:val="off"/>
<m:dispDef/>
<m:lMargin m:val="0"/>
<m:rMargin m:val="0"/>
<m:defJc m:val="centerGroup"/>
<m:wrapIndent m:val="1440"/>
<m:intLim m:val="subSup"/>
<m:naryLim m:val="undOvr"/>
</m:mathPr></w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="true"
DefSemiHidden="true" DefQFormat="false" DefPriority="99"
LatentStyleCount="267">
<w:LsdException Locked="false" Priority="0" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Normal"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="heading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="35" QFormat="true" Name="caption"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="10" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" Name="Default Paragraph Font"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="11" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="22" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Strong"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="20" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="59" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Table Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Placeholder Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Revision"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="34" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="List Paragraph"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="29" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="30" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="19" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="21" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="31" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="32" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="33" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Book Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="37" Name="Bibliography"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-priority:99;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin-top:0in;
mso-para-margin-right:0in;
mso-para-margin-bottom:10.0pt;
mso-para-margin-left:0in;
line-height:115%;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:11.0pt;
font-family:"Calibri","sans-serif";
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:TrackMoves/>
<w:TrackFormatting/>
<w:DoNotShowInsertionsAndDeletions/>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:DoNotPromoteQF/>
<w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
<w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
<w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
<w:SplitPgBreakAndParaMark/>
<w:EnableOpenTypeKerning/>
<w:DontFlipMirrorIndents/>
<w:OverrideTableStyleHps/>
</w:Compatibility>
<w:DoNotOptimizeForBrowser/>
<m:mathPr>
<m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
<m:brkBin m:val="before"/>
<m:brkBinSub m:val="--"/>
<m:smallFrac m:val="off"/>
<m:dispDef/>
<m:lMargin m:val="0"/>
<m:rMargin m:val="0"/>
<m:defJc m:val="centerGroup"/>
<m:wrapIndent m:val="1440"/>
<m:intLim m:val="subSup"/>
<m:naryLim m:val="undOvr"/>
</m:mathPr></w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="true"
DefSemiHidden="true" DefQFormat="false" DefPriority="99"
LatentStyleCount="267">
<w:LsdException Locked="false" Priority="0" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Normal"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="heading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="35" QFormat="true" Name="caption"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="10" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" Name="Default Paragraph Font"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="11" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="22" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Strong"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="20" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="59" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Table Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Placeholder Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Revision"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="34" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="List Paragraph"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="29" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="30" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="19" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="21" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="31" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="32" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="33" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Book Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="37" Name="Bibliography"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-priority:99;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Liberation Serif","serif";
mso-fareast-language:ZH-CN;
mso-bidi-language:HI;}
</style>
<![endif]-->
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"></span></b><br />
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Từ phiên tòa xét xử </span><a href="http://www.talawas.org/?p=3364"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">“bọn gián điệp, phản cách mạng phá hoại hiện hành: Nguyễn Hữu
Đang và Thụy An”</span></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> tới
phiên tòa sắp tới </span><a href="https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-46168289"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">xử Huỳnh Thục Vy</span></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> là hơn 58 năm.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Trong suốt thời gian hơn nửa thế kỷ đó, dưới chế độ
chính trị do Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) dựng lên và kìm giữ, có
vô số phiên tòa tương tự đã được mở ra để xét xử những người bị
gọi hay được gọi là “phản động” với những tội trạng khác nhau, với
những phán quyết khác nhau, và với những kết cục đau thương khác nhau
dội xuống cuộc đời các bị cáo cùng gia đình của họ. Hình thức và
các thủ tục tố tụng của các phiên tòa đó cũng đã thay đổi nhiều. ĐCSVN
đã biết làm cho các “phiên tòa” trở nên hấp dẫn hơn, thu hút hơn và
“cởi mở” hơn bằng gia giảm nhiều chi tiết: sự hiện diện đôi khi rất
hùng hậu của luật sư bên bị, sự tham dự của giới ngoại giao quốc tế
qua màn hình, sắp xếp lại ghế ngồi trong phòng xử, bãi bỏ khung
hình móng ngựa, thậm chí các bài bào chữa không kém hùng biện cũng
cho vang lên ngay tại tòa,…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Nhưng một đặc điểm không hề thay đổi: tất cả những
nhân vật chủ chốt thực hiện quá trình tố tụng, kể cả thẩm
phán-quan tòa, đều là thành viên của ĐCSVN; và các bản án luôn triệt
hạ các mầm mống tiến bộ, lương thiện của dân tộc. Dưới chế độ độc
đảng độc tài toàn trị kéo dài, người ta thường coi đó là một điều
hiển nhiên, không cần cật vấn. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Nhưng, nếu chúng ta chấp nhận gọi những phiên xét xử người
bất đồng chính kiến là một “tòa án” – với ý nghĩa là nơi phân định
công lý, đúng-sai, chúng ta cần<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>đặt
lại vấn đề đối với các “tòa án” này.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Dù muốn hay không, tất cả những người đã bị đảng
cộng sản liệt vào dạng “phản động” đều là những người có tư tưởng
hoặc hành động đối lập, chống lại đảng cộng sản. Nói cách khác,
các phiên xét xử những người bất đồng chính kiến là các cuộc phân
định đúng-sai về bất hòa, xung đột giữa hai bên: một bên là đảng
cộng sản và bên kia là những cá nhân, những tổ chức, hội đoàn đối
lập với đảng cộng sản. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Từ góc nhìn này chúng ta thấy ngay điều kiện tiên
khởi để các phiên xử án có khả năng, chỉ là có khả năng, đạt được mục
tiêu tối hậu định rõ sự thật, đúng-sai, tòa án đó bắt buộc phải
được điều khiển bởi những người không có những lợi ích, ràng buộc
với cả hai bên: ĐCSVN, những người bị cáo buộc.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Thế nhưng, cho đến nay, tất cả các “thẩm phán” trong
các phiên tòa xử người bất đồng chính kiến luôn là đảng viên ĐCSVN.
Không chỉ “thẩm phán”, các “kiểm sát viên” – người buộc tội bị cáo -
và các thành phần liên đới khác trong tổ chức của phiên tòa, như “thư
ký tòa án” hay các “hội thẩm viên nhân dân”, thậm chí người dự khán,
đều là đảng viên ĐCSVN hoặc là người được chọn lựa kỹ càng bởi
ĐCSVN.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Tính chất giễu cợt, phỉ báng công lý, công luận của
những “phiên tòa” đó đã được giấu bớt đi bởi những thủ tục, tên gọi
phức tạp và hình thức của một chế định văn minh của loài người.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Nhưng chúng ta sẽ thấy ngay sự khốn nạn, chua cay khi
một kẻ lừa đảo luôn đóng vai trò tổ chức trong việc phán định công
lý cho nạn nhân.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Song, chúng ta càng chua cay bao nhiêu, kẻ lừa đảo càng
hí hửng, mừng rỡ bấy nhiêu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Chấm dứt sự khốn nạn của quân lừa đảo có thể cần
phải nhiều thời gian, nhiều nỗ lực hơn nữa. Nhưng chúng ta có thể
chấm dứt ngay nỗi chua cay của chúng ta, chấm dứt ngay sự hí hửng,
hả hê của quân lừa đảo bằng cách: dứt khoát tẩy chay những “phiên
tòa” do chính quân lừa đảo dựng lên</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">.</span><span style="background: white; color: #666666; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 6.0pt;"> ⃝</span></div>
<br />
<br />
<br />
<span style="font-size: x-small;">*Đính chính: tên của nhà hoạt động nhân quyền Huỳnh Thục Vy ban đầu đã bị viết sai là Huỳnh Thục Vi. Xin cáo lỗi chị Huỳnh Thục Vy và độc giả. (09:20 CET 15/11/2018)</span>Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-5433055460473604662017-04-20T14:48:00.000+07:002017-05-18T09:27:22.799+07:00Một cuộc nổi loạn được hoan nghênh<div class="MsoNormal">
<o:p> </o:p><b style="text-align: justify;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Phạm Hồng Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;">Nhân vụ</span> <a href="http://foreignpolicy.com/2017/04/17/this-village-in-vietnam-is-holding-a-dozen-police-officers-hostage/">Đồng
Tâm, Mỹ Đức</a> <span style="color: #444444;">đang tỏ ra bế tắc, hãy cùng nhau xem lại một cuộc nổi
loạn nghiêm trọng hơn nhiều đã xảy ra ở nước Mỹ để thử xem cách đây 230 năm giới chức “Đế quốc Mỹ” đã cư xử ra sao với người dân của
họ.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;">Tình hình nước Mỹ non trẻ sau cuộc
chiến giành độc lập (1775-1783) có nhiều bất ổn về chính trị, kinh tế và xã hội.
Tình trạng tại Massachusetts lúc đó có thể gọi là điển hình cho tình hình khó
khăn của nước Mỹ nói chung (gồm 13 Bang): Thượng viện được bầu trên cơ sở tài sản,
vì vậy hoàn toàn bị thao túng bởi giới thương gia chủ nợ giàu luôn chống lại việc
đề ra các biện pháp pháp lý tương trợ các con nợ. Các con nợ, chủ yếu là nông
dân và cựu chiến binh, phải đối mặt với các biện pháp trừng phạt gay gắt như
tòa án ra phán quyết xiết nợ bằng việc thu đất canh tác hoặc bị bỏ tù. Trong
khi đó các con nợ, một mặt vẫn phải tiếp tục đóng thuế, mặt kia, các khoản
cho chính quyền vay trước đó trong chiến tranh lại không được hoàn trả một cách
thỏa đáng. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;">Những áp lực đó đã đẩy các con nợ tới chỗ cùng hợp sức chống trả
cuộc phán xét nợ của tòa án. Tháng Chín 1786 phe chống đối ra tuyên cáo phản kháng, coi các cuộc họp của chính quyền về vấn đề nợ là phi pháp. Bên nổi loạn chủ
kiến dùng vũ trang và chiến thuật bao vây, bắt giữ viên chức, chiếm
giữ các trụ sở chính quyền để gây áp lực. Đụng độ quân sự bùng nổ giữa
hai bên, một bên là những người nổi dậy chống bất công với thủ lĩnh là
Daniel Shays, một cựu chiến binh thời cách mạng, bên kia là lực lượng
trung thành với chính quyền. Cuộc nổi loạn đã gây lúng túng và hết sức
lo lắng cho giới chính trị đầu não của Liên hiệp Mỹ non trẻ. James
Madison đã liên tục thông báo và trao đổi thông tin nội tình tại nước
nhà cho Thomas Jefferson, người đang giữ trách vụ Đại sứ Mỹ tại Pháp.
<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;">Sau đây là bản dịch một phần lá
thư hồi âm của Jefferson, liên quan tới cuộc <i>Nổi loạn do Shays lãnh đạo</i>, gửi tới James Madison:</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><br /></span></div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgxyN7WP0HNzQX0TGBW0_skAFEfgNvCZF1OAgbiEFFE5_pZlLmiyl32i42jINZJmBawrhhjFhqocZ2-J4cbJbwnaocH1KoLUm_gvEYJlmVntblErX01IqZAJLyXd71lkXGDQRC6gQlmUAE/s1600/History_Jeffersons_Presidential_Style_rev_SF_HD_still_624x352.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="180" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgxyN7WP0HNzQX0TGBW0_skAFEfgNvCZF1OAgbiEFFE5_pZlLmiyl32i42jINZJmBawrhhjFhqocZ2-J4cbJbwnaocH1KoLUm_gvEYJlmVntblErX01IqZAJLyXd71lkXGDQRC6gQlmUAE/s320/History_Jeffersons_Presidential_Style_rev_SF_HD_still_624x352.jpg" width="320" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Thomas Jefferson (1743-1826)</td></tr>
</tbody></table>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"> </span><span style="font-size: 14pt; text-indent: 0.5in;">Paris, 30 tháng Một
1787</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Kính chào Ông,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Lá thư cuối cùng tôi gửi tới ông là vào ngày 16
tháng Mười hai; từ đó tới nay tôi đã nhận được hai lá của ông, ngày
25 tháng Mười một và 4 tháng Mười hai, hai lá thư này, giống mọi lá
ông thường viết, đã cho tôi thêm hiểu biết về các vấn đề công, cá
nhân, và kinh tế. Tôi đang nóng lòng muốn biết ý kiến của ông về các
rối ren gần đây xảy ra tại các tiểu bang phía Đông. Tới nay, như tôi
quan sát được, những rối ren này không có vẻ đe dọa điều gì nghiêm
trọng. Các tiểu bang đó đã phải ngừng mọi hoạt động buôn bán mà
tới nay chưa tìm ra cách nào khác. Điều này chắc chắn sẽ làm họ kiệt
quệ về tài chính và làm cho người ta bất an. Sự bất an này
đang sinh ra những hành động hoàn toàn không thể biện hộ được; song,
tôi hy vọng các sự việc này sẽ không làm chính quyền phải ra tay
cứng rắn. Kiểu suy nghĩ của người cầm quyền cho rằng họ đã luôn đúng
trong việc quản trị xã hội rất có thể sẽ chỉ làm tăng thêm sự phẫn
nộ mà thôi; và những người suy nghĩ kiểu này, do sợ hãi nhiều hơn hy
vọng, có thể còn mường tượng ra quá nhiều điều hãi hùng từ những
biến cố bất thường đó. <b>Họ có thể
sẽ hấp tấp kết luận rằng thiên tạo đã làm con người dễ khuất phục
bạo quyền hơn là tuân thủ chính quyền, một kết luận chẳng có cơ sở
gì về thực tế lẫn kinh nghiệm lịch sử</b>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Xã hội con người thường tồn tại dưới ba dạng, khác
biệt rõ ràng: (1) tự sống không có chính quyền, giống như trong các
xã hội người Indian của chúng ta; (2) sống dưới các chính quyền trong
đó ý chí của mọi người dân đều có ảnh hưởng thích đáng, ở mức độ thấp như trường hợp Anh quốc, và ở mức độ cao như
trong các tiểu bang của chúng ta; (3) sống dưới các chính quyền dùng
vũ lực, như trong tất cả các chế độ quân chủ, và trong nhiều dạng
chính thể cộng hòa* khác.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Cần phải trải
nghiệm mới có thể tỏ được nỗi bất hạnh thê thảm của người phải sống
trong các xã hội cuối cùng vừa nói. Đó là chính quyền của lang sói
ngự trên đàn cừu</span></b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">.
Vấn đề là tôi không chắc những xã hội loại đầu không phải là
loại tốt nhất. Nhưng tôi tin loại này không phù hợp với một lượng dân
số lớn. Loại thứ hai có rất nhiều thiện tính nằm trong đó. Dân
chúng sống trong xã hội loại này sẽ được hưởng một mức độ quí giá
về tự do và vui sống. Loại này cũng có các ác tính, đương nhiên, mà điều
cơ bản là các xã hội này sẽ luôn phải đối mặt với tính hiếu loạn. Nhưng so với
những sự áp bức của quân chủ trị, thì sẽ chẳng là vấn đề. <b><i>Thà
tự do trong nguy hiểm hơn vạn lần yên bình trong nô lệ</i></b> </span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">(</span><i><span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">Malo periculosam libertatem quam quietam
servitutem)</span></i><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">. <b>Ác tính này thậm chí lại còn sinh ra
phước hạnh nữa kia. Nó phòng ngừa sự suy đồi của chính quyền và
nuôi dưỡng ý thức quan tâm của đại chúng tới các việc công ích</b>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Ý tôi là một cuộc
nổi loạn nho nhỏ, lúc này lúc khác, là một điều tốt, và hết sức cần
thiết cho môi trường chính trị giống như các cơn bão tố cần cho thế
giới vật chất. Quả thật, các cuộc nổi loạn thất bại vẫn thường lập
ra các khuôn khổ hạn chế các quyền của chính những người đã gây ra
nổi loạn. Nhận ra sự thật này sẽ giúp những nhà trị quốc kiểu
cộng hòa chân thật biết nương tay trước các cuộc nổi loạn để chúng không
bị biến mất. Đây là liều thuốc tối cần cho sự lành mạnh của chính
quyền</span></b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Kính thư,<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif; font-size: 14pt;"><br /></span>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhUimNDMoSOizJXBh17qAehXhQTZCJSKtNbGMRK__ryiN-_WmY0C8Pm33OFLDIi3srxqvw0E72Hepl8rPFcBvlDnCyVtnMMB3rlDDxdOtb0sFuHjBqPLBUzYYFz3yWJAVwUMYvSotd-nuE/s1600/Signature+of+Th.Jefferson.PNG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="60" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhUimNDMoSOizJXBh17qAehXhQTZCJSKtNbGMRK__ryiN-_WmY0C8Pm33OFLDIi3srxqvw0E72Hepl8rPFcBvlDnCyVtnMMB3rlDDxdOtb0sFuHjBqPLBUzYYFz3yWJAVwUMYvSotd-nuE/s200/Signature+of+Th.Jefferson.PNG" width="200" /></a><span style="font-family: "verdana" , sans-serif; font-size: 14pt;"><br /><br /><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span>
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span>
<span style="font-size: 14pt;">Th. Jefferson</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Phạm Hồng Sơn dịch</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">*Ý niệm “cộng hòa” (republic) ở đây nhằm nói đến loại
chính quyền về cơ bản được điều hành bởi những người <i>đại diện</i> do dân bầu ra, nhằm phân
biệt với hình thức dân chủ cổ điển (trực tiếp) của Hy Lạp cổ đại
(tất cả mọi công dân đều tham gia trực tiếp vào chính quyền). Có thể xem thêm hai ý niệm này ở đây: </span><a href="https://nhucaytrevn.blogspot.ch/2017/02/donald-j-trump-va-ba-ban-federalist-1.html" style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 12pt;">Federalist
10</a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">(Ghi chú * và sự tô đậm là của người dịch.
Bản gốc lá thư có thể xem <span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 11.0pt; line-height: 115%;"><a href="https://www.loc.gov/resource/mjm.02_0861_0867/?sp=1">tại đây</a></span>.)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;">-</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;">(Tiếp phần dẫn ở trên của
người dịch): <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"><span style="color: #444444;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: #444444;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;">Sau hơn 5 tháng đấu tranh giằng
co, tháng Hai 1787 phe nổi loạn thất bại, thủ lĩnh Shays phải trốn sang
Vermont, nhiều thủ lĩnh khác bị bắt. Nhưng chính cuộc nổi dậy này (thường mang
tên Shays – Shays’ Rebellion) đã làm nhiều chính trị gia trong chính quyền
Massachusetts thức tỉnh và nhận ra sự cần thiết phải cải tổ hơn là trấn áp. Do
vậy 14 thủ lĩnh bị bắt và đã bị kết án treo cổ được ân giảm chỉ bị tù một thời
gian ngắn; các chính sách thu nợ, thuế khóa được cải tổ thuận lợi hơn cho con nợ
và người nghèo. Sự ổn định và thịnh vượng được phục hồi nhanh chóng. Theo giới
sử học, chính cuộc nổi loạn có tính chất nội chiến tại Massachusetts là một
trong những yếu tố quan trọng khiến chính giới Mỹ lúc đó phải xem xét lại cách
thức điều hành và tìm kiếm một cấu trúc chính trị quốc gia tiến bộ hơn.
Tháng Năm 1787, một Hội nghị toàn quốc được triệu tập tại
Philadelphia, sau 4 tháng, đã cho ra kết quả: Hiến pháp Mỹ.</span><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-ascii-font-family: Calibri; mso-hansi-font-family: Calibri;">○</span><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-weight: bold;"> </span><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><o:p></o:p></span></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-37227218665432106352017-02-13T15:46:00.000+07:002018-11-14T18:03:35.499+07:00Donald J. Trump và ba bản Federalist (3) <div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Xem
phần: <a href="https://nhucaytrevn.blogspot.co.at/2017/02/donald-j-trump-va-ba-ban-federalist-1.html">(1)</a>,
<a href="https://nhucaytrevn.blogspot.co.at/2017/02/donald-j-trump-va-ba-ban-federalist-2.html">(2)</a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">Bất chấp Mỹ đã rút khỏi TPP và Tổng thống Mỹ đang là</span></span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> <a href="http://finance.blog.lemonde.fr/2017/02/11/les-quatre-murs-de-la-maison-blanche-encerclent-donald-trump/">tâm
điểm chỉ trích, giễu nhại</a> </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">của truyền thông thế giới, lãnh đạo
Nhật vẫn không ngừng gia tăng gắn bó với Mỹ. Trong vòng sáu tháng qua,
Thủ tướng Shinzo Abe đã tới Mỹ bốn lần và gặp Donald J. Trump hai lần.
<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">Nhật thường có những hành động “lạ lùng” so với những dân tộc đồng
văn, đồng chủng da vàng. Năm 1854, Hiệp ước thân thiện Nhật-Mỹ được
ký kết. Nhật Bản là nơi duy nhất các nhà thực dân phương Tây của thế
kỷ XIX không đòi hỏi nhà chức trách bản xứ phải áp dụng nguyên tắc
pháp luật kép – vì chính quyền Nhật đã du nhập và thực thi nghiêm “thượng
tôn pháp luật” (the rule of law) cho mọi đối tượng. Năm 1946, Nhật phê chuẩn và thực thi nghiêm cẩn bản hiến pháp do người Mỹ – cựu thù của
Nhật - soạn thảo.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">Trong cộng đồng trí thức Việt hiện vẫn có một luồng dư
luận cho rằng nếu lãnh đạo Mỹ vào năm 1946 biết phản hồi và đáp
ứng những khẩn cầu của Hồ Chí Minh, Hồ Chí Minh đã không đi theo Stalin,
Mao Trạch Đông và đã không quyết tâm “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy
nhào”.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">Nước Việt và nước Nhật vẫn là hai nước rất khác nhau, có lẽ vì
người Nhật đã sớm nhận ra chân lý: Không thể chạy theo sự bất lương
khi không được sự văn minh để ý và coi trọng. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">FEDERALIST 51<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng Sơn dịch<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><u><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Cấu trúc chính quyền phải tạo được cơ chế “kìm
soát và đối trọng” thực sự giữa các bộ phận<o:p></o:p></span></u></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Từ
the New York Packet<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thứ
Sáu, 8 tháng Hai 1788<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Alexander
Hamilton </span></b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">hoặc
<b>James Madison</b>*<b> <o:p></o:p></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Kính gửi Nhân Dân tiểu Bang New York:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Rốt cuộc chúng ta sẽ trông cậy vào công cụ nào để
trên thực tế duy trì được sự chia tách quyền lực cần thiết giữa các bộ phận như
đã chỉ định trong Hiến pháp? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Vì tất cả các biện pháp phòng tránh từ bên ngoài
đã thấy sẽ không đủ hiệu lực, câu trả lời duy nhất chỉ có thể là phải bằng cách
tạo ra một cấu trúc nội tại của chính quyền sao cho các bộ phận cấu thành,
thông qua sự tương tác giữa chúng với nhau, trở thành các phương tiện giữ cho
mỗi bộ phận ở nguyên trong các vị trí riêng của chúng. Tôi không dám đi sâu vào
toàn bộ quá trình hình thành ý tưởng quan trọng này, nhưng sẽ cố trình bày một
số nhận định khái quát có thể làm cho ý tưởng dễ hiểu hơn và giúp chúng ta có
nhận thức đúng hơn về các nguyên lý và cấu trúc của chính quyền do Hội nghị
thiết kế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> <table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgSsF3G87JLlUr1LkxGKSjazjEUTd_EYJw09nk6sr41M34v_xVDGPbImGwNH8LBUaBwxGGvilwBkAwRsed2OmKMz67FFGCmBeqfnai1-rj9L7O3J6SQy3zGz8jj-RygUE1J3hdTu5Ff1e8/s1600/Alexander+Hamilton.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgSsF3G87JLlUr1LkxGKSjazjEUTd_EYJw09nk6sr41M34v_xVDGPbImGwNH8LBUaBwxGGvilwBkAwRsed2OmKMz67FFGCmBeqfnai1-rj9L7O3J6SQy3zGz8jj-RygUE1J3hdTu5Ff1e8/s1600/Alexander+Hamilton.jpg" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Alexander Hamilton (c.1755-1804)</td></tr>
</tbody></table>
</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Để đặt được nền móng đúng đắn cho sự thực thi các
quyền lực một cách khác nhau và tách biệt - điều mà tất cả mọi người trong một
chừng mực nào đó cùng thừa nhận là điều cốt tử để bảo tồn tự do - thì điều hiển
nhiên là mỗi bộ phận phải có một ý chí riêng biệt; và, vì thế, phải được cấu
tạo sao cho các thành viên trong mỗi bộ phận có khả năng tác động ít nhất có
thể vào sự hình thành thành viên của các bộ phận khác. Nếu nguyên tắc này
được tuân thủ nghiêm ngặt, mọi sự bổ nhiệm cho các vị trí cao nhất của hành
pháp, lập pháp và tư pháp buộc phải bắt nguồn từ cùng một nguồn thẩm quyền, đó
là nhân dân, thông qua các kênh không có bất cứ trao đổi gì với nhau. Có lẽ
một dự án xây dựng các bộ phận như thế khi được triển khai vào thực tế sẽ
bớt khó khăn hơn so với lúc còn nằm trên bản vẽ. Tuy nhiên, sẽ phải có
thêm một số khó khăn và một số chi phí thêm trong khi thực hiện. Do đó,
chúng ta sẽ phải chấp nhận một số sai lệch nào đó so với nguyên tắc ban đầu<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn1" name="_ednref1" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[1]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Đặc biệt, khi xây dựng bộ phận
tư pháp, sẽ không khôn ngoan nếu cứ nhất nhất giữ cho bằng được nguyên tắc,
vì: thứ nhất, điều cốt yếu của tư pháp
nằm ở những phẩm chất đặc biệt của các thành </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">viên, nên quan tâm hàng đầu
phải là cách thức chọn lựa sao cho đảm bảo các thành viên tư pháp có được những
phẩm chất đặc biệt đó; thứ hai, vì nhiệm kỳ vô hạn định<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn2" name="_ednref2" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[2]</span></span><!--[endif]--></span></a>
của các chức vụ trong bộ phận này chắc chắn sẽ sớm loại bỏ đi tất cả mọi lệ
thuộc vào thẩm quyền đã bổ nhiệm họ<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn3" name="_ednref3" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[3]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Một điều hiển nhiên nữa là lương bổng liên quan
tới chức vụ của các thành viên trong mỗi bộ phận càng ít phụ thuộc vào thành
viên của các bộ phận khác thì càng tốt. Ví dụ, nếu lương bổng của tổng thống
hoặc của thẩm phán lại không có sự độc lập khỏi lập pháp thì sự độc lập của họ
trong mọi vấn đề khác chỉ còn danh nghĩa mà thôi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nhưng biện pháp an ninh tốt nhất để chống lại sự
tập trung dần dần tất cả các quyền lực khác nhau vào cùng một bộ phận là phải
cho những người điều hành mỗi bộ phận có hai thứ: một, các công cụ hiến pháp
cần thiết; hai, những động lực cá nhân để chống lại các xâm lấn của các bộ phận
khác. Phương tiện tự vệ trong lĩnh vực này, cũng như ở mọi lĩnh vực khác, phải
được chế tạo sao cho có uy lực tương xứng với nguy cơ bị tấn công. Tham vọng
phải tạo ra để đối lại tham vọng</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn4" name="_ednref4" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[4]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. Lợi ích, ham muốn
của kẻ lãnh đạo phải bị gắn với các quyền hiến định đã lập. Những kỹ thuật
như thế là cần thiết để kiềm chế các quá trớn của chính quyền, có lẽ, là
bởi chúng đã được rút ra từ một suy ngẫm nào đó về bản thể con người.
Nhưng bản thân chính quyền là gì nếu không phải là suy tư vĩ đại nhất về bản
thể người? Nếu con người là thiên thần, chính quyền sẽ thừa. Nếu thiên thần
quản trị con người, các phương tiện kiểm soát chính quyền, cả trong lẫn ngoài,
đều không cần</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn5" name="_ednref5" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[5]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. Nhưng khi phải
thiết kế một chính quyền để con người quản trị con người thì nan giải lớn nhất
nằm ở đây: đầu tiên phải tạo điều kiện để chính quyền kiểm soát được người bị
trị; tiếp theo là phải buộc được chính quyền tự kiểm soát chính nó. Và, chắc
chắn, kiểm soát cơ bản đối với chính quyền là bắt nó phải lệ thuộc vào nhân
dân; nhưng kinh nghiệm đã dạy nhân loại rằng phải cần thêm một biện pháp phụ
trợ nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Biện pháp này, có thể thấy trong
các hệ thống của con người, ở cả việc công lẫn việc tư, là bù đắp cho sự thiếu
hụt động lực tử tế bằng các quyền lợi, ham muốn đối ngược và kình địch. Chúng
ta thấy điều này đã được thể hiện rõ trong mọi sự phân bổ quyền lực
lệ thuộc có một mục đích không đổi là nhằm phân chia, sắp xếp các chức vụ
sao cho mỗi chức vụ là một sự kìm soát của chức vụ khác khiến cho quyền
lợi riêng của từng cá nhân trở thành một kẻ canh chừng cho các quyền lợi
chung. Những sáng tạo khôn ngoan như thế không thể nào lại không rất cần
cho việc phân bổ các quyền lực tối cao của Nhà nước. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nhưng chúng ta không thể tạo cho mỗi bộ phận một
sức mạnh bằng nhau để tự vệ. Trong chính thể cộng hòa, thẩm quyền lập pháp vượt
hẳn các thẩm quyền khác là điều không tránh được. Cách chữa trị sự bất tiện này
là phải chia lập pháp thành nhiều nhánh khác nhau; và dùng cách bầu chọn khác
nhau cùng các nguyên tắc hoạt động khác nhau khiến cho sự liên hệ giữa chúng
được giảm thiểu tối đa miễn là các chức năng chung và sự lệ thuộc chung của
chúng đối với xã hội không bị ảnh hưởng</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn6" name="_ednref6" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[6]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. Thậm chí có
thể còn phải cần thêm những biện pháp khác để chống lại các xâm lấn
nguy hiểm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong khi trọng lượng đặc biệt</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn7" name="_ednref7" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[7]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> của lập pháp
khiến nó cần phải bị phân chia ra, thì sự yếu ớt của hành pháp lại đòi hỏi
nhánh này phải được tăng thêm quyền lực.<span style="background: white;"> Mới nhìn
qua, quyền phủ quyết tuyệt đối</span></span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn8" name="_ednref8" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[8]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">
trên lập pháp là một phòng vệ tự nhiên cần trang bị cho lãnh đạo hành pháp.
Nhưng có lẽ biện pháp này vừa chưa an toàn vừa chưa đủ mạnh. Bình thường, nó có
thể không được áp dụng một cách đủ </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">cương quyết, nhưng lại dễ bị lạm dụng một cách
nguy hiểm trong những hoàn cảnh đặc biệt.<span style="background: white;"> Phải
chăng khiếm khuyết này của phủ quyết tuyệt đối không thể bù đắp bằng một liên
kết phù hợp nào đó giữa bộ phận yếu ớt này</span></span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn9" name="_ednref9" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[9]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">
và nhánh yếu hơn trong bộ phận lớn nhất</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn10" name="_ednref10" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[10]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">,
qua đó nhánh nói sau sẽ hỗ trợ các quyền hiến định của bộ phận nói</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> trước nhưng
không quá tách rời khỏi các quyền của bản thân?</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn11" name="_ednref11" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[11]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nếu các nguyên lý nền tảng của các nhận định trên
là đúng đắn như tôi nghĩ và nếu chúng được trở thành tiêu chuẩn cho các bản
hiến pháp tiểu Bang và cho cả bản Hiến pháp liên bang, chúng ta sẽ thấy là nếu
bản sau không đáp ứng hoàn toàn với các nguyên lý đó thì các bản trước lại càng
vô cùng thiếu khả năng hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Ngoài ra, có hai cách nhìn đặc
biệt cho thấy hệ thống liên bang Mỹ là một hệ thống cực kỳ thú vị.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thứ nhất, trong một nước cộng hòa riêng biệt thì
tất cả mọi quyền lực mà nhân dân đã nhượng bỏ</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn12" name="_ednref12" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[12]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> sẽ được giao
cho một chính quyền duy nhất quản lý; và các thoán đoạt quyền lực được phòng
chống bằng cách chia tách chính quyền thành nhiều bộ phận riêng biệt, khác
nhau. Trong nước cộng hòa phức hợp của Mỹ, quyền lực do người dân nhượng bỏ
trước tiên được phân cho hai chính quyền khác nhau, rồi sau mới chia cho các bộ
phận phụ thuộc nằm trong các bộ phận khác nhau, riêng biệt. Thành ra có một an
ninh kép cho các quyền của người dân. Hai chính quyền sẽ kiểm soát lẫn nhau,
đồng thời mỗi chính quyền sẽ bị kiểm soát bởi chính nó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thứ hai, điều tối quan trọng trong một nước cộng
hòa không chỉ là việc bảo vệ xã hội chống lại trấn áp của những kẻ cầm quyền mà
còn phải bảo vệ từng nhóm xã hội khỏi sự xâm hại của các nhóm xã hội khác. Các
tầng lớp công dân khác nhau tất yếu sẽ có những ham muốn và lợi ích khác nhau.
Nếu một lợi quyền chung nào đó tạo ra một đa số, khi đó các quyền của nhóm
thiểu số sẽ không an toàn</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn13" name="_ednref13" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[13]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Có hai cách chống lại ác họa này: một, tạo ra một
ý chí trong cộng đồng độc lập với đa số, nghĩa là độc lập với chính xã hội;
cách kia, làm cho xã hội hình thành nhiều nhóm công dân thật riêng biệt tới
mức khiến cho các kết hợp bất chính muốn thành đa số rất khó thực thi, nếu như
không phải bất khả thi. Cách thứ nhất nằm ngay trong tất cả các chính quyền có
quyền lực thế tập hoặc quyền lực tự trao. Nhưng cách này, khi tốt nhất, chỉ là
một an ninh bấp bênh; vì một quyền lực độc lập với xã hội có thể câu kết với
cả quan điểm bất chính của nhóm đa số và cả các quyền lợi đúng đắn của
nhóm thiểu số rồi có thể quay ra chống lại cả hai. Cách thứ hai sẽ được thể
hiện trong nước cộng hòa liên bang Hợp chúng Quốc</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn14" name="_ednref14" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[14]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. Trong khi mọi
uy quyền của nước cộng hòa này được tạo dựng từ và lệ thuộc vào xã hội, bản
thân xã hội lại được phân chia thành rất nhiều nhóm, quyền lợi và các tầng lớp
khác nhau khiến cho các quyền cá nhân, các quyền của thiểu số khó bị đe dọa bởi
các manh tâm của đa số. Trong một chính thể tự do, an ninh cho các quyền dân
sự phải giống như an ninh cho các quyền tôn giáo. An ninh cho các quyền trước
nằm trong tính đa dạng của quyền lợi, còn trường hợp sau từ sự đa dạng của giáo
phái. Mức độ an ninh của cả hai phụ thuộc vào số các quyền lợi và giáo phái,
những điều được cho là phụ thuộc vào qui mô rộng lớn của đất nước và số lượng
dân chúng sống trong cùng một chính quyền. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Cách nhìn này chắc chắn đã
giúp</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">
những người bạn chân thành và cẩn trọng của chính thể cộng hòa nhận thấy một
hệ thống liên bang đúng đắn vì nó chỉ ra một cách chính xác rằng khi lãnh<span style="background: white;"> thổ của Liên hiệp được chia thành nhiều Bang liên
nhỏ hơn hoặc thành nhiều Nhà nước, các ý đồ trấn áp của một đa số sẽ dễ
dàng thực hiện: sự đảm bảo tốt nhất, với tính chất cộng hòa, cho quy</span>ền
của mọi tầng lớp công dân sẽ bị suy yếu; và hệ <span style="background: white;">quả
là sự ổn định, độc lập của một viên chức nào đó trong chính </span>quyền – bảo
đảm duy nhất còn lại – chắc chắn sẽ
được gia tăng một cách tương ứng</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn15" name="_ednref15" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[15]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. Công lý là cứu
cánh của chính quyền. Đó cũng là mục tiêu tối hậu của xã hội công dân. Mục
tiêu này vẫn đang và sẽ mãi được đeo đuổi cho tới khi thành tựu, hoặc cho
tới khi tự do bị kiệt quệ hoàn toàn trên đường tìm kiếm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong các xã hội để cho bè
phái mạnh dễ dàng hợp lực triệt hạ bè phái yếu, sự rối loạn vô chính phủ
sẽ ngự trị giống như trong tự nhiên ‘cá lớn nuốt cá bé’</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn16" name="_ednref16" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[16]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">;
và, ngay những </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">kẻ
mạnh sống trong tình trạng sau, vì bất trắc, cũng sẽ phải viện tới bất
kỳ chính quyền nào có khả năng bảo vệ kẻ yếu và bảo vệ chính họ; tương tự,
trong các xã hội vừa kể, những bè phái hay bè đảng mạnh nhất, với động
cơ tương tự, cũng sẽ dần dần phải ước muốn có một chính quyền sẽ bảo vệ
được tất cả mọi phe phái, yếu cũng như mạnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Chẳng còn mấy nghi ngờ rằng nếu tiểu Bang Rhode
Island</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn17" name="_ednref17" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[17]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> bị tách khỏi
Bang liên và bị bỏ mặc một mình, sự mất an ninh của các quyền dưới <i>chính thể
bình dân</i></span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_edn18" name="_ednref18" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><i><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><b><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[18]</span></b></span><!--[endif]--></span></i></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> trong một qui mô nhỏ hẹp như thế sẽ bị phơi
bày bởi những trấn áp của các bè phái chiếm đa số tái diễn tới mức
chính các bè phái đã cai trị bất công sẽ đòi hỏi phải sớm có một quyền lực
nào đó độc lập hoàn toàn với nhân dân mà sự cai trị bất công của họ đã
chứng tỏ cần phải có quyền lực này. Nhưng trong nước cộng hòa rộng lớn
của Hợp chúng quốc và trong sự đa dạng mênh mông của các quyền lợi, bè đảng và
giáo phái khác nhau mà nước cộng hòa này bảo bọc, một liên minh đa số của
toàn xã hội rất khó có thể hình thành với những nguyên tắc khác với các nguyên
tắc dựa trên sự công bình và phúc lợi chung; thành ra các nhóm thiểu
số vừa ít bị đe dọa hơn bởi ý chí của nhóm đa số, vừa ít có lý cớ an
ninh để buộc chính quyền phải thực thi những ý muốn bất lệ thuộc vào đa
số, hay, nói cách khác, những ý muốn không bị ràng buộc vào chính xã
hội. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Dầu những ý kiến trái ngược vẫn tồn tại,
điều chắc chắn và quan trọng là xã hội càng mở rộng trong một không gian hợp
lý, xã hội càng có nhiều khả năng hơn trong sự tự quản. Thật đáng mừng
cho SỰ NGHIỆP CỘNG HÒA, không gian hợp lý đó lại có giới hạn vô cùng lớn nhờ
sự điều chỉnh và phối hợp sáng suốt của NGUYÊN LÝ LIÊN BANG.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; tab-stops: 140.5pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Publius</span></b><b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">*
</span></b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Trong năm (5)
nguồn người dịch tham khảo (nêu trong Lời giới thiệu) có ba nguồn (</span><a href="http://www.constitution.org/"><span class="InternetLink"><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">www.constitution.org</span></span></a><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">; oll.libertyfund.org ; và
bản dịch Pháp văn <i>Le Fédéraliste</i>
của Anne Amiel, Paris Classiques Garnier, 2012) ghi tác giả bài này là James
Madison. Hai nguồn còn lại đều giữ lại sự nghi hoặc giữa Hamilton và Madison.
Nguồn Anh ngữ căn bản để </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif;">dịch:
</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span><a href="http://www.foundingfathers.info/federalistpapers/"><span class="internetlink0"><span style="color: blue; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">www.foundingfathers.info/federalistpapers/</span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , sans-serif;">-
Các ghi chú là của người dịch. Ghi chú có chữ A.A. dựa theo ghi chú
bản dịch Pháp văn của Anne Amiel.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b><u><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Thuật ngữ (trích) :<o:p></o:p></span></u></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Bang-liên</span></i></b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">
(confederacy, confederation; confederate), <b><i>Liên-bang</i></b> (federation;
federal): những thuật ngữ này (trong bối cảnh của the Federalist Papers) chỉ
khác nhau ở phương diện lịch sử. Vào thời điểm trước và sau Cách mạng Mỹ 1776,
mô hình quốc gia tạo lập từ 13 thuộc địa Anh tại Bắc Mỹ là một mô hình gần như
hoàn toàn mới chưa có trong lịch sử. Do đó các nhà lập quốc Mỹ cũng chưa có sự
thống nhất rõ ràng về thuật ngữ, lúc thì gọi là confederacy, confederation hoặc
federation, nhưng qua tranh luận đã dần dần hình thành nên ý niệm chung đó là
mô hình khác với mô hình <i>sự hợp nhất</i> các quốc gia với nhau đã có trong
lịch sử. Điểm khác biệt cơ bản của mô hình <b><i>Liên-bang</i></b> (federation)
(cũng tức là bang-liên) so với <b><i>Hợp-nhất</i></b> (consolidation;
consolidated): có một sự xác định rõ ràng trong giới hạn quyền lực của chính
quyền trung ương liên-bang - không được can thiệp vào một số lĩnh vực quan
trọng của các quốc gia tiểu bang. (xem FP 9, FP 39). (hai thuật ngữ <i>bang-liên</i>,
<i>liên-bang</i>, theo Vũ Văn Mẫu, sđd)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Ngày nay các thuật ngữ này đã có sự phân biệt rõ
ràng hơn: <b>confederation</b>: là một thiết chế tổ chức gồm các thành viên
đồng ý nhượng một số quyền lực cho một cơ quan quản lý, điều hành một số lợi
ích chung trong khi các thành viên vẫn giữ nguyên vẹn tính độc lập của chúng,
ví dụ: NATO, Liên hợp quốc, khối các
nước Ả-rập Thống nhất (the United Arab Emirates); <b>federation</b></span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">: là một quốc gia độc lập
gồm nhiều đơn vị lãnh thổ có chính quyền riêng biệt ở cấp bang, tỉnh hoặc vùng
- các chính quyền này được đảm bảo một qui chế được ghi rõ trong hiến pháp của
quốc gia về mức độ độc lập và tự trị so với chính quyền trung ương, ví dụ:
Australia, Ấn Độ, Áo, Canada, Đức, Thụy Sỹ, Mỹ,... (theo Kenneth Newton và Jan
W. Vandeth, <i>Foundations of Comparative Politics - Democracies of the modern
world</i>, Cambridge, second edition, 2010)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Chính
thể (chính quyền) bình dân</span></i></b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> (popular government): Chính thể (chính quyền) nhằm phân biệt tương phản với <i>chính thể</i>
<i>quân chủ</i>. Trong chính quyền bình dân, quyền lực công không có tính chất
thừa kế và không tập trung vào tay một cá nhân (hay nhóm), nghĩa là các chức
vụ quản lý công của quốc gia, xã hội được hình thành thông qua sự lựa chọn
(hoặc phế truất) bởi dân chúng một cách định kỳ. Tuy nhiên, tư cách cử tri và
tư cách ứng cử viên trong <i>chính thể bình dân</i>,<i> </i>tại thời điểm của Federalist Papers ra đời, chưa được
mở rộng phổ thông tới toàn dân như ngày nay, nhưng quá trình bầu cử và ứng cử
là hoàn toàn công khai và minh bạch (khác hoàn toàn với các chính thể dân chủ
giả hiệu hiện nay như ở Trung Cộng, Việt Nam,...)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Đàn hặc</span></i></b><i><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span></i><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(impeachment): Là một thủ tục pháp lý đặc biệt, có
nguồn gốc từ thế kỷ XIV tại Anh, nhằm cáo buộc một viên chức cao cấp (thường là
người đứng đầu hành pháp) đã có hành động được coi là không đúng đắn hoặc/bất
hợp pháp gây tổn hại tới quyền lợi chung của đất nước. Kết cục của <i>đàn hặc</i> thường dẫn tới bãi chức hoặc có
thể kèm theo cả hình phạt về dân sự hoặc hình sự tùy từng nơi, nhưng thường là
nhằm mục đích tố giác sự thiếu trung thực, thiếu trách nhiệm của một viên chức
cao cấp. Thẩm quyền lập <i>đàn </i><i style="font-family: calibri, sans-serif;">hặc</i> và xét xử <i>đ</i><i>àn </i><i style="font-family: calibri, sans-serif;">hặc</i><i> </i>thường thuộc hai thiết chế khác nhau và phải là một
trong các nhánh quyền lực cơ bản của chính quyền, ví dụ Hạ viện Mỹ có quyền
công tố quyết định <i>đàn </i><i style="font-family: calibri, sans-serif;">hặc</i> đối với Tổng thống, các thẩm phán của
Pháp viện Tối cao, nhưng vai trò thẩm phán xét xử <i>đ</i><i>àn </i><i style="font-family: calibri, sans-serif;">hặc</i> thuộc thẩm quyền của Thượng
viện. (xem FP 39, FP 47)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Hợp
nhất</span></i></b><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> (consolidation): Xem mục “Bang liên”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Kìm
soát và Đối trọng</span></i></b><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> ('checks and balances'): Thuật
ngữ này xuất phát từ ý niệm của Montesquieu (1689-1755) trong tác phẩm <i>De
l'esprit des lois</i> (1748), trong đó Montesquieu nhận định rằng quyền lực có
tính xâm lấn, hung dữ và để kiềm chế ác tính này thì cần phải tạo ra một cơ chế
hữu hiệu, cơ chế đó là tạo ra quyền lực khác đối trọng với nó. Sau này, các nhà
lập quốc Mỹ đã phát triển ý niệm này rõ hơn và đi đến hình thành thuật ngữ
'checks and balances' (hoặc nói ngược lại 'balances and checks') nghĩa là các
nhánh quyền lực chính trong một chính quyền, lập pháp, hành pháp, tư pháp, phải
tách rời nhau sao cho chính chúng trở thành phương tiện kiểm soát, kìm hãm và
đối trọng lẫn nhau để giảm thiểu cao nhất sự tích tụ quyền lực quá nhiều
vào một cá nhân (cơ quan) dẫn tới tình trạng độc tài, độc đoán gây
bất lợi cho tự do và lợi ích công của toàn xã hội. (xem FP 9, FP 48, FP 51) <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhiệm
kỳ</span></i></b><b><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> <i>bấp bênh</i></span></b><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> (during
pleasure): Nhiệm kỳ đã có hạn định là 2, 4 hoặc 5 năm, v.v. nhưng có thể bị
truất quyền, phế bỏ chức vụ bất cứ lúc nào khi người dân cảm thấy không hài
lòng (pleasure). Thuật ngữ này đối ngược với <i>nhiệm kỳ phẩm hạnh </i>“during
good behavior”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><i><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhiệm
kỳ phẩm hạnh</span></i></b><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-weight: bold; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> (during good behavior): Nhiệm
kỳ vô thời hạn (coi như suốt đời đến khi về hưu hoặc tới lúc từ chức) chừng nào
phẩm hạnh của người giữ chức vụ này vẫn được coi là tốt đẹp dù người dân có thể
không thấy hài lòng (pleasure). Loại nhiệm kỳ này thường chỉ áp dụng cho các
thẩm phán cấp cao (thẩm phán liên bang, thẩm phán tòa tối cao).</span><span lang="FR" style="font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: FR; mso-bidi-font-weight: bold;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
* Cập nhật ngày 18 tháng Năm 2017: chữ "đàn hạch" (impeachment) đã được sửa thành "đàn hặc"<br />
<div>
<!--[if !supportEndnotes]--><br clear="all" />
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div id="edn1">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref1" name="_edn1" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[1]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Ở đây ý tác
giả nhắc lại lập luận đã nói trong FP
47, 48 rằng “tam quyền phân lập” không có nghĩa là tách biệt, khác nhau một
cách tuyệt đối giữa ba nhánh lập pháp, hành pháp, tư pháp.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn2">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref2" name="_edn2" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[2]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Xem thêm phần Thuật ngữ, “Nhiệm kỳ phẩm hạnh”.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn3">
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref3" name="_edn3" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[3]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> Vì theo nguyên tắc chung
của “cộng hòa”, khác với “quân chủ”, các chức vụ công quyền phải có hai đặc
tính: do nhân dân lập ra và có thời hạn nhất định. Nhưng ở đây, như ta thấy
nguyên tắc (chung) này không được tuân thủ nghiêm ngặt ở khía cạnh “nhiệm kỳ có
thời hạn”.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn4">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref4" name="_edn4" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[4]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Ở đây chúng ta cần xem lại một đoạn trong <i>De l'esprit des lois </i>của
Montesquieu xuất bản năm 1748 ở Chương XI, 4 “...mais c'est une expérience
éternelle que tout homme qui a du pouvoir est porté à en abuser; il va jusqu'à
ce qu'il trouve des limites. Qui le dirait! la vertu même a besoin des limites.
Pour qu'on ne puisse abuser du pouvoir, il faut que, par la disposition des
choses, le pouvoir arrête le pouvoir” - “...đó thuộc về một kinh nghiệm muôn
thuở rằng mọi kẻ có quyền lực đều sẽ lạm dụng quyền lực hết mức cho tới tận khi
thấy bị giới hạn. Đó là qui luật! Vì đạo đức cũng phải cần có giới hạn cơ mà.
Để người ta không thể lạm dụng được quyền lực, cần phải tạo ra quyền lực để
ngăn chặn quyền lực, như bản chất thường tình của sự vật.” John Adams
(1735-1826), một nhà lập quốc Hoa Kỳ và là Tổng thống thứ hai của Hoa Kỳ cũng
có phát biểu tương tự vào năm 1778 khi bàn về chính quyền: “Orders of men,
watching and balancing each other, are the only security; power must be opposed
to power, and interest to interest.” - “Các nhóm người khác nhau, cảnh giới và
đối trọng lẫn nhau, là biện pháp an ninh duy nhất; quyền lực phải chống lại
quyền lực, và quyền lợi chống lại quyền lợi.”
A.A.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn5">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref5" name="_edn5" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[5]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Ý này giống ý của Jean Jacques Rousseau viết trong <i>Du Contrat social</i>, Tập III,
Phần 4 “S’il y avait un peuple de Dieux, il se gouvernerait Démocratiquement.
Un gouvernement si parfait ne convient pas à des hommes” - “Nếu có một dân tộc
Thần thánh, họ sẽ tự quản trị một cách Dân chủ. Một chính quyền hoàn hảo như
thế không phù hợp với loài người.” A.A.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn6">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref6" name="_edn6" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[6]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Nghĩa là làm giảm sự câu kết giữa các bộ phận lập pháp tối đa
nhưng vẫn phải duy trì được các chức năng chính của chúng và chúng
vẫn phải là kết quả từ ý nguyện của dân chúng. Đó là lý luận cho mô hình
lập pháp gồm 2 viện (bicameral), nhưng các diễn tiến chính trị sau này của nhân
loại cho thấy không nhất thiết phải tách nhánh lập pháp ra làm hai mà vẫn đảm
bảo nhánh lập pháp không lộng quyền.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn7">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref7" name="_edn7" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[7]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Tác giả ngụ ý về số lượng các thành viên của cơ quan lập pháp thường
lớn hơn nhiều so với hành pháp, tư pháp.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn8">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref8" name="_edn8" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[8]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <span lang="FR" style="background: white;">“phủ quyết tuyệt đối” (absolute
negative) là quyền bác bỏ không thể lật lại - là đề xuất của chính Madison
trong Hội nghị Philadelphia nhưng đã bị bác bỏ. Sau này quyền phủ quyết của hành
pháp (tổng thống) là quyền tương đối vì quốc hội có thể vượt qua bằng một lần
biểu quyết mới với sự đồng thuận của ít nhất 2/3 thành viên của cả hai viện. A.A.</span><span lang="FR"><o:p></o:p></span></span></div>
</div>
<div id="edn9">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref9" name="_edn9" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[9]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <span lang="FR" style="background: white;">Tức nhánh hành pháp.</span><span lang="FR"><o:p></o:p></span></span></div>
</div>
<div id="edn10">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref10" name="_edn10" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[10]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <span lang="FR" style="background: white;">Tức nhánh lập pháp.</span><span lang="FR"><o:p></o:p></span></span></div>
</div>
<div id="edn11">
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref11" name="_edn11" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[11]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> Để dễ
hình dung hơn trong đoạn lý luận này, chúng ta có thể cụ thể hóa như thế này:
tác giả đang giả thiết sẽ tạo lập một quan hệ tương tác giữa hành pháp và
thượng viện (nhánh yếu hơn của lập pháp) để khi cần thượng viện sẽ cho tiếng
nói ủng hộ quyết định đối với hành pháp nhưng sự ủng hộ đó của thượng viện lại
không đi quá xa các quyền lập pháp. Ý tưởng này đã được hiện thực hóa trong
Hiến pháp Mỹ, ví dụ Điều 1 khoản 3 cho phép Thượng viện giữ quyền xét xử mọi <i>đàn </i><i style="font-family: calibri, sans-serif;">hặc</i><i>-impeachment </i>(ví dụ đối với
tổng thống) do Hạ viện đề xuất - nghĩa là có thể Hạ viện muốn phế truất Tổng
thống nhưng Thượng viện khi xét xử lại không đồng ý - tức bảo vệ Tổng thống.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn12">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref12" name="_edn12" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[12]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <span style="background: white;">Nguyên văn “All the power surrendered by the people”.
Từ “surrender” nghĩa đen là “đầu hàng”, “từ bỏ”, “giao nộp” với ý buộc chấp
nhận trong hoàn cảnh hết khả năng. Cách dùng từ này của tác giả có thể xuất
phát từ triết lý chính trị cho rằng người dân không thể tự dùng quyền lực của
bản thân trong việc điều hành cộng đồng (như nền dân chủ sơ khai của Hy Lạp
cổ), nhân dân buộc phải từ bỏ quyền lực đó cho một số người khác nếu muốn có
một xã hội được quản trị tốt.</span><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn13">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref13" name="_edn13" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[13]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Đoạn này lại
cho thấy quan điểm của các tác giả Federalist, nhất là James Madison (thể
hiện trong FP 10) rất e ngại sự độc tài của <i>đa số </i>và rất lưu tâm tới quyền của <i>thiểu số</i>.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn14">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref14" name="_edn14" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[14]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “the United
States” tức Liên bang Mỹ theo mô hình như Hiến pháp dự thảo đề xuất.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn15">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref15" name="_edn15" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[15]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Cả đoạn này có
nghĩa dễ hiểu hơn là: Chia Liên bang thành nhiều thực thể nhỏ sẽ gây mất an
ninh cho các quyền tự do của công dân nhưng lại làm tăng an ninh cho quyền lực
của một số kẻ cầm quyền.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn16">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref16" name="_edn16" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[16]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <span style="background: white;">Nguyên văn
“the weaker individual is not secured against the violence of the stronger”.</span><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn17">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref17" name="_edn17" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[17]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Rhode Island là
tiểu Bang có kích thước rất nhỏ so với các tiểu Bang khác và là tiểu Bang duy
nhất không gửi đại diện tham dự Hội nghị (lập hiến) Philadelphia.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn18">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/FEDERALIST%2051.NCTVN.docx#_ednref18" name="_edn18" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[18]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “popular form
of government”. Xem thêm phần Thuật
ngữ<i> </i>mục “Chính thể bình đân”.<o:p></o:p></span></div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-32173110565006971792017-02-12T03:33:00.001+07:002017-05-18T09:30:22.413+07:00Donald J. Trump và ba bản Federalist (2)<div id="edn33">
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Xem phần: <a href="https://nhucaytrevn.blogspot.fr/2017/02/donald-j-trump-va-ba-ban-federalist-1.html"> (1)</a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">Đã có những </span></span><a href="https://www.washingtonpost.com/opinions/trumps-two-year-presidency/2017/02/10/32c2e4ce-efd9-11e6-9973-c5efb7ccfb0d_story.html?utm_term=.2f54be883e34" style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">gợi ý phế truất </a><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><span style="color: #444444;">Donald J. Trump khỏi Nhà Trắng trong vòng 2 năm
tới. Về lý thuyết, đề xuất này hoàn toàn có thể do Hiến pháp Mỹ,
ngay từ lúc có hiệu lực vào năm 1788, đã trù liệu phế truất tổng
thống bất cứ lúc nào, ngay tại Điều I. Đó là hệ thống chính trị
Mỹ. Trong khi đó, hệ thống chính quyền do Đảng Cộng sản Việt Nam
dựng lên ngay từ thời Hồ Chí Minh lại có những trù liệu (như Điều 50, 51
Hiến pháp 1946) nhằm chạy hết tội cho lãnh đạo.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><span style="color: #444444;">David Hume, triết gia Scotland, năm 1754 </span><a href="http://www.constitution.org/dh/perfcomw.htm">đã tỏ ra buồn phiền</a> <span style="color: #444444;">về việc con người thường ít tìm hiểu các hệ
thống chính quyền trong khi họ vẫn thường phải sống dưới các chính
quyền bạo ngược, suy đồi. Hume biết rõ tạo dựng một hệ thống chính
trị mới không dễ như “xây một con tàu mới”, nhưng, theo ông, trí tò mò
con người rất cần phải đào sâu vào các hệ thống chính trị để xác
định những điều hay, dở và tìm ra mô hình tốt nhất. Hume cũng hiểu
chính trị không phải là vấn đề dễ hiểu và hấp dẫn với tất cả mọi
người. Nhưng không có cách nào khác nếu con người muốn có một chính
quyền tử tế, hoặc bớt bạo ngược hơn. </span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">FEDERALIST 39<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng Sơn
dịch<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><u><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Hiến pháp và các nguyên tắc cộng hòa<o:p></o:p></span></u></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Viết
cho the Independent Journal<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thứ
Tư, 16 tháng Một 1788*<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">James
Madison<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Kính gửi Nhân Dân tiểu Bang New York:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Bài viết trước đã tóm lược các dữ kiện nhằm đưa
ra một đánh giá công bình mô hình chính quyền do Hội nghị đề xuất, bây giờ
chúng ta bắt tay thực hiện sự đánh giá này. Câu hỏi đầu tiên tự nổi lên là phải
chăng dạng thức và đặc tính tổng quát của chính quyền tuân thủ nghiêm tính chất
cộng hòa. Điều hiển nhiên là không có một dạng thức chính quyền nào khác có thể
tương hợp được với tài năng thiên bẩm của nhân dân Mỹ; với các nguyên tắc cơ
bản của cuộc Cách mạng; hoặc với quyết tâm cao cả của những con người đã tận
hiến cho tự do muốn sử dụng mọi kinh nghiệm chính trị đã có của chúng ta về
năng lực tự quản của loài
người. Vì vậy, nếu kế hoạch của Hội nghị bị phát hiện đã rời xa tính chất cộng
hòa, những người ủng hộ chắc chắn phải từ bỏ nó vì không còn bảo vệ được nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> <table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhhtNoqnVqa9D9PBoXack9fmt7m7pKQCDh_J2BXGASu2kFw1RbiOuNY__VB1xoBa1xvJXXwJh8c5W61P1lRNYAnwAZtXyi9EGDb3RMlw6fNsgTtbVy1TSJPv57bRScUO4MOF7EA_V3MEo8/s1600/james_madison.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhhtNoqnVqa9D9PBoXack9fmt7m7pKQCDh_J2BXGASu2kFw1RbiOuNY__VB1xoBa1xvJXXwJh8c5W61P1lRNYAnwAZtXyi9EGDb3RMlw6fNsgTtbVy1TSJPv57bRScUO4MOF7EA_V3MEo8/s1600/james_madison.jpg" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">James Madison (1751-1836)</td></tr>
</tbody></table>
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Vậy, những đặc thù của một nền cộng hòa là gì?
Nếu tìm một câu trả lời dựa vào sự áp dụng của các học giả chính trị trong hiến
pháp của các quốc gia khác nhau, chứ không phải căn cứ trên các nguyên lý,
chúng ta sẽ không thể tìm được một câu trả lời hoàn hảo. Hà Lan, không một
thành tố nào trong quyền lực tối cao ở quốc gia này xuất phát từ dân chúng, vẫn
gần như được tất cả định danh là một nước cộng hòa. Cùng cái tên đó cũng được
dành cho Venice<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn1" name="_ednref1" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[1]</span></span><!--[endif]--></span></a>
nơi quyền lực tuyệt đối ngự trên toàn dân theo cách tuyệt đối nhất bằng một
nhóm nhỏ quí tộc thế tập. Ba Lan, một chính quyền có sự pha trộn kém cỏi nhất
giữa quí tộc trị và quân chủ trị, cũng được tôn vinh bằng đúng danh hiệu đó.
Chính quyền Anh, nơi chỉ có một nhánh quyền lực mang tính cộng hòa<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn2" name="_ednref2" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[2]</span></span><!--[endif]--></span></a>
là sự phối hợp giữa quí tộc thế tập trị (hereditary aristocracy) và quân chủ
trị (monarchy)<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn3" name="_ednref3" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[3]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
vẫn thường xuyên được liệt, một cách cũng sai lầm, vào danh mục các nước cộng
hòa. Những ví dụ này, gần như vừa khác nhau và vừa khác với một nền cộng hòa
đúng nghĩa, cho thấy thuật ngữ cộng hòa đã được sử dụng hết sức bất chính xác
trong các diễn ngôn chính trị.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nếu chúng ta lấy ra một nguyên
tắc chung cho các nguyên lý vận hành khác nhau của các chính thể đã tồn tại,
chúng ta có thể định nghĩa một nước cộng hòa, hoặc ít nhất danh tính này có thể
áp dụng</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">,
là một chính quyền có tất cả mọi quyền lực đều trực tiếp hoặc gián tiếp có khởi
nguồn từ đa số dân chúng, và được điều hành bởi những người có <i>nhiệm kỳ</i> <i>bấp
bênh</i><i> </i><a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn4" name="_ednref4" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[4]</span></span><!--[endif]--></span></a>trong
một thời hạn xác định hoặc có <i>nhiệm kỳ phẩm hạnh<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn5" name="_ednref5" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><b><span style="font-size: 14pt;">[5]</span></b></span><!--[endif]--></span></a></i><i>.</i> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">CỐT YẾU đối với dạng chính thể này là nó có nguồn
từ một bộ phận lớn của xã hội<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn6" name="_ednref6" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[6]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
không phải từ một tỷ lệ không đáng kể hay từ một giai tầng ưu ái nào đó của xã
hội; nếu khác, một nhúm quí tộc bạo quyền, chuyên tiến hành trấn áp thông qua
những kẻ dưới quyền, cũng sẽ mong mỏi đứng vào hàng ngũ cộng hòa, và tuyên xưng
chính quyền của họ với danh hiệu cao cả cộng hòa. ĐIỀU ĐỦ cho chính quyền kiểu
này là những kẻ điều khiển nó phải do người dân, trực tiếp hay gián tiếp, lập
nên; và nắm giữ các chức vụ theo một trong hai cách vừa nêu<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn7" name="_ednref7" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[7]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Nếu khác, mọi chính quyền trong Hợp Chúng Quốc (United States)<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn8" name="_ednref8" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[8]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
cũng như mọi <i>chính quyền bình dân<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn9" name="_ednref9" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><b><span style="font-size: 14pt;">[9]</span></b></span><!--[endif]--></span></a></i><i>,</i> với cấu tạo hoàn hảo hoặc vận hành tốt
đến đâu, cũng sẽ không có phẩm tính cộng hòa. Nhìn vào hiến pháp của mọi tiểu
Bang trong Liên hiệp<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn10" name="_ednref10" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[10]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
một số viên chức chính quyền chỉ được người dân lập qua cách gián tiếp. Đa phần
hiến pháp cho thấy ông thống lãnh hành pháp đang được chọn như vậy. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Một hiến pháp còn cho thấy cách bổ nhiệm này được
áp dụng cả cho một nhánh của lập pháp đa viện. Nhưng theo mọi hiến pháp, nhiệm
kỳ của tất cả các chức vụ cao nhất đều có thời hạn nhất định, và trong nhiều
trường hợp, cả hành pháp và lập pháp, trong khoảng một số năm. Cũng theo dự trù
của đa phần hiến pháp, và theo cả các ý kiến phổ biến và uy tín nhất trong lĩnh
vực này, các thành viên của bộ phận tư pháp sẽ giữ nhiệm sở chắc chắn theo
nhiệm kỳ phẩm hạnh. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Đối chiếu Hiến pháp của Hội nghị với tiêu chuẩn
vừa trình bày, chúng ta nhận ra ngay bản Hiến pháp giống y như tiêu chuẩn theo
nghĩa chặt chẽ nhất. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Cơ quan Đại diện<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn11" name="_ednref11" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[11]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
giống ít nhất một nhánh trong các lập pháp tiểu Bang, được bầu trực tiếp từ đa
số dân chúng. Thượng viện, như Quốc hội hiện tại, và giống Thượng viện của
Maryland, sẽ được dân bầu gián tiếp<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn12" name="_ednref12" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[12]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Tổng thống sẽ do dân lựa chọn gián tiếp như trong phần lớn các tiểu Bang. Ngay
cả thẩm phán, cùng mọi viên chức khác của Liên hiệp, giống trong nhiều tiểu
Bang hiện nay, sẽ là lựa chọn, dầu là lựa chọn xa, của chính nhân dân<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn13" name="_ednref13" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[13]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Thời gian tại vị của các chức vụ cũng tuân theo tiêu chuẩn cộng hòa<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn14" name="_ednref14" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[14]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Giống trong tất cả các tiểu Bang, Cơ quan Đại diện sẽ được bầu lại định kỳ; cho
nhiệm kỳ hai năm<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn15" name="_ednref15" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[15]</span></span><!--[endif]--></span></a>
như trong Bang South Carolina. Thượng viện được bầu cho nhiệm kỳ sáu năm<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn16" name="_ednref16" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[16]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
một năm nhiều hơn so nhiệm kỳ Thượng viện Maryland, nhưng hơn hai năm so với
Thượng viện của New York và Virginia. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tổng thống sẽ đảm nhiệm chức vụ trong thời hạn
bốn năm; giống tại New York và Delaware, thống lãnh bang được bầu cho thời hạn
ba năm, còn South Carolina là hai năm. Trong các tiểu Bang khác, thống lãnh
được bầu lại hàng năm. Tuy nhiên, trong nhiều Bang, hiến pháp không có qui định
<i>đàn hặc</i><i><a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn17" name="_ednref17" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span class="MsoEndnoteReference"><b><span style="font-size: 14pt;">[17]</span></b></span><!--[endif]--></span></a></i>
đối với thống lãnh hành pháp. Ở Delaware và Virginia thống lãnh chỉ bị đàn hặc sau khi rời nhiệm sở. Nhưng Tổng thống của Hợp Chúng Quốc có thể bị đàn <span style="font-family: calibri, sans-serif; font-size: 18.6667px;">hặc</span> bất cứ lúc nào trong khi tại vị. Nhiệm kỳ cho thẩm phán giữ nhiệm sở, như đương
nhiên cần phải, là theo nhiệm kỳ phẩm
hạnh. Nhiệm kỳ của các chức vụ bộ phận, nói chung, sẽ do luật qui định,
phù hợp với yêu cầu của từng chức vụ và theo kinh nghiệm của các Hiến pháp tiểu
Bang.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nếu cần thêm dẫn chứng cho tính cách cộng hòa của
hệ thống này, chúng ta có thể nêu ra điểm quyết định nhất là nó cấm tuyệt đối
mọi tước vị quí tộc, cả ở chính quyền liên bang lẫn tiểu Bang; và sự bảo đảm
minh thị của nó về dạng thức cộng hòa cho từng chính quyền tiểu Bang.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">“Song, Hội nghị chưa đủ gắn bó với dạng thức cộng
hòa.” những đối thủ của Hiến pháp dự thảo nói, “Lẽ ra họ cũng phải duy trì dạng
thức <i>LIÊN BANG</i> (federal)<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn18" name="_ednref18" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[18]</span></span><!--[endif]--></span></a>
coi Liên hiệp là một <i>BANG LIÊN</i> (confederacy)<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn19" name="_ednref19" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[19]</span></span><!--[endif]--></span></a>
của các nhà nước chủ quyền; thay vì thế, họ đã thiết kế một chính quyền QUỐC
GIA xem Liên hiệp là một loại HỢP NHẤT các tiểu Bang<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn20" name="_ednref20" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[20]</span></span><!--[endif]--></span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Và người ta còn hỏi những cải tiến táo bạo và
triệt để đó sẽ được thực hiện bằng thẩm quyền nào? Những gì đã diễn ra xung
quanh phản đối này buộc chúng ta phải xem xét kỹ lưỡng hơn. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Chúng ta sẽ không truy tìm tính chính xác trong
nền tảng của phản đối này, nhưng để đánh giá công bằng sức thuyết phục của nó
chúng ta cần phải, thứ nhất, xác định rõ bản chất thực sự của chính quyền đang
bị chất vấn; thứ hai, điều tra lại những thẩm quyền đã cho phép<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn21" name="_ednref21" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[21]</span></span><!--[endif]--></span></a>
Hội nghị đề xuất ra mô hình chính quyền như thế; thứ ba, xét xem bổn phận với
đất nước của những người khởi thảo có thể tạo ra quyền lực thường trực đến đâu
để sửa chữa các khuyết tật.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thứ nhất, để xác định rõ bản chất thực của một
chính quyền, chúng ta cần phải xét các tương quan sau: nền tảng thiết lập chính
quyền; nguồn gốc sinh ra các quyền lực cơ bản của chính quyền; sự thực thi các
quyền lực này; phạm vi tác động của chúng; và thẩm quyền nào cho phép thay sửa
chính quyền đó trong tương lai.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Xem xét tương quan thứ nhất, chúng ta thấy, một
mặt, Hiến pháp được đặt trên nền tảng là sự ưng thuận và phê chuẩn của nhân dân
Mỹ thông qua những đại biểu được bầu cho mục đích quan trọng này; mặt khác, sự
ưng thuận và phê chuẩn này của nhân dân, không phải với tư cách cá nhân của một
toàn thể dân tộc mà là các cá nhân thuộc riêng các Nhà nước tiểu Bang độc lập
và khác biệt<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn22" name="_ednref22" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[22]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Đó cũng sẽ là sự ưng thuận và phê chuẩn của các tiểu Bang xuất phát từ thẩm
quyền tối cao của từng tiểu Bang - thẩm quyền của chính nhân dân ở đó. Do đó,
hành động thiết lập Hiến pháp không phải là hành động mang tính QUỐC GIA
(national)<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn23" name="_ednref23" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[23]</span></span><!--[endif]--></span></a>
mà là mang tính <i>LIÊN BANG</i> (federal).<o:p></o:p></span><br />
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Do Hiến pháp sẽ là một bộ luật liên bang, không
phải luật quốc gia, như các thuật ngữ này đã được những người phản đối đồng ý;
và hành động của nhân dân, với nghĩa “nhân dân” của các tiểu Bang độc lập chứ
không phải nhân dân của một quốc gia tổng hợp<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn24" name="_ednref24" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[24]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
cách nhìn này cho thấy rõ Hiến pháp không phải là kết quả từ quyết định của một
ĐA SỐ dân chúng của Liên hiệp, cũng không phải từ ĐA SỐ các Tiểu bang. Nó sẽ là
kết quả từ sự ĐỒNG ưng thuận của các tiểu Bang hợp thành<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn25" name="_ednref25" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[25]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
không hề khác với sự ưng thuận thông thường trong cách bày tỏ, không phải qua
thẩm quyền lập pháp mà qua thẩm quyền của chính người dân. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nếu nhân dân trong tương quan này đã được coi là
một khối dân tộc thì ý chí nhóm đa số của toàn bộ nhân dân Hợp Chúng Quốc sẽ áp
buộc nhóm thiểu số theo đúng cách mà nhóm đa số áp buộc nhóm thiểu số trong
từng tiểu Bang; và, ý chí của nhóm đa số sẽ phải được xác định bằng cách: hoặc
qua việc so sánh các lá phiếu cá nhân, hoặc qua việc coi ý chí của đa số trong
các tiểu Bang là thể hiện cho ý chí của đa số nhân dân Hợp Chúng Quốc<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn26" name="_ednref26" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[26]</span></span><!--[endif]--></span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Song, không có nguyên tắc nào vừa nói được áp
dụng. Mỗi tiểu Bang, khi phê chuẩn Hiến pháp, lại được coi là một thực thể có
chủ quyền, độc lập với tất cả các tiểu Bang khác và chỉ bị ràng buộc bởi chính
sự tự nguyện của bản thân. Do đó, Hiến pháp mới, nếu được thiết lập, sẽ là một
hiến pháp <i>LIÊN BANG</i> (federal), không phải một hiến pháp QUỐC GIA
(national).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong tương quan tiếp theo, các
nguồn gốc sinh ra các quyền lực thông thường của chính quyền, ta thấy Cơ quan Đại
diện lấy quyền lực từ nhân dân Mỹ; và
nhân dân sẽ được đại diện trong Cơ quan Đại diện theo cùng một tỷ lệ, và trên
cùng một nguyên tắc giống như họ có đại diện trong cơ quan lập pháp của từng
tiểu Bang<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn27" name="_ednref27" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[27]</span></span><!--[endif]--></span></a></span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">. Với đặc tính
này, chính quyền có tính chất QUỐC GIA, không phải <i>LIÊN BANG</i>. Mặt khác,
Thượng viện sẽ lấy quyền lực từ nguồn là các tiểu Bang – như những thực thể
chính trị đồng đẳng; các tiểu Bang sẽ có đại diện ở Thượng viện trên nguyên tắc
bình đẳng, giống như họ đang có trong Quốc hội hiện nay<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn28" name="_ednref28" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[28]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Đặc tính này cho chính quyền tính chất <i>LIÊN BANG</i>, không phải QUỐC GIA. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Quyền lực hành pháp sẽ xuất phát từ một nguồn
phức tạp hơn nhiều. Bầu Tổng thống sẽ do các tiểu Bang thực hiện trực tiếp tùy
theo đặc điểm chính trị của mỗi tiểu Bang. Phiếu bầu cho mỗi tiểu Bang sẽ được
phân theo một hệ số phức hợp: một mặt, coi các tiểu Bang là những thực thể khác
biệt nhưng đồng đẳng, mặt khác lại coi các tiểu Bang là các thành viên bất bình
đẳng của cùng một xã hội. Cuộc bỏ phiếu cuối cùng để chọn ra Tổng thống sẽ do
nhánh lập pháp gồm các đại diện quốc gia thực hiện<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn29" name="_ednref29" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[29]</span></span><!--[endif]--></span></a>;
nhưng trong cuộc bỏ phiếu đặc biệt này những người bầu được tập hợp thành các
phái đoàn riêng biệt dựa trên các nhóm chính trị khác nhau về quan điểm nhưng
bình đẳng về quyền<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn30" name="_ednref30" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[30]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Phương diện này làm cho chính quyền tương lai có tính chất phức hợp: ít nhất
các đặc tính LIÊN BANG cũng hiện diện nhiều như các đặc tính QUỐC GIA.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Về tương quan THỰC THI CHÍNH QUYỀN, Hiến pháp coi
sự khác nhau giữa chính quyền liên bang và chính quyền quốc gia nằm ở đặc điểm
này: quyền lực liên bang thực thi trên các thực thể chính trị cấu thành Bang
liên (confederacy) với các năng lực chính trị của chúng; quyền lực quốc gia
thực thi trên các công dân cá nhân thành viên của quốc gia với các năng lực
riêng của họ. Xét trên tiêu chí này, Hiến pháp có tính QUỐC GIA, không phải <i>LIÊN
BANG</i> mặc dù có thể không hoàn toàn đúng như thế. Trong nhiều tình huống,
nhất là khi phân giải bất đồng giữa các tiểu Bang, vấn đề chỉ được xem xét và
giải quyết với các năng lực tập thể<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn31" name="_ednref31" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[31]</span></span><!--[endif]--></span></a>
và chính trị. Như thế, vẻ mặt quốc gia của chính quyền ở khía cạnh này dường
như đã bị một vài đặc tính liên bang làm biến dạng. Nhưng tỳ vết này có lẽ
không thể tránh khỏi trong bất kỳ thiết kế nào; và sự thực thi chính quyền trên
nền tảng nhân dân bằng các năng lực riêng của họ và qua các thủ tục thông
thường, chính yếu nhất, về tổng quát, có thể định danh chính quyền trong tương
quan này là một chính quyền QUỐC GIA. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tuy thế, nếu chính quyền có tính quốc gia với góc
nhìn THỰC THI quyền lực, tính chất này sẽ lại thay đổi khi ta ngẫm nó trong
tương quan PHẠM VI của các quyền lực.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Ý tưởng về một chính quyền quốc
gia chính là nằm ở đây, không chỉ là quyền lực bao phủ lên các công dân cá nhân
mà còn là một uy quyền tối cao bất định trùm lên mọi cá nhân, sự vật cho tới
khi họ và chúng còn là những đối tượng của một chính quyền hợp luật. Trường hợp
một khối người hợp lại thành một quốc gia, uy quyền tối cao đó được giao hoàn
toàn cho cơ quan lập pháp quốc gia<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn32" name="_ednref32" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[32]</span></span><!--[endif]--></span></a>. Nhưng, trường hợp các
cộng đồng hiệp lại với nhau cho những mục đích đặc biệt, uy quyền tối cao phân
cho hai nơi: một phần ở cơ quan lập pháp chung, phần kia ở các cơ quan lập pháp
bộ phận. </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong trường hợp đầu, mọi thẩm quyền địa phương
đều lệ thuộc thẩm quyền tối cao; và có thể bị kiểm soát, điều hướng hoặc bãi bỏ
tùy theo ý muốn của thẩm quyền tối cao.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong trường hợp sau, các thẩm quyền địa phương
hoặc bộ phận là các thành phần độc lập, riêng biệt trong thẩm quyền tối cao,
không chỉ không còn lệ thuộc vào thẩm quyền chung trong các phạm vi riêng biệt
của chúng mà thẩm quyền chung lại lệ thuộc chúng nhiều hơn ngay trong lĩnh vực
riêng của thẩm quyền chung.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Như vậy, trong mối tương quan này, mô hình chính
quyền được đề xuất không thể được coi là một chính quyền QUỐC GIA; vì quyền
hành (jurisdiction) của nó chỉ có với một số đối tượng được xác định trước, và
nó để cho các tiểu Bang được có một <i>quyền chủ tể đọng lại<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_edn33" name="_ednref33" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><b><span style="font-size: 14pt;">[33]</span></b></span><!--[endif]--></span></a></i>
bất khả xâm phạm trên tất cả các đối tượng khác. Đương nhiên, trong trường hợp
có bất đồng về ranh giới giữa hai loại quyền hành này, tòa đưa ra phán quyết
tối hậu sẽ phải được lập dưới chính quyền chung.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nhưng điều này không làm thay
đổi nguyên lý của vấn đề. Vì phán xét sẽ phải được thực hiện bất thiên vị, tuân
theo các qui định của Hiến pháp; và tất cả các biện pháp đề phòng thông thường
nhất, cẩn thận nhất sẽ được áp dụng để b</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">ảo vệ tính bất thiên vị này. Loại tòa án như thế
rõ ràng là điều cốt tử để tránh phải viện tới gươm đao và tan rã kết ước; và nó
cũng cần được thiết lập dưới chính quyền chung hơn là chính quyền địa phương
hoặc, nói một cách rõ hơn, rằng tòa án này sẽ an toàn khi được thiết lập chỉ
dưới thẩm quyền chung, một vị thế khó còn tranh cãi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nếu xét bản Hiến pháp, trong mối tương quan cuối
cùng, với thẩm quyền để tu chính bản thân nó, chúng ta sẽ thấy nó không hoàn
toàn là QUỐC GIA cũng không hoàn toàn là <i>LIÊN<span style="background: white;">
BANG</span></i><span style="background: white;">. Nếu hoàn </span>toàn là quốc
gia, thẩm quyền tối cao và tối hậu phải thuộc về ĐA SỐ nhân dân của Liên hiệp;
và thẩm quyền này sẽ phải luôn luôn có hiệu lực, như thẩm quyền của một đa số
trong mọi xã hội quốc gia, khi tu chính hay xóa bỏ một chính thể đã lập. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Mặt khác, nếu nó hoàn toàn là liên bang, phải có
tán thành đồng thời của mọi tiểu Bang trong Liên hiệp cho mọi thay đổi ràng
buộc tất cả. Cách thức do Hội nghị đề xuất không dựa trên nguyên tắc nào vừa
nêu. Bằng đòi hỏi nhiều hơn một đa số, và một số nguyên tắc. Bằng đòi hỏi nhiều
hơn một đa số, và đặc biệt bằng tính tỷ lệ theo TIỂU BANG, không phải theo CÔNG
DÂN, bản Hiến pháp đã rời tính chất QUỐC
GIA và tiến nhiều sang LIÊN BANG; bằng không đòi hỏi phải có tán thành của tất
cả các tiểu Bang, nó lại bớt đi đặc tính <i>LIÊN BANG</i> và lấy thêm tính chất
QUỐC GIA.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Vì vậy, bản Hiến pháp dự thảo, trong ý nghĩa chặt
chẽ, không phải là hiến pháp quốc gia, cũng không phải hiến pháp liên bang, mà
là tổng hợp của cả hai. Về nền tảng, nó là liên bang, không phải quốc gia; về
nguồn gốc sinh ra quyền lực cơ bản cho chính quyền, nó vừa là liên bang vừa là
quốc gia; trong sự thực thi các quyền lực này, nó lại là quốc gia, không phải
liên bang; về phạm vi của quyền lực, nó lại là liên bang, không phải quốc gia;
và cuối cùng, xét về thẩm quyền tu chính, bản Hiến pháp dự thảo không hoàn toàn
thuộc đặc tính liên bang, cũng không hoàn toàn thuộc đặc tính quốc gia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Publius<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">*
</span></b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Trong năm (5)
nguồn tham khảo (nêu trong Lời giới thiệu) chỉ có hai nguồn </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(<a href="http://www.constitution.org/"><span class="InternetLink">www.constitution.org</span></a></span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">; bản dịch Pháp văn <i>Le Fédéraliste</i> của Anne Amiel, Paris
Classiques Garnier, 2012) ghi thời gian xuất bản bài này (như ghi ở đây), nhưng
chỉ có bản đầu ghi thứ của ngày trong tuần. Nguồn Anh ngữ căn bản để dịch:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span><a href="http://www.foundingfathers.info/federalistpapers/"><span class="internetlink0"><span style="color: blue; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">www.foundingfathers.info/federalistpapers/</span></span></a><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">-
Các ghi chú là của người dịch. Những ghi chú có chữ A.A. là dựa theo ghi chú trong bản dịch Pháp văn của Anne Amiel.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(còn 1 phần)</span></div>
<div>
<!--[if !supportEndnotes]--><br clear="all" />
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div id="edn1">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref1" name="_edn1" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[1]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Chính thể cộng hòa nằm ở phía đông bắc Italy
hiện nay, tồn tại gần 1000 năm từ cuối thế kỷ VII đến 1797, thường được giới
nghiên cứu chính trị quan tâm vì mặc dù lâm chiến liên miên nhưng là một chính
thể mạnh về kinh tế và thương mại và đặc biệt tồn tại rất lâu.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn2">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref2" name="_edn2" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[2]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Tức Viện thứ
dân, the House of Commons, của nghị viện Anh, được hình thành qua lá phiếu của
người dân.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn3">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref3" name="_edn3" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[3]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Tác giả có
ý nói đến Viện Quí tộc, House of Lords – thượng nghị viện – của Nghị viện Anh,
hình thành từ các chức sắc tôn giáo như các giám mục, chức sắc thế tục như giới
quý tộc hoặc những tước vị cao cấp và tất cả có tính cha truyền con nối hoặc
được tuyển chọn không qua lá phiếu của dân; còn “quân chủ trị” là nói đến vai
trò của vua (hoặc nữ hoàng) Anh nắm quyền hành pháp.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn4">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref4" name="_edn4" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[4]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “during
pleasure” - Nhiệm kỳ có hạn định là 2,
4 hoặc 5 năm, v.v. nhưng có thể bị truất quyền, phế bỏ chức vụ bất cứ lúc nào
khi người dân cảm thấy không hài lòng (pleasure). Thuật ngữ này đối ngược với <i>nhiệm
kỳ phẩm hạnh </i>“during good behavior”. Xem thêm phần Thuật ngữ.)<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn5">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref5" name="_edn5" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[5]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “during good behavior”
- Nhiệm kỳ vô thời hạn (coi như suốt
đời đến khi về hưu hoặc tới lúc từ chức) chừng nào phẩm hạnh của người giữ chức
vụ này vẫn được coi là tốt đẹp dù người dân có thể không thấy hài lòng
(pleasure). Xem thêm phần Thuật ngữ.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn6">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref6" name="_edn6" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[6]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Nguyên văn
“great body of the society” (một bộ phận lớn của xã hội), tác giả nói theo
nghĩa hết sức chính xác, vì kể cả có 100% số phiếu ủng hộ thì điều đó cũng chưa
hẳn là 100% dân số vì thực tế không bao giờ có 100% người dân đi bỏ phiếu.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn7">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref7" name="_edn7" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[7]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <i>Nhiệm kỳ bấp
bênh</i> (during pleasure) hoặc <i>nhiệm kỳ phẩm hạnh</i> (during good
behavior).<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn8">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref8" name="_edn8" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[8]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Tức nước Mỹ mới
thành lập.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn9">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref9" name="_edn9" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[9]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> </span></i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">“popular
government”. Xem thêm phần<i> Thuật ngữ.</i><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn10">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref10" name="_edn10" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[10]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Lúc này đa phần
13 tiểu Bang đã tự xây dựng Hiến pháp riêng.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn11">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref11" name="_edn11" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[11]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “House of
Representatives” (thường được dịch là Hạ viện) là một trong hai viện của cơ
quan lập pháp (quốc hội) của Mỹ, viện kia là Thượng viện (senate).<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn12">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref12" name="_edn12" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[12]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Ý này sẽ thành
Điều (Article) 1 Khoản (section) 3 của Hiến pháp Mỹ qui định các thượng nghị sỹ
liên bang sẽ do các cơ quan lập pháp tại tiểu bang bầu trực tiếp. Mãi đến năm
1913, tu chính án thứ 17 qui định lại, yêu cầu thượng nghị sỹ liên bang do nhân
dân các bang bầu trực tiếp.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn13">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref13" name="_edn13" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[13]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Nghĩa là người
dân không bầu trực tiếp ra các chức vụ này mà qua sự đề cử và phê duyệt của
những người do dân đã bầu ra. Ví dụ, Tổng thống đề cử thẩm phán liên bang hoặc
các chức vụ tổng trưởng với sự phê chuẩn của Thượng viện.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn14">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref14" name="_edn14" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[14]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Tức theo <i>nhiệm
kỳ bấp bênh</i> hoặc <i>nhiệm kỳ phẩm hạnh</i><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn15">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref15" name="_edn15" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[15]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Ý này đã được
hiện thực hóa thành Điều 1 Khoản 2 Hiến pháp Mỹ qui định cứ 2 năm Hạ nghị viện
Mỹ phải bầu lại.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn16">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref16" name="_edn16" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[16]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Ý này đã được
hiện thực hóa thành Điều 1 Khoản 3 Hiến pháp Mỹ qui định cứ 2 năm có 1/3 Thượng
nghị sỹ phải bầu lại.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn17">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref17" name="_edn17" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[17]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “impeachment”,
xem thêm phần Thuật ngữ.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn18">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref18" name="_edn18" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[18]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Xem thêm phần Thuật
ngữ<i>.</i><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn19">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref19" name="_edn19" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[19]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Xem thêm phần Thuật
ngữ<i>.</i><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn20">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref20" name="_edn20" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[20]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Đây là một ý
của nhóm anti-federalist phản đối Hiến pháp, phản đối sự hợp nhất 13 tiểu Bang
thành một thực thể dưới một chính quyền chung<i>,</i> vì họ sợ chính quyền liên
bang (dự kiến) có bản chất giống như chính quyền của một tiểu Bang ở nghĩa thu
vén và kiểm soát tất cả mọi vấn đề của các tiểu Bang, nghĩa là làm cho các tiểu
Bang mất quyền chủ tể (sovereignty). Chính vì vậy, ở phần trình bày tiếp theo
và trong các FP khác, vấn đề phân biệt giữa chính quyền liên bang và tiểu bang
sẽ được làm rõ. Ở đây chúng ta nên chú ý một số thuật ngữ có những sắc thái
khác nhau khá tinh tế: Trước hội nghị lập hiến tại Philadelphia, hình thức gắn
kết của 13 bang (thuộc địa cũ) được gọi là Confederation. Nhưng khi thảo ra bản
hiến pháp mới, các nhà lập hiến đã tạo ra một dạng thức chính quyền mới trên cơ
sở tương tự như Confederation nhưng có nhiều cải tiến dường như chưa từng có
trong lịch sử và bản thân họ, hình như, cũng chưa tự tin hoàn toàn trong việc
đặt tên cho hình thức mới này nên những thuật ngữ như federation,
confederation, confederacy vẫn thỉnh thoảng được dùng lẫn cho nhau mà ngày nay
chúng ta có thể hiểu là cùng một nghĩa: <i>liên
bang</i>. Chính vì thế, để làm bớt sự băn khoăn, và tránh ngộ nhận, và làm rõ
hơn về dạng thức chính quyền mới, trong FP 9 Alexander Hamilton đã giải thích
kỹ sự khác biệt quan trọng giữa dạng thức LIÊN BANG (confederacy, federation)
với dạng thức HỢP NHẤT (consolidation).<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn21">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref21" name="_edn21" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[21]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Một trong những
luận cứ của những người phản đối dự thảo Hiến pháp là Hội nghị Phidelphia không
được phép đưa ra một hiến pháp hoàn toàn mới như đang thấy vì lý do triệu tập
Hội nghị chỉ là nhằm sửa đổi thỏa ước the Articles of Confederation.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn22">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref22" name="_edn22" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[22]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Tác giả có ý
làm rõ và nhấn mạnh bản hiến pháp vẫn tôn trọng chủ quyền riêng biệt và những
tự do riêng biệt của từng bang khi trở thành thành viên của liên bang như hiến
pháp dự liệu.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn23">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref23" name="_edn23" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[23]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Vì lúc này các
tiểu bang rất e ngại khi hình thành liên hiệp các quyền tự do của họ sẽ bị mất
hoặc thuyên giảm, do đó các nhà lập hiến Mỹ đã tránh các từ ngữ có thể làm trầm
trọng thêm quan ngại đó. Vì vậy trong Hiến pháp Mỹ không hề có từ “dân tộc”,
“quốc gia” (nation, national) mà chỉ có từ “nhân dân” (we the people) và chính
quyền liên bang (federal government). Đoạn này cũng cho thấy e ngại đó. Nhưng
chúng ta sẽ thấy các tác giả FP sau này sẽ mạnh dạn một cách dè dặt dùng các từ
như “chung” (general) “quốc gia” (national) để chỉ Liên hiệp mới. Xem thêm ghi
chú số 1 trong FP 3.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn24">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref24" name="_edn24" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[24]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Xem lại ghi chú
ở trên.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn25">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref25" name="_edn25" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[25]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Thực tế, những
người dự thảo Hiến pháp đã ấn định Hiến pháp sẽ được thông qua nếu có 9/13 tiểu
Bang phê chuẩn. Tại sao những người soạn Hiến pháp lại quyết định như thế,
chúng ta sẽ thấy một giải thích trong FP 40.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn26">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref26" name="_edn26" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[26]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Để dễ hiểu hơn
ta có thể coi như thế này: Hợp Chúng Quốc đó có 13 Bang với tổng số dân là 2
000 người (coi như đều đủ tư cách bỏ phiếu). Vậy xét đa số “qua việc so sánh
các lá phiếu cá nhân” là xét trên tổng số 2 000 lá phiếu đó, sẽ có bao nhiêu
người đồng ý/không đồng ý. Và xét ý chí đa số của các tiểu Bang là xét xem
trong 13 bang đó có bao nhiêu bang đồng ý/không đồng ý. Hai cách xem xét này có
thể không trùng nhau về kết quả dựa trên tổng số dân, vì có thể số các bang
“đồng ý” không đạt được quá bán của 13 bang, nhưng tổng số dân trong các bang
“đồng ý” này lại chiếm đa số dân trong tổng số 2 000 người dân (của toàn 13
bang). Bởi tổng số dân ở các bang “không đồng ý” ít hơn tổng số dân có trong
các bang “đồng ý”.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn27">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref27" name="_edn27" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[27]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Số đại diện
trong Hạ viện của các tiểu Bang được ấn định dựa trên tỷ lệ dân số. Hiến pháp
Mỹ Điều 1 Khoản 2 qui định cứ 30.000 dân có 01 đại diện trong Cơ quan Đại diện
(Hạ viện), nhưng ít nhất một bang phải có 01 đại diện.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn28">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref28" name="_edn28" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[28]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Nghĩa là dù
bang ít dân hay nhiều dân thì số thượng nghị sỹ mỗi bang đều giống nhau, không
theo tỷ lệ dân số như Hạ viện. Hiến pháp Mỹ Điều 1 Khoản 3 qui định mỗi tiểu
bang có 2 thượng nghị sỹ.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn29">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref29" name="_edn29" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[29]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Chính là Cơ
quan Đại diện (Hạ viện).<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn30">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref30" name="_edn30" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[30]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Hiến pháp Mỹ
Điều 2 Khoản 1 qui định cách thức bầu Tổng thống, tóm tắt: Mỗi tiểu Bang sẽ đề
cử, theo thể thức do cơ quan lập pháp của Tiểu bang đó qui định, một số cử tri
(elector) bằng tổng số Thượng nghị sỹ và Hạ nghị sỹ mà tiểu Bang đó có tại Quốc
hội Liên bang để bầu tổng thống và phó tổng thống. Tiến trình đó gọi là
Electoral College, các cử tri đó thường được người Việt gọi là <i>đại</i> <i>cử tri</i>. Tổng số đại cử tri hiện nay là
538 (435 + 100 + 3; 3 là số đại cử tri được dành riêng cho District of Columbia
theo Tu chính Án số 23 được các tiểu Bang phê chuẩn ngày 29/3/1961). Các đại cử
tri sẽ tập hợp lại tại từng tiểu Bang của họ để bỏ phiếu cho hai ứng cử viên
Tổng thống – trong đó ít nhất có một người không cư trú tại tiểu Bang của họ.
Nếu ứng cử viên nào được đa số phiếu cử tri đoàn (tối thiểu 270) thì đắc cử Tổng
thống. Nếu có hai ứng cử viên có số phiếu cử tri đoàn chiếm đa số bằng nhau thì
Hạ viện sẽ bỏ phiếu chọn Tổng thống trong hai người này. Nếu không có ai được
đa số phiếu cử tri đoàn, Hạ viện sẽ bỏ phiếu cho năm người có số phiếu cao nhất
theo cách: mỗi tiểu Bang được một phiếu với điều kiện phải có đại diện của ít
nhất 2/3 tổng số các tiểu Bang. Sau khi chọn được Tổng thống, người có số phiếu
nhiều nhất sẽ là Phó Tổng thống. Nếu có hai hoặc nhiều người cùng có số phiếu
như nhau thì Thượng viện sẽ bỏ phiếu chọn Phó Tổng thống.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn31">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref31" name="_edn31" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[31]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Tức với mục
tiêu vì toàn liên bang.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn32">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref32" name="_edn32" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[32]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> <span style="background: white;">Ý tưởng “cơ quan lập pháp quốc gia nắm uy quyền tối
cao” là một ý tưởng thịnh hành lúc đó. Nhưng, các diễn tiến về học thuật chính
trị sau này không còn coi như thế, mà “uy quyền tối cao” được san sẻ, ước chế
và cân bằng giữa lập pháp-hành pháp-tư pháp.</span><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn33">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///J:/FEDERALIST%2039.docx#_ednref33" name="_edn33" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 12pt;">[33]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> “A residuary
sovereignty” - đây là thuật ngữ do tác giả sáng tạo, sẽ được nhắc lại trong FP
62. A.A.</span></div>
</div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-82648747881694457992017-02-11T02:19:00.000+07:002017-05-18T09:31:00.232+07:00Donald J. Trump và ba bản Federalist (1)<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Không kể bị nhiều dân Mỹ la
ó, biểu tình phản đối rầm rộ, Quyết định hành pháp (executive order), có tính
luật định, nhằm tạm đình chỉ ngay lập tức sự nhập cảnh các công dân từ bảy nước
có đa số theo Hồi giáo, của Tổng thống Mỹ Donald Trump đã bị một thẩm phán và một tòa án vừa <a href="https://www.nytimes.com/2017/02/09/us/politics/appeals-court-trump-travel-ban.html?emc=edit_nn_20170210&nl=morning-briefing&nlid=76697985&ref=politics&te=1&_r=0">làm
cho vô hiệu</a>. Nhưng Tổng thống Trump không hề nao núng, ông tweet
tức thời: “Hẹn các vị ở tòa án.” (See you in court.) Tóm tắt sơ lược
này có thể đã đủ cho thấy cấu trúc chính trị Mỹ không dễ hiểu, không hề đơn giản và không dễ để cho bất cứ cá nhân, phe đảng muốn thâu tóm, thoán đoạt quyền lực tuyệt đối,
triệt đi những tự do của người dân hay bán rẻ chủ quyền quốc gia. Đó chính
là tư tưởng căn bản của những người đã tham chính lập ra “Hợp chúng quốc Hoa Kỳ”
(The United States of America) và đã được trình bày trên mặt báo cách đây
230 năm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">Để thấy được thêm phần nào
vốn tri thức vô cùng sâu rộng, tư duy chính trị hết sức sâu sắc và sự cẩn trọng
vô cùng trong việc </span><i style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Lập quốc</i><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> của những con người đó, Như Cây
Tre Việt Nam trân trọng giới thiệu bản dịch của 3 trong số 85 bài </span><i style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Luận về
Chính quyền Liên bang</i><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> (Federalist Papers) của những nhà lập quốc Mỹ. Đó là
các bài: Federalist 10, Federalist 51 và Federalist 39 (trích từ bản dịch trọn
vẹn).</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">FEDERALIST 10<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng Sơn dịch<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><u><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Liên hiệp là giải pháp chống nạn bè phái và nổi
loạn (tiếp theo)<o:p></o:p></span></u></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Từ
New York Packet <o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thứ
Sáu, 23 tháng Mười một 1787*<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">James
Madison<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Kính gửi Nhân Dân tiểu Bang New York:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong số nhiều ưu thế hứa hẹn từ một Liên hiệp
được xây dựng cẩn thận<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn1" name="_ednref1" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[1]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
không ưu thế nào đáng được thiết kế cẩn thận hơn khuynh hướng dập tắt và kiểm
soát tính bạo động của nạn bè phái. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Bạn hữu của các <i>chính thể bình dân</i><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn2" name="_ednref2" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[2]</span></span><!--[endif]--></span></a>
cũng không bao giờ thấy lo lắng cho tương lai và khí chất của các chính thể này
bằng lúc chiêm nghiệm thiên hướng chúng thường sa vào cố tật nguy hiểm đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Do vậy, những người ủng hộ chính thể bình dân sẽ luôn
trân trọng mọi kế hoạch đưa ra được cách chữa trị đúng đắn cho cố tật này nhưng
không phạm vào các nguyên tắc máu thịt của họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Bất ổn, bất công và hỗn loạn xảy ra trong các cơ
quan công quyền<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn3" name="_ednref3" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[3]</span></span><!--[endif]--></span></a></span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">luôn thực sự là
các chứng bệnh hiểm nghèo làm chính quyền bình dân ở mọi nơi liên tiếp sụp đổ;
chúng cũng liên tục là những chủ đề hấp dẫn và màu mỡ cho các đối thủ của tự
do dựng ra những xảo ngôn bậc nhất. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Những cải tiến giá trị do các
bản hiến pháp của Mỹ<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn4" name="_ednref4" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[4]</span></span><!--[endif]--></span></a>
mang đến cho các mô hình bình dân, cả cổ đại và hiện đại, chắc chắn không phải
đang được ngợi khen quá lời; nhưng sẽ là thiên vị không thể chấp nhận nếu cho
rằng chúng</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">
đã thực sự loại đi được mối nguy đó như chúng ta mong muốn, trông đợi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Các ta thán vẫn vang lên khắp nơi, từ những công
dân đức hạnh nhất, thận trọng nhất cho tới những bằng hữu của đức tin chung và
riêng, những thân hữu của tự do công cộng và cá nhân, tất cả đều cho rằng các
chính quyền của chúng ta quá bất ổn, rằng phúc lợi chung bị khinh rẻ trong các
xung đột bè đảng kình địch<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn5" name="_ednref5" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[5]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
và rằng các vấn đề luôn luôn được giải quyết không theo nguyên tắc công lý, tôn
trọng quyền thiểu số, mà bằng sức mạnh vượt trội của một phe đa số tư lợi, áp
chế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Dù chúng ta hết lòng cầu mong những ta thán đó là
vô căn cứ, các chứng cứ từ những sự kiện hiển hiện sẽ không cho phép chúng ta
phủ nhận rằng chúng có một phần sự thật. Quả thật, bằng con mắt ngay thẳng
nhìn lại hiện trạng, chúng ta sẽ phải thấy có một số vấn nạn đã bị qui nhầm
trách nhiệm cho sự vận hành của các chính quyền của chúng ta; nhưng đồng thời
chúng ta cũng sẽ thấy, các lý do khác không thể tự lĩnh hết trách nhiệm cho
những vấn nạn tồi tệ nhất; và, đặc biệt, cho sự bất tín đang dâng trùm lên các
hoạt động công quyền, và sự báo động cho các quyền cá nhân, tất cả đang ầm ầm tràn
lan khắp lục địa. Những vấn nạn đó chủ yếu, nếu không phải hoàn toàn, là hậu
quả của tính bất nhất và bất công do đầu óc bè phái lây nhiễm vào các cơ quan
công quyền của chúng ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcTV0YQw-F5jqOW5q-4txY1_8lCVj_t95VxihzTqcPE9ysLHHdMT7ICMyPCSOKUCg798oDFVO9jixfrvfShNi3T7yWAfDFijOUufUm_tlqHX9olA2XcmMjWbeJoarTRIH5YuwHTORhwDo/s1600/James+Madison.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcTV0YQw-F5jqOW5q-4txY1_8lCVj_t95VxihzTqcPE9ysLHHdMT7ICMyPCSOKUCg798oDFVO9jixfrvfShNi3T7yWAfDFijOUufUm_tlqHX9olA2XcmMjWbeJoarTRIH5YuwHTORhwDo/s320/James+Madison.jpg" width="243" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">James Madison (1751-1836)</td></tr>
</tbody></table>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Một bè phái, theo tôi hiểu, là một số công dân,
dù đạt đa số hay thiểu số của toàn bộ, hợp lại với nhau, và do một hối thúc chung
nào đó, khát vọng hoặc quyền lợi, cùng hành động ngược quyền của các công dân
khác, hoặc trái các lợi ích lâu dài và toàn thể<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn6" name="_ednref6" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[6]</span></span><!--[endif]--></span></a>
của cộng đồng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Có hai phương pháp chữa trị các
nghịch thói của bè phái: một, loại bỏ các nguyên nhân sinh ra nó; hai, kiểm
soát các tác động của nó. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Để loại các nguyên nhân sinh ra
bè phái cũng có hai cách: một, phá bỏ tự do - cái cốt yếu cho bè phái tồn tại;
cách kia, làm cho mọi công dân luôn có </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">cùng một quan điểm, cùng một đam mê và cùng các
lợi quyền giống hệt nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thật không có lời nào đúng hơn để nói về cách
chữa thứ nhất: thuốc chữa hiểm hơn căn bệnh. Tự do cho bè phái cũng như không
khí cho lửa, thiếu nó lửa phụt tắt. Nhưng xóa bỏ tự do, điều tối cần của đời
sống chính trị, vì nó nuôi dưỡng bè phái chẳng kém ngu hơn việc cầu cho hết
sạch khí trời, cái thiết yếu của đời sống động vật, vì nó dung dưỡng ngọn lửa
phá hoại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Cách thứ hai lại thiếu tính khả thi như cách thứ
nhất thiếu sự khôn ngoan. Chừng nào lý trí con người còn sai lầm và chừng nào
con người còn tự do tư duy, các ý kiến khác nhau còn hiện diện. Chừng nào cầu
nối giữa lý trí và lòng tự ái<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn7" name="_ednref7" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[7]</span></span><!--[endif]--></span></a></span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">của con người
còn thông thương, nhãn quan và dục vọng của con người còn ảnh hưởng lẫn nhau;
và những cái trước sẽ còn bị những thứ sau đeo bám.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Sự đa dạng của năng lực con người, nguồn gốc sinh
ra các quyền của cải, là một ngáng trở không kém nan giải cho ý muốn đồng nhất
hóa mọi ham muốn, quan tâm. Bảo vệ những năng lực đó là nhiệm vụ đầu tiên của
chính quyền. Sự bảo vệ các năng lực khác nhau và không bằng nhau trong việc thủ
đắc của cải sẽ chắc chắn đưa ngay tới tình trạng sở hữu không giống nhau các
tài sản khác nhau; và từ tác động của các tình trạng này lên tình cảm, tầm nhìn
của các chủ sở hữu tương ứng sẽ đưa tới sự phân chia xã hội thành các nhóm
quyền lợi khác nhau, các phe đảng khác nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Như vậy, những nguyên nhân tiềm tàng của bè phái
đã được cấy ngay trong bản thể con người; và chúng ta thấy chúng khắp nơi với
các mức hoạt động khác nhau tùy thuộc vào hoàn cảnh khác nhau của xã hội công
dân<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn8" name="_ednref8" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[8]</span></span><!--[endif]--></span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Sự nhiệt thành với các quan niệm khác nhau về tôn
giáo, về chính thể, và về nhiều vấn đề khác, trong suy luận cũng như hành động;
sự gắn bó với các thủ lĩnh khác nhau cùng đua đấu quyết liệt vì danh tiếng và
quyền lực; hoặc với những người có các tố chất khuấy động lòng người khác
nhau, tất cả rốt cuộc đã chia loài người thành những phe đảng khác nhau, thổi
bùng lòng hằn thù lẫn nhau, và khiến họ dễ hục hặc, hiếp đáp nhau hơn rất
nhiều thay vì phải hòa hợp cùng nhau cho phúc lợi chung. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thiên hướng thù địch giữa con
người mạnh tới mức nếu không có điều kiện đặc biệt, những khác biệt tầm phào,
cảm tính nhất cũng đủ khơi ra cừu địch và làm nổ ra các xung đột bạo liệt nhất<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn9" name="_ednref9" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[9]</span></span><!--[endif]--></span></a>. Nhưng cội nguồn thông
thường, dai dẳng nhất của bè phái là sự phân phối bất bình đẳng, đa dạng về của
cải. Những người có </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">và
những người không có của cải đã từ lâu là những nhóm lợi quyền khác hẳn
nhau trong xã hội. Những người là chủ nợ và những người là con nợ, cũng rơi vào
tình trạng phân rẽ tương tự.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Quyền lợi của chủ đất, quyền lợi của chủ máy,
quyền lợi của thương nhân, quyền lợi của nhà giàu, cùng với cơ man quyền lợi
nhỏ hơn khác, sẽ tất yếu hình thành trong các dân tộc văn minh và chia họ thành
các giai cấp khác nhau có hành động theo các nhận thức và nhãn quan khác nhau.
Điều chỉnh những quyền lợi, ham muốn vừa đa dạng vừa đụng chạm nhau như thế là
nhiệm vụ cơ bản của pháp luật hiện đại, và là sự can dự vào tinh thần phe
đảng, bè phái trong các hoạt động thông thường, thiết yếu của chính quyền. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Không ai được phép làm người phân xử trong chính
vụ việc của họ, vì quyền lợi của họ chắc chắn sẽ làm thiên lệch phán xét và,
không phải không thể, làm mục ruỗng đức liêm chính của họ. Tương tự, không, phải
là quan trọng hơn, một nhóm người không thể cùng lúc vừa là người phân xử vừa
là các bên tranh chấp; và biết bao các luật quan trọng nhất còn là gì khi quá
nhiều quyết định tư pháp thực tế chẳng lo gì cho quyền của những con người riêng
biệt mà lại lo cho quyền của các khối công dân to lớn? Các nhóm đại diện lập
pháp thuộc các giai tầng khác nhau còn ích gì khi họ chỉ là những cổ xướng
viên, những phe đảng vì những mục tiêu họ đã quyết? Một dự luật liên quan tới
nợ tư ư? Là vấn đề sẽ làm giới chủ nợ đứng về một bên và những con nợ dạt sang
bên kia. Công lý cần phải giữ cho được cân bằng giữa hai phía.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tuy nhiên, các bên tranh chấp lại đang, và buộc
phải, là chính người phân xử; và phe đông đảo nhất, hay, nói cách khác là phe
mạnh nhất, chắc chắn sẽ áp đảo. Sản xuất nội địa phải chăng sẽ được khuyến
khích lên một mức bằng cách hạn chế các sản phẩm ngoại quốc là những vấn đề sẽ
có sự định đoạt khác nhau giữa giới chủ đất và giới công xưởng và rất có thể sẽ
chẳng có giới nào chỉ chú tâm cho công bình và phúc lợi công cộng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phân bổ sắc thuế trên các loại
tài sản khác nhau là hành động dường như cần phải có lòng công tâm cao nhất; và
dầu chưa có hành động lập pháp nào ẩn chứa cơ hội lớn hơn, khuyến khích hấp dẫn
hơn cho phe đa số đè bẹp các nguyên tắc công lý, thì mỗi đồng bạc phe đa số
đang bổ vào lưng phe thiểu số là một đồng tiết kiệm cho hầu bao của riêng họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thật hão huyền khi cho rằng các chính trị gia
thông thái sẽ có khả năng điều chỉnh các quyền lợi đối kháng đó và làm cho tất
cả phải phục vụ phúc lợi công. Hơn nữa, các chính trị gia thông thái không phải
luôn luôn giữ được kiểm soát<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn10" name="_ednref10" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[10]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Nhiều khi, một sự điều chỉnh như thế cũng không thể làm được nếu không xét tới
các nguyện vọng âm thầm và xa xôi, những điều hiếm khi vượt qua được các quyền
lợi cấp thời của một phe đảng luôn bất chấp lợi quyền của người khác hoặc của
toàn xã hội<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn11" name="_ednref11" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[11]</span></span><!--[endif]--></span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Chúng ta buộc phải suy ra rằng các NGUYÊN NHÂN
GỐC RỄ của nạn bè phái là không thể loại bỏ, và cách chữa duy nhất chỉ nằm
trong việc kiểm soát các TÁC ĐỘNG của chúng mà thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Khi một bè phái nhỏ hơn đa số,
cách chữa nằm ngay trong nguyên lý cộng hòa – cho phép đa số bác bỏ các </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">quan điểm nguy
hại thông qua lá phiếu thường kỳ. Bè phái này có thể gây ách tắc chính quyền,
làm náo động xã hội nhưng không có khả năng thực thi và che giấu bạo hành dưới
các vỏ bọc Hiến pháp<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn12" name="_ednref12" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[12]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Nhưng khi một bè phái đạt đa số, dạng thức chính quyền bình dân lại cho nó khả
năng bất chấp cả phúc lợi công lẫn các quyền của các công dân khác để thực hiện
dục vọng thống trị. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Do đó, bảo đảm phúc lợi công và các quyền cá nhân
trước hiểm họa của loại bè phái vừa nói, đồng thời duy trì tinh thần, nền tảng
cho chính thể bình dân, là mục đích trọng tâm trong các cuộc tìm hiểu của chúng
ta. Tôi cũng muốn thêm rằng đó chính là điều kiện thiết yếu để loại chính thể
này có thể thoát khỏi nỗi hổ nhục nó đã phải gánh từ bao lâu, và để nó có thể
xứng đáng được nhân loại trân trọng, chấp nhận<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn13" name="_ednref13" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[13]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Làm cách nào đạt được mục đích này? Dĩ nhiên, chỉ
có thể bằng một trong hai cách. Hoặc phải ngăn không cho các thành viên của một
tập hợp đa số có cùng một say mê, cùng một mối lợi vào cùng một thời điểm, hoặc
cái đa số đã có cùng một mối lợi, một mối say mê như thế rồi phải bị tước đi
khả năng phối hợp và thực hiện các ý định trấn áp qua cách lợi dụng số lượng
hay hoàn cảnh địa phương của họ. Nếu<span style="background: white;"> dục vọng
lại gặp được cơ hội, chúng ta biết rõ rằng khi đó cả giáo huấn đạo đức lẫn
tôn giáo sẽ chẳng còn có thể trông cậy được gì. Các giáo huấn đó cũng chẳng</span>
còn thấy chống nổi những phi lý, bạo hành của con người, và hiệu lực của chúng
còn suy giảm theo số người gắn kết cùng nhau, nghĩa là hiệu lực càng giảm khi
nhu cầu cần chúng càng lớn<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn14" name="_ednref14" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[14]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Từ cách nhìn này, chúng ta có thể kết luận rằng
một nền dân chủ thuần túy, với ý của tôi là một xã hội bao gồm một số ít công
dân và tất cả cùng hội lại để trực tiếp điều hành chính quyền<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn15" name="_ednref15" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[15]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
không thể có cách chữa các nghịch thói của bè phái. Một tập hợp đa số ở nơi đó,
gần như là luôn luôn, có cùng một quan tâm, cùng một dục <span style="background: white;">vọng; việc trao đổi, phối hợp lại được chính dạng thức
chính quyền đảm bảo; và, sẽ không có gì để ngăn chặn các xúi giục hiến thí phe
yếu, hoặc trừ bỏ một cá nhân ương nghạnh<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn16" name="_ednref16" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-size: 14pt;">[16]</span></span><!--[endif]--></span></a>. Do vậy, các nền dân chủ </span>như
thế vẫn mãi là những thảm cảnh của rối loạn và đối đầu; chưa bao giờ thuận lợi
cho an ninh cá nhân và quyền sở hữu tài sản; thường sống thì ngắn ngủi mà chết
lại đau thương. Các thuyết gia bảo trợ loại chính quyền này đã sai lầm khi giả
định rằng bằng cách giản đơn hóa loài người xuống mức bình đẳng tuyệt đối trong
các quyền chính trị, con người sẽ đồng thời trở nên bình đẳng tuyệt hảo và trở
thành đồng nhất về sở hữu, quan điểm và dục vọng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Một nền cộng hòa, với ý của tôi
là một chính quyền có áp dụng cơ chế đại diện, lại cho thấy một viễn cảnh khác
và hứa hẹn phương thuốc chúng ta đang tìm. Bây giờ xin hãy cùng xem những điểm
khác so với nền dân chủ thuần túy rồi chúng ta sẽ thấy rõ bản chất của phương
thuốc cùng tính hiệu quả do </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Liên hiệp chắc chắn mang lại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Có hai khác biệt quan trọng giữa một nền dân chủ
và một nền cộng hòa: thứ nhất, nhóm người trong chính quyền, ở loại sau, là một
số ít công dân được bầu ra bởi toàn số công dân còn lại; thứ hai, số công dân
càng tăng, không gian (sphere) lãnh thổ càng lớn, loại chính thể sau càng phát
triển<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn17" name="_ednref17" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[17]</span></span><!--[endif]--></span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Hệ quả từ khác biệt thứ nhất là,
một mặt, nó cho phép tinh lọc và mở rộng các tầm nhìn của cộng đồng bằng cách
đưa chúng duyệt qua một nhóm công dân đã được tuyển có năng lực </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">tốt nhất trong
việc xác định những lợi hại đích thực cho quốc gia, có lòng ái quốc và yêu
chuộng công lý khó có thể dám hy sinh các quyền lợi quốc gia cho những mưu tính
nhất thời hay phe đảng<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn18" name="_ednref18" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[18]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Bằng cách này, tiếng nói của công luận, được tỏ qua các đại diện của dân, sẽ
tương hợp hơn với phúc lợi công so với khi người dân tự thể hiện trong các cuộc
tập hợp cầu ý. Nhưng mặt khác, cách thức này cũng có thể đưa đến hệ quả trái
ngược. Những kẻ có tính khí bè phái, định kiến địa phương hoặc mưu đồ hắc ám,
có thể, bằng cách lừa phỉnh, hối lộ hoặc bằng mọi cách, trước hết đoạt được
phiếu bầu của dân sau quay ra phản lại các quyền lợi của dân<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn19" name="_ednref19" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[19]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Đến đây, câu hỏi đặt ra là: nước cộng hòa nhỏ hay lớn phù hợp hơn cho việc bầu
được những người canh giữ tốt nhất cho phúc lợi công? Câu trả lời đương nhiên
thuộc về nước cộng hòa lớn bởi hai luận cứ rõ ràng:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trước tiên, cần phải thấy rằng nước cộng hòa dù
nhỏ đến đâu, các đại diện cũng phải đạt tới một số nhất định đủ chống được các
nhóm âm mưu gồm một số người; và dù lớn đến mấy, các đại diện cũng phải bị giới
hạn trong một số nào đó để tránh tình trạng nhiễu loạn vì quá nhiều. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Vậy số đại diện trong cả hai trường hợp đều không
tỷ lệ với số cử tri, và có tỷ lệ cao hơn ở nước cộng hòa nhỏ dẫn tới hệ quả là
nếu tỷ lệ những người đủ phẩm chất trên tổng dân số trong nước cộng hòa lớn
không ít hơn trong nước cộng hòa nhỏ thì ở nước cộng hòa lớn sẽ cho nhiều lựa
chọn hơn, và đưa tới xác suất chọn được người phù hợp sẽ lớn hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tiếp theo, vì mỗi vị đại diện trong nước cộng hòa
lớn sẽ được chọn bởi một số người nhiều hơn so với trong nước cộng hòa nhỏ, sẽ
khó khăn hơn cho các ứng viên bất tài tiến hành các mưu chước tồi bại thường có
trong bầu cử; và nếu đầu phiếu càng tự do thì càng nhiều khả năng cử tri châu
tụ (centre) vào những người có phẩm chất hấp dẫn nhất, có nhân cách tỏa sáng
(diffusive) và vững vàng nhất<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn20" name="_ednref20" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[20]</span></span><!--[endif]--></span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nhưng, trong vấn đề này, như hầu hết các vấn đề
khác, chúng ta phải thừa nhận cả hai trường hợp đều có một tình trạng trung
dung chứa nhiều phiền toái. Khi tăng số lượng cử tri quá cao, quí vị sẽ làm cho
đại diện hiểu biết quá ít các vấn đề địa phương và các quyền lợi nhỏ. Khi giảm
số lượng cử tri quá thấp, quí vị làm đại diện gắn bó quá nhiều với các vấn đề
đó nhưng lại quá thiếu phẩm chất để hiểu và quan tâm tới các vấn đề quốc gia
lớn lao. Hiến pháp liên bang đang đưa ra một giải pháp tổng hợp tuyệt vời cho
vấn đề này: quyền lợi lớn và toàn thể được ký thác cho lập pháp quốc gia<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn21" name="_ednref21" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[21]</span></span><!--[endif]--></span></a>,
các quyền lợi địa phương và cá nhân giao cho các lập pháp tiểu Bang.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Một điểm khác nữa, chính thể cộng hòa có khả năng
tiếp nhận số công dân và chu vi (compass) lãnh thổ lớn hơn so với chính thể dân
chủ; và đây là yếu tố cơ bản khiến các câu kết bè phái ở chính thể trước ít đe
dọa hơn so với chính thể sau<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn22" name="_ednref22" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[22]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
Xã hội càng nhỏ, càng ít khả năng hình thành nhiều phe đảng, quyền lợi khác
biệt; càng ít phe đảng và quyền lợi khác biệt, càng nhiều khả năng một đa số<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn23" name="_ednref23" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[23]</span></span><!--[endif]--></span></a>
nằm ngay trong một đảng; và số người trong một phe đảng chiếm đa số càng nhỏ,
đồng thời lại nằm trong một chu vi cũng nhỏ thì càng dễ dàng cho phe đảng đa số
phối hợp, thực hiện các mưu đồ đàn áp. <span style="background: white;">Hãy mở
rộng không gian, quí vị sẽ làm tăng các phe đảng, quyền lợi khác nhau; quí vị
sẽ làm giảm nguy cơ một đa số của xã hội có cùng ý muốn xâm phạm các quyền của
công dân khác; hoặc cả khi một ác ý </span>như thế tồn tại, sẽ khó khăn hơn cho
bọn họ tập hợp sức mạnh, và hiệp đồng để ra tay<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn24" name="_ednref24" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-size: 14pt;">[24]</span></span><!--[endif]--></span></a>.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Ngoài những kìm chế khác, có thể thấy ngay rằng ở
đâu có một ý đồ bất chính, bất thiện, sự trao đổi thông tin luôn bị ngăn trở
bởi sự hoài nghi tỷ lệ thuận với số người tối thiểu cần hiệp đồng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Vậy, điều đã rõ ràng là lợi thế của nền cộng hòa
so với nền dân chủ trong việc kiểm soát các tác động của nạn bè phái cũng là
lợi thế của nước cộng hòa lớn so với nước nhỏ và cũng là lợi thế của Liên hiệp
so với các tiểu Bang thành viên.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Lợi thế đó có bao hàm chọn được những đại diện
sáng suốt và đức hạnh vượt được trên các định kiến vùng miền và các toan tính
bất chính? Không thể phủ nhận rằng cơ quan đại diện của Liên hiệp sẽ có khả
năng cao nhất đạt được các năng lực tối cần đó. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Lợi thế đó có bao gồm an ninh tốt hơn vì sự đa
dạng nhiều hơn về phe đảng sẽ chống lại bất cứ phe đảng nào có khả năng áp
đảo về số lượng và toan tính đàn áp số còn lại? Đương nhiên, sự đa dạng của phe
đảng trong Liên hiệp tăng sẽ làm an ninh tăng lên tương ứng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Sau rốt, lợi thế đó có tạo được các rào chắn lớn
hơn để chặn một đa số bất chính, tư lợi có thể hiệp đồng, thực hiện các toan
tính bí mật? Ở đây, qui mô của Liên hiệp, một lần nữa, chứng tỏ đây là lợi thế
nổi bật nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Lãnh tụ các bè phái có thể làm bùng lên một đám
cháy trong các tiểu Bang riêng của họ nhưng không có khả năng tràn lửa sang các
Bang khác. Một giáo phái có thể suy thoái thành một bè phái chính trị</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn25" name="_ednref25" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[25]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">trong một vùng <i>Bang
liên</i> (confederation)</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn26" name="_ednref26" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[26]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">; nhưng sự đa
dạng giáo phái trải rộng khắp bang liên sẽ đảm bảo để các hội đồng quốc gia đủ
sức chống được mọi mối nguy từ hiểm họa này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Những thịnh nộ về tiền giấy</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn27" name="_ednref27" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[27]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">, về xóa nợ</span><a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_edn28" name="_ednref28" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span lang="FR" style="font-size: 14pt;">[28]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">, về phân phối
bình đẳng tài sản, hoặc về bất kỳ dự định sai trái, quỉ quyệt nào cũng ít có
khả năng lan tràn bao phủ toàn Liên hiệp so với một tiểu Bang thành viên; tương
tự, bất kỳ một tệ nạn nào như thế cũng dễ quấy đảo một vùng, một quận hơn là
toàn bộ tiểu Bang.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Do đó, với qui mô và một cấu trúc đúng đắn như
thế của Liên hiệp, chúng ta đang có trong tay một cách chữa trị cộng hòa cho
những chứng bệnh nguy hiểm nhất của chính thể cộng hòa. Và càng tự hào, vui
sướng bao nhiêu vì chúng ta là người cộng hòa, chúng ta càng cần nhiệt thành cổ
xướng tinh thần và ủng hộ lòng chính trực của những người Liên bang.</span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 14.0pt; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 14.0pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Publius<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">*
</span></b><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Trong năm (5)
nguồn người dịch tham khảo (nêu trong Lời giới thiệu) có hai nguồn (</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><a href="http://www.constitution.org/"><span class="InternetLink">www.constitution.org</span></a></span><span class="InternetLink"><span style="font-family: "calibri" , sans-serif;">;</span></span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif;">
</span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">bản dịch Pháp
văn <i>Le Fédéraliste</i> của Anne Amiel,
Paris Classiques Garnier, 2012.) ghi thời gian xuất bản bài này là 22 tháng
Mười một 1787. Nguồn oll.libertyfund.org như thường lệ không ghi thời gian xuất
bản. Hai nguồn còn lại đều ghi thời gian xuất bản là 23 tháng Mười một 1787. Nguồn
Anh ngữ căn bản để dịch : </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><a href="http://www.foundingfathers.info/federalistpapers/"><span class="InternetLink">www.foundingfathers.info/federalistpapers/</span></a>.</span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoListParagraph" style="mso-list: l0 level1 lfo1; text-align: justify; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , sans-serif;">-<span style="font-family: "times new roman"; font-size: 7pt; font-stretch: normal; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Các ghi chú là của người dịch. Ghi
chú có chữ A.A. là dựa theo ghi chú trong bản dịch Pháp văn của
Anne Amiel. </span><br />
<span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span>
<span lang="FR" style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ansi-language: FR; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(còn 2 phần)</span></div>
<div>
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div id="edn1">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref1" name="_edn1" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[1]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Khi 13 thuộc
địa của Anh tại Bắc Mỹ cùng nhất trí đòi độc lập khỏi sự điều hành và kiểm soát
của chính quyền Hoàng gia Anh quốc, đại diện của các thuộc địa đó đã cùng nhau
lập ra một mô hình nhà nước chung cho 13 thuộc địa gọi là Bang Liên
(confederation). Các đại diện lập quốc đó đã thảo ra một bộ khung pháp lý (một
dạng hiến pháp) cho bang liên, có tên là <i>the Articles of Confederation</i>.
Tháng 7/1776 dự thảo pháp lý được trình cho Quốc hội lần 2 (Congress - được lập
vào 10/05/1775). Nhưng vì cuộc chiến giành độc lập với Anh xảy ra, mãi tới ngày
15/11/1777 Quốc hội mới thông qua dự thảo và chuyển tiếp cho cơ quan lập pháp
của các tiểu Bang để phê duyệt và tới ngày 01/03/1781 bản dự thảo mới được tất
cả quốc hội các tiểu Bang phê chuẩn. Tình hình 13 tiểu Bang sau chiến thắng
giành độc lập rất rối ren, có nguy cơ tan vỡ nhưng the Articles of
Confederation không đủ khả năng giải quyết. Đó chính là lý do dẫn đến Hội nghị
Liên bang (the Federal Convention) được triệu tập ở Philadelphia từ
25/5/1787-17/9/1787 với mục đích ban đầu chỉ nhằm tu chỉnh the Articles of
Confederation. Nhưng cuối cùng Hội nghị lại quyết định làm ra một văn bản lập
hiến mới với mục tiêu tạo lập một cấu trúc liên hiệp (union) nhằm gắn kết vững
chắc 13 tiểu Bang nhưng vẫn đảm bảo tự do, chủ quyền cho từng tiểu Bang. Tuy
nhiên vẫn có nhiều người nghi ngờ tính khả thi hoặc phản đối chống lại dự thảo
hiến pháp. Những người ủng hộ bản dự thảo hiến pháp mới được gọi là Federalist
– người Liên bang, còn nhóm chống lại được gọi là anti-Federalist – người Chống
Liên bang.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn2">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref2" name="_edn2" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[2]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">“popular government” ở
đây James Madison dùng với ý phân biệt với chính thể thịnh hành lúc đó là chính
thể quân chủ thế tập (hereditary monarchy) quyền lực tập trung chủ yếu trong
tay một người và do đời trước truyền lại. Còn chính thể popular government là
chính thể do người dân lập nên và quyền lực được phân bổ cho nhiều người trong
một thời hạn nhất định. Vào thời điểm này thuật ngữ và ý niệm dân chủ
(democracy) vẫn chỉ được hiểu theo nghĩa dân chủ sơ khai kiểu trực tiếp của Hy
Lạp cổ đại – tất cả mọi công dân đều tham dự vào quyết định, điều hành, kể cả
người khôn, có học, lẫn người kém khôn, ít học. Những nhà lập quốc Mỹ, điển
hình là James Madison cùng nhóm Federalist của ông rất thiếu thiện cảm với kiểu
dân chủ vừa nói. Xem thêm phần Thuật ngữ </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">mục “Chính thể bình
dân”</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">. (<i>Thuật ngữ sẽ được trích đăng kèm vào
phần 3 của blogspot này</i>)</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn3">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref3" name="_edn3" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[3]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Nguyên văn “public councils” là một trong những
thiết chế quản lý thuộc địa và giám sát sự hoạt động lập pháp của các nghị hội
(assembly – với các đại diện được bầu) trong thời kỳ thuộc địa. Có thể hiểu
“public council” như thượng viện và “assembly” như hạ viện sau này.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn4">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref4" name="_edn4" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[4]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Lúc này đa phần 13 tiểu Bang đã
tự xây dựng Hiến pháp riêng.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn5">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref5" name="_edn5" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[5]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Lúc này tại Mỹ chưa có đảng chính trị (political
party), “đảng phái” ở đây chỉ theo nghĩa các nhóm với các quan điểm khác nhau.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn6">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref6" name="_edn6" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[6]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Nguyên văn “permanent and aggregate interests”.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn7">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref7" name="_edn7" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[7]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Nguyên văn “self-love” (tự ái) – nhan đề một bài
luận của David Hume (1711-1776), người Scotland, có ảnh hưởng rất nhiều tới tư
tưởng của Madison và nhóm Federalist.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn8">
<div align="left" class="MsoNormal">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref8" name="_edn8" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt;">[8]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> “</span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">civil society”.</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn9">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref9" name="_edn9" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[9]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">
Ý bi quan này về con người trùng với ý của Thomas Hobbes (1588-1679) trong <i>Leviathan</i>, Chương 14 và ý của Tuân Tử
(kh.313-239 Tr.CN).</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn10">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref10" name="_edn10" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[10]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Điểm này lại cho thấy tác giả không đặt kỳ vọng
chính vào các cá nhân lãnh đạo, dù là người tài giỏi nhất, mà đặt vào khả năng
kiểm soát của cấu trúc chính trị sao cho người lãnh đạo buộc phải tâm huyết
nhất cho lợi ích công. Đây cũng là khác biệt nền tảng với học thuyết của Khổng
Tử – chỉ mong ngóng, trông chờ ở con người cá nhân (quân tử, kẻ sĩ, vua, chúa).</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn11">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref11" name="_edn11" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[11]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Đây là một lý luận có thể giải thích thêm cho
việc nước Mỹ vào buổi đầu lập nước không có đảng chính trị và đa phần các chính
trị gia thường không thiện cảm với đảng chính trị. Thomas Jefferson từng phát
biểu vào năm 1789: “Nếu tôi không thể lên được Thiên đàng vì không phải là đảng
viên thì tôi sẽ chả bao giờ muốn lên đó cả.” Nhưng chính Thomas Jefferson là
người đã lập ra đảng Democratic-Republican Party vào khoảng năm 1796, là tiền
thân của đảng Dân chủ (democratic) hiện nay.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn12">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref12" name="_edn12" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[12]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Tức thông qua các luật hợp với hiến pháp cho phép
thực hiện các hành động bạo động, trấn áp.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn13">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref13" name="_edn13" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[13]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Trong giới chính trị gia của nước Mỹ thời kỳ đầu
thường có quan điểm không thiện cảm với dạng chính quyền dân chủ (democracy)
kiểu sơ khai - dựa vào sự tán thành của đa số dân chúng - vì họ cho rằng, và
cũng là sự thật của trình độ xã hội nói chung lúc đó, khối đa số dân chúng là
những người thiếu hiểu biết về chính trị.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn14">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref14" name="_edn14" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[14]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Đoạn này gợi đến nhiều ý kiến trong tư tưởng của
Benedict Spinoza (1632-1677) người Hà Lan và của Niccolò Machiavelli
(1469-1527) người<span class="InternetLink"><span style="color: windowtext;"> Ý. </span></span>A.A.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn15">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref15" name="_edn15" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[15]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Đây là dạng dân chủ sơ khai ở các thành bang của
Hy Lạp cổ đại.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn16">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref16" name="_edn16" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[16]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Những nhận xét này có tính tiên
tri về sự thủ tiêu, trấn áp các hội đoàn đối lập, các cá nhân bất đồng chính
kiến trong các chính thể độc tài phát-xít hay cộng sản sau này.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn17">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref17" name="_edn17" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[17]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Xem lại lập luận trong Federalist 9 về vấn đề
này.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn18">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref18" name="_edn18" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[18]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Toàn bộ ý đoạn này trùng với một ý trong bài luận
<i>Idea of a perfect commonwealth </i>viết
năm 1754 của David Hume (1711-1776).</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn19">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref19" name="_edn19" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[19]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Đoạn này như một tiên tri về cách đoạt quyền của
những lãnh tụ độc tài phát-xít hay cộng sản sau này.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn20">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref20" name="_edn20" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[20]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Tác giả James Madison ở đây thường dùng những
hình dung từ và các từ liên quan tới thiên văn học, như 'centre', 'compass',
'sphere', 'diffusive', để mô tả đặc điểm và tính cách con người. Điều tương tự
được lặp lại trong Federalist 48 khi ông nói về cấu trúc chính quyền. Điều này
cho thấy tư duy của tác giả nhìn xét sự vật với một nhãn quan rất rộng lớn, bao
quát. A.A.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn21">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref21" name="_edn21" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[21]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">“national”. Vì lúc này các tiểu bang rất e ngại khi
hình thành liên hiệp các quyền tự do của họ sẽ bị mất hoặc thuyên giảm, do đó
các nhà lập hiến Mỹ đã tránh các từ ngữ có thể làm trầm trọng thêm quan ngại
đó. Vì vậy trong Hiến pháp Mỹ không hề có từ “dân tộc”, “quốc gia” (nation,
national) mà chỉ có từ “nhân dân” (we the people) và chính quyền liên bang
(federal government). Nhưng các tác giả Federalist đã mạnh dạn một cách dè dặt
dùng các từ như “chung” (general) “quốc gia” (national) để chỉ chính quyền,
quốc gia chung của 13 tiểu Bang hợp lại. Xem thêm ghi chú số 1 trong Federalist
3, ghi chú số 25 Federalist 9.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn22">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref22" name="_edn22" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[22]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Ở đây chúng ta cần nhớ lại quan niệm của tác giả-
James Madison, cũng như nhiều chính trị gia Mỹ lúc đó, nói đến <i>dân chủ</i> có nghĩa là thể chế dân chủ trực
tiếp ở các thành bang (polis) thời Hy Lạp cổ đại với qui mô dân số rất nhỏ, chỉ
khoảng vài trăm nghìn người, và số người có tư cách công dân - được tham gia
điều khiển chính quyền - chỉ chiếm khoảng 10%. Đoạn này cũng cho thấy tư duy
của tác giả, và người cùng thời, có sự phân biệt giữa <i>Cộng hòa</i> và <i>Dân
chủ</i>, khác với quan niệm ngày nay: cộng hòa và dân chủ gần như là một.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn23">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref23" name="_edn23" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[23]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Đa số của toàn cộng đồng.</span><span style="color: windowtext;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn24">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref24" name="_edn24" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[24]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Ở đây chúng ta nên xem
lại những lý do khiến Montesquieu đã nghiêng về ủng hộ mô hình cộng hòa có lãnh
thổ nhỏ (khác với Publius). </span><i><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">De
l'esprit des lois</span></i><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">,
Chương XVI, Quyển 8, Montesquieu viết: “<i>Dans une grande république, il y a
de grandes fortunes, et par conséquent peu de modération dans les esprits: il y
a de trop grands dépôts à mettre dans les mains d'un citoyen; les intérêts se
particularisent; un homme sent d'abord qu'il peut être heureux, grand,
glorieux, sans sa patrie; et bientôt, qu'il peut être seul grand sur les ruines
de sa patrie. Dans une grande république, le bien commun est sacrifiés à mille
considérations: il est surbordonné à des exceptions; il dépend des accidents.
Dans une petite, le bien public est mieux senti, mieux connu, plus près de
chaque citoyen; les abus y sont moins étendus, et par conséquent moins
protégés.</i>” - “<i>Trong một nước cộng hòa lớn, có những người giàu khổng lồ
khiến lòng người khó kiềm chế: có những tín chấp quá lớn cho mỗi công dân; các
quan tâm trở nên cá nhân hóa; người ta trước hết cảm thấy có thể trở thành hạnh
phúc, vĩ đại, vinh quang mà không cần tổ quốc; và sớm muộn người ta sẽ thành kẻ
vĩ đại duy nhất đứng trên một đất nước hoang tàn. Trong một nước cộng hòa lớn,
tài sản công phải chia cho hàng vạn đòi hỏi: nó phải phục vụ cho các ngoại lệ
và lệ thuộc vào nhiều bất trắc. Trong nước cộng hòa nhỏ, người dân cảm nhận rõ
hơn, biết rõ hơn và gần gũi hơn với tài sản công; các lạm dụng tài sản công ở
mức độ nhỏ hơn và hệ quả là dễ bị phát hiện hơn."</i></span><span lang="FR" style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn25">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref25" name="_edn25" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[25]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"> </span><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Từ quan niệm tôn giáo phải tách rời chính quyền, người Mỹ rất sợ tôn giáo can
thiệp vào quyền lực chính trị hoặc trở thành quyền lực chính trị - điều hành
cộng đồng, quốc gia.</span><span lang="FR" style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn26">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref26" name="_edn26" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[26]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"> </span><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Xem thêm phần <i>Thuật ngữ </i>mục "Bang liên"<i>.</i></span></div>
</div>
<div id="edn27">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref27" name="_edn27" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[27]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"> </span><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;">Trước khi xảy ra Cách mạng, thuộc địa lâm vào cảnh thiếu tiền, một mặt vì
nguồn kim loại quí ngày càng hiếm, mặt khác vì chính quyền Anh đã ra đạo luật Currency Act 1764 cấm thuộc
địa in tiền giấy nhằm kiểm soát chặt thuộc địa. Sau Cách mạng, nhu cầu tiền
giấy càng tăng cao do tầng lớp nghèo khó muốn được trả nợ bằng tiền giấy nhưng
nhiều Bang vẫn duy trì chính sách cấm tiền giấy, điển hình là Massachusetts nơi
xảy ra cuộc nổi dậy Shays, trong khi một số Bang khác như Rhode Island dưới áp
lực của các con nợ đã chấp nhận cho in tiền giấy.</span><span lang="FR" style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn28">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="file:///C:/Users/Admin/Dropbox/NCTVN/Trump.%20FEDERALIST%2010.docx#_ednref28" name="_edn28" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="color: windowtext;"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 10.0pt;">[28]</span></span><!--[endif]--></span></span></a><span lang="FR" style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt;"> Sau chiến tranh giành độc lập, chính quyền trung ương và các tiểu Bang
phải đối mặt với vấn đề trả nợ cho các cá nhân, tổ chức đã cho chính quyền vay.
Có người có quan điểm xóa nợ hoặc không trả. Nhưng có người giữ quan điểm phải
thanh toán đầy đủ, dù là chậm, để giữ lòng tin của xã hội, đại diện cho những
người này là Alexander Hamilton. Bên cạnh đó còn có cả những yêu cầu giảm nợ,
giãn nợ, xóa nợ của tầng lớp bần cùng đối với giới nhà giàu sau Cách Mạng, điều
này đã dẫn tới cuộc nổi dậy có vũ trang do Daniel Shays (một cựu chiến binh Cách
Mạng) cầm đầu, nổ ra ở Massachusetts, trong khoảng 08/1786-06/1787, là một
trong những động lực cụ thể cho việc cải cách hiến pháp.</span><span lang="FR" style="color: windowtext; mso-ansi-language: FR;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-23235004092592318902017-01-13T16:03:00.001+07:002017-01-18T23:42:09.863+07:00Lá cờ ấy không đáng bị xa lánh<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Phạm Hồng Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Lại vừa xảy ra một cuộc tranh cãi gay gắt về <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Flag_of_South_Vietnam">lá cờ vàng ba
sọc đỏ</a> – cờ của chính thể quá cố Việt Nam Cộng Hòa. Lần này
cuộc tranh cãi liên quan tới </span><a href="https://www.facebook.com/mai.khoi.official/posts/1817206601867301"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">ca sỹ Mai Khôi</span></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">, một nghệ sỹ trẻ đã có một
số biểu hiện cổ xướng, đứng về phía tự do, dân chủ, nhân quyền. <o:p></o:p></span><br />
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi0ctKK-NISPTdtkSwClXweefg9T-GswYe_-kWJ3DMPd0EXWIKqCBUVdVSpl7vN3rSkGaAvekgxPACGQW4wyrYSAjpAAqlzb12hJllrTYq6U3mBaG6utMc86WacIRNMMC08iFYENOsDOaI/s1600/Flag_of_South_Vietnam.svg.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi0ctKK-NISPTdtkSwClXweefg9T-GswYe_-kWJ3DMPd0EXWIKqCBUVdVSpl7vN3rSkGaAvekgxPACGQW4wyrYSAjpAAqlzb12hJllrTYq6U3mBaG6utMc86WacIRNMMC08iFYENOsDOaI/s1600/Flag_of_South_Vietnam.svg.png" /></a></div>
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Tranh cãi, tranh luận là một điều kiện cơ bản để con
người tìm ra chân lý, hiểu được sự thật. Nhưng tranh luận về lá cờ
vàng hiện nay có hai trở ngại chính. Thứ nhất, chế độ đương quyền
tại Việt Nam vẫn là một chế độ độc tài bất dung khác biệt chính
trị và bất dung mọi thứ có thể tổn hại tới sự độc quyền quyền
lực của nó. Thứ hai, lá cờ vàng là lá cờ của một chính thể là
đối thủ của, và đã thua, chế độ đương quyền Việt Nam trong cuộc nội
chiến 1954-1975. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Trở ngại thứ nhất đưa tới những hệ quả cơ bản: các
thông tin xác thực về cờ vàng cùng chính thể song hành vẫn bị ngăn
chặn/bóp méo/cắt xén khiến cho nhiều người hiểu sai về cờ vàng; những
người còn sợ độc tài/còn muốn dựa dẫm, hưởng lộc độc tài không
thể/không dám/không muốn bày tỏ thái độ khách quan/đúng mực về cờ
vàng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Trở ngại thứ hai dễ đưa tới hai xúc cảm thái quá
trái ngược nhau: hoặc quá nuối tiếc, quá thương cảm một cái đã mất
thành ra tình cảm ủng hộ quá mạnh; hoặc quá thiếu thiện cảm, quá
khinh miệt vì coi đó thuộc về bên thất bại, cùng với sự thu nhận
thông tin bị cắt xén/bóp méo, thành ra xúc cảm dị ứng quá lớn. Hai
xúc cảm này đều dễ đưa tới những trao đổi thiếu kiềm chế, miệt
thị, xúc phạm nhau quá mạnh – những điều không lợi cho xác định lẽ
phải, dễ đưa tới các chia rẽ, đổ vỡ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Nhưng tranh luận sẽ bế tắc và gần như vô ích nếu một
bên thuộc nhóm người thứ hai trong hệ lụy của trở ngại thứ nhất kể
trên. Mọi lý lẽ, bằng cớ khách quan, xác thực, và ôn tồn đến đâu,
chắc chắn sẽ không thể thuyết phục được những người này công khai nhìn
nhận/ủng hộ sự thật/điều đúng chừng nào họ vẫn chưa thoát được
nỗi sợ/qui phục độc tài. Đơn giản hơn, để thấy lý lẽ, thật đáng
quí, nhưng nhiều khi vô ích: Hồ Chí Minh không bao giờ công nhận Việt
Cách hay Việt Quốc là những tổ chức chính nghĩa, ái quốc có quyền
bình đẳng trong việc tham chính trị nước; rất khó, nếu không phải
bất khả, kỳ vọng Nguyễn Phú Trọng và đảng của ông đưa ra cương lĩnh
“kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa là một nghịch lý,
dối trá”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Trong </span><a href="https://nhucaytrevn.blogspot.nl/2015/04/nha-bao-oan-trang-va-quan-luc-viet-nam.html"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">một số bài viết</span></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> của tôi, và nhiều bài viết của
người khác, đã chứng minh chính thể quá cố Việt Nam Cộng Hòa, cùng
những biểu tượng liên quan, đáng được trân trọng. Sự trân trọng này không
dựa trên tình cảm yêu-ghét, thân-sơ, mà dựa trên so sánh về mức độ văn
minh-man dã, tự do-nô lệ, dân chủ-độc tài, bao dung-hẹp hòi, nhân
bản-phi nhân và ái quốc-phản quốc. Cố nhiên, chính thể Việt Nam Cộng
Hòa đã thua, đã chết. Đó là một sự thật không thể nói khác. Nhưng
xét đúng-sai, tốt-xấu, thiện-ác không thể dựa trên thắng-thua,
được-mất. Lịch sử nhân loại và lịch sử Việt Nam đã từng xảy ra rất
nhiều biến cố trong đó cái Thiện, cái tiến bộ bị thất bại, bị tiêu
diệt; cái Ác, cái man khai hơn đã ngạo nghễ chiến thắng, thống trị
trong một thời gian, đôi khi khá dài. Nhưng không vì thế mà nhân loại tiến
bộ lãng quên, xa lánh, xúc xiểm Socrates, Thomas More, Bruno, Nguyễn
Trãi, Cao Bá Quát, Pétrus Ký, Cộng Hòa La Mã hay thành-bang dân chủ A Ten. Ngoài ra, nếu tìm hiểu kỹ lưỡng hơn về lịch sử cuộc nội chiến
Việt Nam 54-75, tôi tin tưởng chúng ta sẽ biết nhiều hơn và hiểu hơn các
nguyên nhân đã đưa tới thất bại của Việt Nam Cộng Hòa – theo tôi, cũng
là thất bại chung của mọi người Việt Nam muốn có chung một Tổ quốc
tự do, nhân bản và lành mạnh. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Trong cuộc tranh luận đang nói, và những cuộc tranh
luận tương tự, còn cho thấy có một thái độ khác, ẩn tính hơn, nhưng
rất đáng bàn. Đó là thái độ tỏ ra trung lập, không ủng hộ lá cờ
nào của hai chính thể đối nghịch, cộng sản hay cộng hòa. Thái độ
này thường cơ bản tự lấy cơ sở dựa trên quyền tự do bày tỏ (freedom
of expression) hay tự do ngôn luận (freedom of speech) để khéo léo ủng
hộ quan điểm/thái độ xa lánh, miệt
thị cờ vàng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Thoạt nhìn thái độ trung lập này rất có lý, vì dựa
vào các nhân quyền cơ bản đang là vấn đề thời thượng. Nhưng nhìn kỹ
chúng ta sẽ thấy thái độ trung lập này không ổn, hoặc là ngộ nhận
hoặc là ngụy biện cho một ẩn đích nào đó. Bởi, thứ nhất, trong
những cuộc tranh luận chúng ta đang nói tới, không có bên nào đàn áp
tự do bày tỏ/ngôn luận của bên nào, chỉ thuần túy hai bên cùng bày
tỏ quan điểm trái ngược nhau, vì vậy đưa quyền tự do ra ở đây để
biện hộ là lạc đề; thứ hai, vấn đề mấu chốt của cuộc tranh
luận/tranh cãi là việc phải xác định cờ vàng có đáng được trân
trọng hay đáng bị miệt thị thì thái độ trung lập này không hề đề
cập.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Thái độ trung lập này còn đưa thêm những lý lẽ phụ khác
như “chỉ quan tâm tới nhân quyền và tự do chứ không quan tâm tới chính
trị/chính quyền/cờ quạt”; hoặc viện dẫn lịch sử nội chiến Mỹ để
chứng minh “ủng hộ lá cờ nào cũng không quan trọng.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Trong lý lẽ phụ thứ nhất vừa nói đã ẩn chứa một
thái độ lẩn tránh, nếu không phải là thiếu trung thực. Vì những ai
đã trải nghiệm sống tại Việt Nam từ 40 năm qua đều không thể không
nhận ra hiện trạng mất nhân quyền, tự do có sự gắn bó máu thịt với
chế độ chính trị/chính quyền – một biểu tượng của nó là “lá cờ
quốc gia” nền đỏ sao vàng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Lý lẽ phụ thứ hai, có vẻ sang trọng và học thuật
hơn, đã tự cho thấy một tư duy so sánh/liên hệ khập khiễng, trái bối
cảnh. Bởi, thứ nhất, bên chiến thắng trong nội chiến Mỹ không đàn
áp, không sỉ nhục những người thuộc phía thua là “thù địch”, “bán
nước”; thứ hai, bên chiến thắng đã ý thức thiết lập một chế độ dân
chủ biết bao dung và bảo vệ đa nguyên chính trị, các quyền tự do căn
bản, trong đó có quyền tự do bày tỏ yêu ghét cả hai lá cờ từng là
đối địch. Nhưng cuộc nội chiến 54-75 tại Việt Nam không đưa tới kết
quả như thế, và hệ thống đương quyền cũng không cho thấy muốn đưa tới
những kết quả như vậy. Nói cách khác, thực trạng ở Việt Nam hiện
nay là tình trạng trong đó cái Ác đang thống trị, đang lấn át cái
Thiện. Vì vậy, nếu thực đứng về cái Thiện và đủ hiểu biết, bản
năng lương tâm con người không thể cho phép phát ra những thông điệp ‘trung lập’, thờ ơ giữa hai lá cờ, càng không thể biện luận để đánh đồng
cờ vàng với cờ đỏ hay cờ đỏ cũng như cờ vàng, Thiện Ác lẫn lộn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Nhìn lại những ngày đen tối, rùng rợn của Thế chiến
II, chúng ta không khỏi lạnh mình nếu tưởng tượng những con người như Albert
Einstein, </span><a href="https://www.britannica.com/biography/J-Robert-Oppenheimer"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Julius Robert Oppenheimer</span></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">, hay </span><a href="http://www.biographyonline.net/spiritual/dietrich-bonhoeffer.html"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Deithich Bonhoeffer</span></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> cứ tỏ ra cao đạo ‘trung lập’,
vờ khinh bỉ chính trị để thụ hưởng êm </span><span style="font-size: 18.6667px;">ấm</span><span style="font-size: 14pt;">, bổng lộc cho bản thân.
Thực trạng nội chiến giành giật Ác-Thiện của Việt Nam 54-75 cũng cho
thấy ‘trung lập’, dù thật hay giả, sập bẫy hay cố ý, đều đã tiếp tay cho cái Ác thống trị toàn xã hội.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Dĩ nhiên, như đã nói, vẫn có những đồng bào chỉ vì
sợ hãi, vì thiếu thông tin nên chưa nhìn ra, chưa dám bảo vệ sự thật.
Nhưng nếu chỉ có vậy, chúng ta có thể an tâm và hoàn toàn tin, tin
vào sự chân thành, sẽ có một ngày những đồng bào đó sẽ tự tin bày
tỏ lòng trân quí một lá cờ của một chính thể dân chủ, nhân bản nhất
(cho tới nay) của người Việt Nam đã từng tồn tại trong lịch sử.</span><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%; mso-ascii-font-family: Calibri; mso-hansi-font-family: Calibri;">○</span><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
*Cập nhật 11:49 AM, 18/01/2017: Trong cụm từ "...<span style="font-size: 18.6667px;">không thể thuyết phục được những người này công khai nhìn nhận/ủng hộ sự thật/điều đúng chừng nào..."</span><span style="font-size: 18.6667px;"> </span>chữ "<span style="font-size: 18.6667px;">công khai" </span>là chữ vừa được bổ sung.</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-60286952989083616532016-05-12T21:06:00.000+07:002018-11-14T18:04:20.927+07:00Cái giá của biểu tình<div class="MsoNormal" style="page-break-before: always; text-align: justify;">
<div class="MsoNormal">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng
Sơn<o:p></o:p></span></b></div>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div class="MsoNormal">
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Một tòa nhà sắp sập, không còn cách nào khác phải tức khắc cùng
nhau: Chống nhà cứu người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Kẻ cướp phá nhà lúc nửa đêm, không ai còn ngại phá tan giấc ngủ
hàng xóm để không tri hô: Cướp, cướp!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Biểu tình (manifestation, demonstration) để yêu sách một vấn đề xã
hội về bản chất cũng là một hoạt động có tính cấp cứu, ngoại lệ. Vì vậy nó phải
được phép, và vốn tự lương năng của nó đã hiểu, được vượt qua những luật lệ,
phép tắc thông thường. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Giống như chống nhà cứu người, biểu tình nhiều lúc phải khẩn
trương, cấp thời, không bỏ lỡ một phút giây cơ hội. Tương tự như chống cướp, biểu
tình buộc phải có đặc tính hô hoán, náo động, thậm chí làm ngưng trệ các hoạt động
khác của xã hội - nhằm đánh động, ngăn chặn, tố cáo, kêu gọi, tập hợp quan tâm,
mổ xẻ, phụ giúp của công luận, cộng đồng trong nước và quốc tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Dĩ nhiên, vẫn có những tuần hành câm, những tọa kháng, thắp lửa âm
thầm. Nhưng đó chỉ là những biến thể hạ cố của biểu tình. Và sẽ là vô
nghĩa khi những hình ảnh, sự kiện biểu tình câm không được loan tải để thông
tri, thức tỉnh công luận.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Cố nhiên, một hoạt động ngoại lệ sẽ có những hậu quả ngoại lệ, có
thể tuột khỏi kiểm soát của ngay chính những người biểu tình điềm tĩnh nhất.
Chính đó là nơi thể hiện vai trò của người được trao trách vụ quản trị xã hội.
Để giảm thiểu các hệ lụy không nên có, nhà quản trị xã hội phải cần đến luật và
các biện pháp khuyến cáo, đề phòng nhưng phải trên cơ sở minh bạch và tuyệt đối
không cản trở, thủ tiêu các hiệu lực, thuộc tính cơ bản của biểu tình. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Những hậu quả ngoại lệ thường có vẻ gây tổn hại, hoặc thực sự gây
thiệt hại trong ngắn hạn, của biểu tình lại không hoàn toàn tai hại nếu nhìn
sâu hơn và được kê tính trên lợi ích chung của toàn xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Giữa việc đình trệ lưu thông khu trung tâm đô thị trong nhiều ngày
hoặc dài ngày để đổi lấy một lực lượng cảnh sát, công chức tuyệt đối không có 'anh hùng Núp', không đòi hối lộ; Và cuộc sống cứ trôi đi đều như thường nhưng
với hệ thống cảnh sát, công chức luôn là lực lượng 'còn đảng, còn mình', luôn sẵn
sàng 'hành dân' hơn 'hành chính', bạn chọn điều gì?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Giữa một bên toàn bộ công sở, công ty, </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">cơ sở kinh doanh</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> tại một số
khu vực phải đóng cửa trong nhiều tuần hoặc nhiều lần để đổi lấy một chính quyền không dối
trá, không bán nước, không dám không từ chức khi mắc lỗi; Và một xã hội cứ thờ
ơ, cúi đầu, phi biểu tình, phi ngưng trệ nhưng toàn xã hội phải nơm nớp sống
trong lo hãi bị 'cướp ngày', phải sống với hiện tại và tương lai đầy chất độc
trên lãnh thổ chủ quyền mỗi ngày bị thu hẹp do xâm lấn, xà xẻo cho ngoại bang,
bạn chọn bên nào? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Những nhà quản trị xã hội, những người cầm quyền (thực sự) “của
dân, do dân và vì dân” không thể không thấu hiểu các giá trị sâu xa cao cả như
thế của biểu tình, với những cái giá không dễ chịu phải đối mặt và phải trả, để
vừa phải hành xử trách nhiệm với quyền lực phục vụ được ủy thác và lương bổng đặc
lợi được chu cấp bởi dân, và vừa phải tôn trọng quyền biểu tình tất yếu
khi dân bất bình, lại vừa phải có nghĩa vụ làm dịu những tác dụng phụ không thể
tránh khi biểu tình xảy ra. Đó là một nhiệm vụ cốt tử, cũng là bổn phận và vinh hạnh,
không thể thoái thác của những kẻ được gọi, hay tự nhận, là: Công Bộc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Chỉ có kẻ cướp, kẻ cầm quyền, chính quyền bất chính-phản động mới
tìm cách cấm ngặt biểu tình, mới vu cho người biểu tình ôn hòa đủ mọi tội trạng,
và đang tâm trấn áp, hăm dọa, đánh đập cả đàn bà, trẻ em.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Chính khi đó, Biểu Tình càng quí giá.</span><span style="background: white; color: #666666; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 6.0pt;"> ⃝</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-51300362961970355592016-02-11T00:09:00.000+07:002016-02-11T00:09:02.671+07:00Sự biến hóa của Đế quốc<!--[if gte mso 9]><xml>
<o:OfficeDocumentSettings>
<o:AllowPNG/>
</o:OfficeDocumentSettings>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:TrackMoves/>
<w:TrackFormatting/>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:DoNotPromoteQF/>
<w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
<w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
<w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
<w:SplitPgBreakAndParaMark/>
<w:EnableOpenTypeKerning/>
<w:DontFlipMirrorIndents/>
<w:OverrideTableStyleHps/>
</w:Compatibility>
<m:mathPr>
<m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
<m:brkBin m:val="before"/>
<m:brkBinSub m:val="--"/>
<m:smallFrac m:val="off"/>
<m:dispDef/>
<m:lMargin m:val="0"/>
<m:rMargin m:val="0"/>
<m:defJc m:val="centerGroup"/>
<m:wrapIndent m:val="1440"/>
<m:intLim m:val="subSup"/>
<m:naryLim m:val="undOvr"/>
</m:mathPr></w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="true"
DefSemiHidden="true" DefQFormat="false" DefPriority="99"
LatentStyleCount="267">
<w:LsdException Locked="false" Priority="0" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Normal"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="heading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="35" QFormat="true" Name="caption"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="10" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" Name="Default Paragraph Font"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="11" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="22" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Strong"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="20" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="59" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Table Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Placeholder Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Revision"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="34" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="List Paragraph"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="29" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="30" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="19" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="21" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="31" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="32" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="33" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Book Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="37" Name="Bibliography"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-priority:99;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin-top:0in;
mso-para-margin-right:0in;
mso-para-margin-bottom:10.0pt;
mso-para-margin-left:0in;
line-height:115%;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:11.0pt;
font-family:"Calibri","sans-serif";
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"></span></b><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Phạm Trọng Tri dịch</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">Phóng viên Michel Lefebvre của <i style="mso-bidi-font-style: normal;">Le Monde</i> phỏng vấn hai sử gia Mĩ, Jane Burbank và Frederick Cooper, về
sự chìm nổi của các thực thể chính trị có tên <i style="mso-bidi-font-style: normal;">Đế quốc</i> (<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Empire</i>). </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Michel Lefebvre (<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Le Monde</i>)</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Các ông đã làm việc rất lâu về các
đế quốc để viết cuốn <i style="mso-bidi-font-style: normal;">Đế quốc, từ Trung
Hoa cổ đại cho tới ngày nay</i>, do Payot ấn hành năm 2011<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn1" name="_ednref1" style="mso-endnote-id: edn1;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[i]</span></span></span></span></a>.
Các ông có thể cho biết một đế quốc thường được hình thành như thế nào?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Frederick Cooper (F.C.)</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Quan hệ giữa các thực thể chính trị
ít khi đối xứng. Khi một nhóm xã hội này mạnh hơn một nhóm khác, điều này sẽ tạo
ra một trạng thái bất ổn có thể gây ra một tình trạng bất bình đẳng gia tăng về
chính trị. Sẽ có một vài cộng đồng có một số lợi thế so với các cộng đồng khác
về: sự gần gũi các huyết mạch thương mại, một khả năng sinh sản nhiều hơn một
chút hoặc một lãnh đạo quyến rũ. Họ bắt đầu tìm kiếm các đồng minh, thông qua
hôn nhân chẳng hạn, và như thế họ khởi sự một công cuộc mở rộng quyền lực. Nếu,
như hầu hết mọi nơi trên thế giới, đó là các xã hội đa nguyên, không chỉ chấp
nhận một nền văn hóa, người ta sẽ bắt tay vào việc tạo ra các cấu trúc đế </span>quốc<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">. Đó là các cấu trúc quyền lực có
tính bất đối xứng và bành trướng nhằm duy trì một sự phân biệt nào đó giữa các dân
tộc đã bị nhập vào trong hệ thống.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Trong cuốn sách có một so sánh có tính phát hiện về Trung
Hoa và La Mã. Các ông có thể cho biết tóm tắt các khác biệt giữa hai đế </span>quốc<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"> này, một ở châu Á, một ở phương Tây?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Jane Burbank (J.B.)</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Có một thời điểm hết sức quan trọng
khi La Mã quyết định trao quyền công dân cho các thần dân không phải người La
Mã. Đó là sự kiện có tầm vóc lịch sử vĩ đại cho toàn bộ thế giới. Trung Hoa
chưa bao giờ làm điều đó vì nó được xây dựng trên những nguyên lý khác hẳn. Chủ
quyền là một thuộc tính của hoàng đế, kẻ cai trị thông qua sự trợ giúp của nhóm
cận thần. Và trong lịch sử đế </span>quốc<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"> của Trung Hoa không có ý tưởng đó, ý tưởng mà chúng ta cho
là “phương Tây”, mở rộng quyền lực cho các công dân.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">F.C.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Tuyên bố của Caracalla<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn2" name="_ednref2" style="mso-endnote-id: edn2;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[ii]</span></span></span></span></a><span style="color: #4f81bd; mso-themecolor: accent1;"> </span>năm 212 đã mở rộng quyền
công dân cho tất cả mọi cá nhân tự do thuộc sự quản lý của đế </span>quốc<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">, không bao gồm nô lệ và phụ nữ. Trước
khi có tuyên bố này, vẫn có thể đạt được tư cách công dân nhưng khó khăn hơn.
Trong các vùng bị chinh phục, để trở thành công dân La Mã, các thần dân nơi đó
phải học tiếng La Tinh, hội nhập văn hóa La Mã và xây dựng quan hệ với giới chức
La Mã.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Như thế, Trung Hoa đã đi theo một con đường rất khác, vậy
điều gì là đặc biệt?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">J.B.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Ở Trung Hoa, tham vọng đế </span>quốc<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"> chưa bao giờ vắng bóng ngay cả lúc đất
nước không do một dòng tộc nào khống chế trong nhiều thế kỉ. Hoàng đế là người
đảm bảo hòa bình, định ra luật pháp, bảo đảm trật tự. Một nét đặc biệt khác ở
Trung Hoa là thiết chế quan liêu-hành chính (bureaucratie) được hình thành trước
rất lâu so với các nơi khác. Trở thành quan viên, nghĩa là thành người phục vụ
hoàng đế, đã là một tham vọng của giới tinh hoa. Nhưng đối với hoàng đế, hệ thống
hành chính là một phương tiện để kiểm soát quyền lực địa phương và để tạo ra giới
quí tộc. Người Trung Hoa đã sáng chế ra sự kiểm soát bằng hệ thống quan liêu, bởi
thế họ đã cai trị thành công các vùng đất rất trù phú trong thời gian dài.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: La Mã, thông qua việc trao quyền công dân cho các dân tộc bị
chinh phục, đã sáng tạo ra một ý niệm về chủ quyền<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn3" name="_ednref3" style="mso-endnote-id: edn3;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[iii]</span></span></span></span></a><span style="color: #4f81bd; mso-themecolor: accent1;"> </span>có tính đặc trưng cho
phương Tây; các đế quốc khác, từ Mông Cổ cho tới Abbasside<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn4" name="_ednref4" style="mso-endnote-id: edn4;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[iv]</span></span></span></span></a>,
đã thu nhập nhiều dân tộc có các phong tục và tôn giáo khác nhau nhưng lại bằng
một cách khác…</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">J.B.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Chúng ta có thể nhớ đến một loạt
các đế quốc “Á-Âu” được xây dựng dựa trên các văn hóa cai trị của các nhóm người
du cư ở vùng hoang nguyên (<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Con đường Tơ lụa</i>).
Đối với người Mông Cổ hoặc người Thổ của châu Á, hoàng đế là hoàng đế của tất cả
mọi người nhưng ông ta lại trao nhiều quyền cho giới tinh hoa địa phương và chấp
nhận các tôn giáo khác nhau. Tính đa dạng tạo nên sự vĩ đại cho hoàng đế. Ngay
cả khi đang thôn tính các đô thị ở trung Á, người Mông Cổ tránh đụng tới các
giáo sỹ địa phương và giới thợ. Đối với các nhà chinh phục Mông Cổ, những người
đó là những nhân vật hết sức hữu dụng. Còn khi đế quốc La Mã bị Cơ đốc hóa thì
tôn giáo lại trở thành một bộ phận của văn hóa đế quốc, gây khó khăn cho sự tồn
tại công khai của các tôn giáo khác. Nhưng dưới con mắt của người Mông Cổ, người
Nga, người Ottoman, sự đa dạng về dân tộc trong đế quốc là điều tự nhiên và có
lợi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Đó cũng đúng với các đế quốc Omeyyade<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn5" name="_ednref5" style="mso-endnote-id: edn5;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[v]</span></span></span></span></a><span style="color: #4f81bd; mso-themecolor: accent1;"> </span>và Abbasside?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">F.C.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Các đế quốc Hồi giáo đã được sinh
ra bên cạnh các đế quốc khác, đế quốc Byzantin và đế quốc Ba Tư. Đầu tiên, họ
còn ở cách khá xa trung tâm quyền lực của các đại cường đó, điều này cho phép họ
củng cố quyền lực trước khi đối đầu với những đế quốc cổ xưa hơn và hùng mạnh
hơn họ trên phương diện quân sự. Thời kỳ lúc các caliphat<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn6" name="_ednref6" style="mso-endnote-id: edn6;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[vi]</span></span></span></span></a>
tự hình thành và phát triển sau khi Mahomet qua đời, ban đầu họ chỉ là một nhóm
tinh hoa rất giới hạn, hoàn toàn là người Ả Rập và tạo lập quanh một vài bộ tộc
trong vùng. Nhưng họ đã đạt được sự bành trướng rất nhanh và không phải quá vất
vả trong việc cải giáo các dân tộc bị chinh phục. Caliphat của Omeyyade đã sử dụng
một số cấu trúc của Byzantin để cai trị một số vùng trong đế quốc của mình.
Nhưng sau này, chính sách đó đã thay đổi do nhiều người tự cải sang Hồi giáo và
các caliphat đã triển khai nhiều phương thức cai trị phức tạp hơn. Khi caliphat
Omeyyade bị thay bằng caliphat của Abbasside vào năm 750 thì nảy sinh ra vấn đề
làm thế nào để cai quản được một cấu trúc quá rộng và quá đa dạng. Đầu tiên, họ
sử dụng người Ả Rập – những người thuộc dân tộc sáng lập đế quốc -, sau đó, với
thời gian và nhiều thành công, họ làm theo chiều ngược lại. Ví dụ, để có các nô
bộc trung thành, họ dùng những đàn ông trẻ tuổi không phải Ả Rập cũng không phải
Hồi giáo nhưng phải trở thành những người lệ thuộc hoàn toàn, bị cải thành Hồi
giáo và đào tạo thành các viên quản lý cho caliphat. Đó là một biến thể của giới
quan lại Trung Hoa, nhưng khác biệt ở chỗ con người có nguồn cội riêng biệt trước
đó trở thành lệ thuộc tuyệt đối vào caliphat.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Chúng ta vừa nói về các đế quốc Trung Hoa, La Mã và Hồi
giáo, chúng đã biến đổi ra sao, có buộc phải biến mất hay tự tái sinh không?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">J.B.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Để tiếp tục tồn tại, các đế quốc đều
phải điều chỉnh các chính sách để đối phó với các thách thức mới. La Mã ban đầu
là một nước cộng hòa, sau đó là <i style="mso-bidi-font-style: normal;">principat<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn7" name="_ednref7" style="mso-endnote-id: edn7;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[vii]</span></b></span></span></span></a></i>
và, với thời gian, đã trở thành một đế quốc Cơ đốc. Điều chúng tôi muốn nhấn mạnh,
đó là chính sách của đế quốc thường rất linh hoạt, rất năng động. Một đế quốc
có thể mất một phần lãnh thổ nhưng không để mất tất, đó là trường hợp đế quốc
Anh. Vào cuối thế kỉ XVIII, nó phải nhả các thuộc địa tại Bắc Mĩ nhưng vẫn giữ
được các sở hữu ở vùng Ca Ri Bê cho tới tận những năm 1960. Những nơi đó cho sản
lợi nhiều hơn các vùng ở Bắc Mĩ. Hơn nữa, Đại Anh quốc vẫn còn cả bán đảo Ấn Độ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Nếu nhìn lại thế kỉ XVII, những đại cường nằm ở đâu?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">J.B.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Thay vì xếp các đế quốc thành tiền
hiện đại hoặc hiện đại, chúng ta sẽ thấy thú vị hơn nếu tìm hiểu sự cạnh tranh
giữa các đế quốc qua chiều thời gian và không gian. Vào thế kỉ XVI, đầu tiên ta
có Đế quốc Ottoman<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn8" name="_ednref8" style="mso-endnote-id: edn8;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[viii]</span></span></span></span></a>.
Kẻ thù chính của Charles Quint<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn9" name="_ednref9" style="mso-endnote-id: edn9;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[ix]</span></span></span></span></a><span style="color: #4f81bd; mso-themecolor: accent1;"> </span>chính là Soliman Xa hoa<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn10" name="_ednref10" style="mso-endnote-id: edn10;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[x]</span></span></span></span></a>.
Người Ottoman đã đoạt được một phần lớn Đế quốc La Mã và có một vị thế rất lớn
trong nền kinh tế toàn cầu lúc đó. Họ là những người quyền thế ở khu vực Địa
Trung Hải, ở một phần châu Âu và có nhiều lợi thế để hướng về phương Đông, đối
mặt với Trung Hoa - một nơi giàu có của thế giới. Người Ottoman đã biết nhiều
cách để cai quản các lãnh thổ của họ. Như chúng ta đã đề cập, họ biết biến nô lệ
thành các viên quản lý cao cấp. Đồng thời họ còn tạo ra một hệ thống hậu duệ
triều đại hết sức đặc biệt. Đó là những người được sinh ra chỉ từ hoàng đế với
các bạn tình không giá thú để tránh được các vấn đề liên đới tới các quyền lợi
hôn nhân trong giới quí tộc. Như vậy, vào thế kỉ XVI, chúng ta có các đế quốc
hùng mạnh Ottoman, Habsbourg<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn11" name="_ednref11" style="mso-endnote-id: edn11;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[xi]</span></span></span></span></a><span style="color: #4f81bd; mso-themecolor: accent1;"> </span>và Trung Hoa thuộc nhà
Minh và sau đó là Thanh, hai triều đại đã thống nhất Trung Hoa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Chúng ta đã đến từ bờ bên kia của Đại Tây Dương vào năm
1492. Các ông giải thích thế nào về việc Hoa Kì đã được sinh ra từ phong trào
chống chế độ thực dân Anh rồi chính họ lại trở thành một đế quốc thực dân?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">F.C.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Hoa Kì đã hiện ra từ một cuộc nổi
loạn chống lại một đế quốc và cuộc cách mạng đó đã được hỗ trợ bởi một đế quốc
kẻ thù của Anh, đó là Pháp. Ở châu Mĩ lúc đó còn một đế quốc thứ ba rất mạnh,
đó là đế quốc Tây Ban Nha. Các nhà lập quốc Hoa Kì đã có ý thức rất sâu về các
rủi ro phải sống trong một thế giới gồm nhiều đế quốc hùng mạnh; đó chính là lý
do tại sao 13 thuộc địa đã quyết định không tạo thành 13 Nhà nước-dân tộc mà
cùng liên kết tạo thành một liên hiệp để có thể sống sót trong một không gian đầy
các đế quốc. Thomas Jefferson đã bảo vệ ý niệm “đế quốc tự do”. Nhưng ông chưa
bao giờ nghĩ tới sự tự do đó cũng dành cho người nô lệ và người bản địa Indien.
Đó là đế quốc tự do dành cho người Âu-Mĩ. Khái niệm đó có tính nền tảng đối với
họ. Người Mĩ, người Âu, người da trắng tự cho họ quyền bành trướng lãnh thổ của
họ, đó là cái chúng ta gọi là <i style="mso-bidi-font-style: normal;">Định mệnh Khai
hóa</i> (Manifest Destiny)<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn12" name="_ednref12" style="mso-endnote-id: edn12;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[xii]</span></span></span></span></a>.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Chúng ta đang sống trong một hệ thống chính trị còn rất mới,
Nhà nước-dân tộc, trong khi các đế quốc đã có một lịch sử rất dài lâu. Một số đế
quốc cổ xưa đã có những phương cách chúng ta có thể gọi là các sách lược đế quốc.
Liệu các sách lược này có đe dọa các Nhà nước-dân tộc?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">J.B.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Đã có những trường hợp khá rõ ràng,
như nước Nga. Đó là một ví dụ tốt cho thấy một đế quốc có những biến chuyển gây
mất hẳn một số nguyên tắc trong suốt thế kỉ XX. Đế quốc Nga, như nó tự xưng một
cách chính thức, đã bị thay thế bằng Liên Xô. Người cộng sản đã tìm được một
công thức để quản lý sự đa dạng về sắc tộc – thậm chí cả về dân tộc – bằng một
cách thức khá hiệu quả trong suốt 74 năm tồn tại của chế độ của họ thông qua việc
tạo ra một liên hiệp các dân tộc khác nhau. Chúng ta có thể thấy lại trong đế quốc
đó nguyên tắc cai trị của người Mông Cổ hoặc Á-Âu – tư duy thu nhận các dân tộc
khác nhau vào một thực thể chính trị minh thị thừa nhận tính chất tạp chủng.
Ngày nay, Nga vẫn còn là một liên bang và vẫn thành công trong việc tạo dựng một
thực thể chính trị với nhiều tôn giáo và nhiều dân tộc khác nhau. Liên bang Nga
hiện đang cố giành lại các lãnh thổ đã có ở “Đế quốc Xô Viết” cũ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">F.C.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Vấn đề dân tộc đã được đặt ra vào
thế kỉ XIX. Nhưng khái niệm này liệu đã có tính quyết định cho chính trị chưa? Thế
giới vẫn còn là thế giới của các đế quốc trong suốt thế kỉ XIX và ít nhất kéo
dài cho tới giữa thế kỉ XX. Khái niệm thế giới gồm các Nhà nước-dân tộc, trong
đó mỗi thành viên là một thực thể pháp lí tương đương với mỗi thành viên khác,
là một khái niệm khá mới. Vào đầu thế kỉ XX, toàn thế giới có chưa tới 10 đại
cường, tất cả đều có cấu trúc phức hợp và đa dạng, tất cả đều cạnh tranh với
nhau. Trong nội bộ nhiều đế quốc lớn còn có các kình địch về dân tộc tính.
Trong Đế quốc Áo-Hung, các kình địch đó ít nhiều đã được quản lí. Trong Đế quốc
Đức, thực thể được hình thành vào cuối thế kỉ XIX, còn có các vùng trực thuộc
nói tiếng Đan Mạch, Ba Lan, Pháp, Yiddish<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn13" name="_ednref13" style="mso-endnote-id: edn13;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[xiii]</span></span></span></span></a>
và gồm nhiều thuộc địa hải ngoại tại châu Phi, Đông Á, Thái Bình Dương. Đó là một
cấu trúc rất phức tạp. Đầu thế kỉ XIX, Đế quốc Ottoman bị suy yếu nhiều so với
trước mặc dù vẫn rất rộng lớn và nằm ở ngay vị trí chiến lược. Đế quốc Anh có
nhiều thuộc địa, nhiều vùng bảo hộ và các <i style="mso-bidi-font-style: normal;">dominion<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_edn14" name="_ednref14" style="mso-endnote-id: edn14;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">[xiv]</span></b></span></span></span></a></i>
được quản lí bằng phương cách rất khác, trong đó chính quyền Anh phải dùng giới
tinh hoa địa phương.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Thế chiến đầu tiên là cuộc chiến giữa các đế quốc, không phải
giữa các dân tộc. Chủ nghĩa dân tộc đã lớn lên qua cuộc chiến này. Nhưng sự kết
thúc chiến tranh lại làm gia tăng quyền lực cho các đế quốc chiến thắng và phá
tan các đế quốc bại trận; sự tái định hình này đã gây ra bất ổn trong nội tại cựu
Đế quốc Áo và cựu Đế quốc Ottoman. Chính trong bối cảnh đó đã nảy ra một đế quốc
mới – Quốc xã (nazi). Với quan điểm phân biệt chủng tộc, nó bắt đầu gây chiến
chống lại các đế quốc khác, là Pháp, Anh, Xô Viết và Mĩ - những thực thể, rốt
cuộc, đã chiến thắng vì biết thu nhận các dân tộc thay vì tiêu diệt họ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Một phương diện khác của đế quốc, đó là khái niệm <i style="mso-bidi-font-style: normal;">chủ nghĩa đế quốc</i> do John Hobson, nhà
nghiên cứu Anh, đề xuất, sau đó được Lê Nin dùng lại. Chủ nghĩa đế quốc về kinh
tế vận hành như thế nào?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">F.C.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Khái niệm chủ nghĩa đế quốc thị trường
– là nhan đề của một bài báo, <i style="mso-bidi-font-style: normal;">The
Imperialism of Free Trade</i> (chủ nghĩa đế quốc của tự do thương mại) – đã được
hai sử gia, John Gallagher và Ronald Robinson, sử dụng cách đây hơn nửa thế kỉ.
Đối với họ, thời điểm quan trọng là đầu thế kỉ XX, khi Đại Anh quốc trở thành một
siêu cường kinh tế sau khi Napoléon thất thế và Đế quốc Tây Ban Nha bị tan rã ở
Nam Mĩ. Anh là nước duy nhất có năng lực hàng hải khống chế các đại dương. Ý tưởng
của các chiến lược gia Anh là thực hiện một loại <i style="mso-bidi-font-style: normal;">soft power </i>(quyền lực mềm) bằng cách đầu tư ra khắp thế giới. Nhưng
trong cấu trúc bất đối xứng này, <i style="mso-bidi-font-style: normal;">chủ
nghĩa đế quốc tự do thương mại</i> có thể rất nhanh chóng biến thành một dạng
thuộc địa hóa kinh điển. Trong một chừng mực, đó chính là những điều đã xảy ra
vào cuối thế kỉ XIX. Đầu tiên là sự thôn tính và chia chác châu Phi, tiếp theo
là Thế chiến thứ nhất. Chúng ta cần phải xem xét kĩ lưỡng hơn những thay đổi
trong các tương quan giữa kinh tế và quyền lực do chủ nghĩa đế quốc kinh tế, xuất
hiện vào cuối thế kỉ XIX, đã tạo ra.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Sau Thế chiến hai, sau thất bại của Đức và Nhật, cùng với sự
bất lực của Pháp và Liên hiệp Vương quốc Anh trong việc duy trì sức mạnh quân sự
và kinh tế và, cuối cùng, với sự sụp đổ của các đế quốc thuộc địa, người ta đã
có thể nghĩ đến một nguyên tắc dựa trên sự bình đẳng giữa các Nhà nước có chủ
quyền được điều chỉnh thông qua các mối quan hệ thị trường xuyên quốc gia. Đó
là một viễn tưởng không tương thích với hiện thực. Hiện thực là chúng ta đang sống
trong một thế giới bất bình đẳng. Chúng ta đang sống trong một thế giới trong
đó có những thực thể mạnh nhất vẫn khát khao mạnh hơn. Đó là những gì Hợp Chúng
Quốc đang thực hiện bằng các phương tiện kinh tế, văn hóa và quân sự. Đó là những
gì đang diễn ra từ Trung Hoa, quốc gia đã thành một quyền lực kinh tế và cũng
là nước có năng lực đế quốc thông qua kinh nghiệm đế quốc của riêng nó trong
hai nghìn năm với các kỹ năng hành chính. Hiện nay còn có mối hi vọng phục dựng
một thực thể chính trị Hồi giáo, do người theo đạo Hồi ý thức được việc họ đã mất
quá nhiều, nhất là sau khi Đế quốc Ottoman sụp đổ. Đó là nơi xuất phát của ý tưởng
về một caliphat mới hoặc một Tân Ottoman bên bờ Đông Địa Trung Hải. Tại châu
Âu, người ta cũng đang hi vọng về một sức mạnh mới. Không phải Tân Đế quốc La
Mã, mà là một cấu trúc liên bang bao gồm sự hiện tồn của tất cả mọi Nhà nước
thành viên của Liên hiệp châu Âu với một chính sách mới vượt hẳn trên các Nhà
nước. Đó là một giải pháp phi đế quốc, phi quốc gia.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Le Monde</span></i></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Các ông muốn nói rằng các đế quốc không bao giờ chết?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">J.B.</span></b><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">: Thật sự không có câu trả lời cho vấn
đề cáo chung của đế quốc. Người ta có thể đã nhiều lần cho rằng đế quốc đã chết
trong lịch sử Trung Hoa nhưng rồi ngày hôm nay nó đang quay lại một cách ấn tượng
sau một thời kỳ suy yếu. Lịch sử quan tâm đến khoảng thời gian dài. Có thể là ý
tưởng Nhà nước-dân tộc sẽ bị thay thế bằng những thực thể chính trị khác phức tạp
hơn, lấy tên hoặc không lấy tên <i style="mso-bidi-font-style: normal;">đế quốc</i>.
Chúng ta cũng nên nhớ rằng từ này trong nửa đầu thế kỉ XX mang một nghĩa tích cực.
Chúng tôi đang sống ở tiểu Bang New York và cái tên gốc của nó là Nhà nước (tiểu
bang) Đế quốc (Empire State), tên này có từ thế kỉ XVIII. Tòa nhà chọc trời
Empire State Building được xây dựng vào khoảng năm 1931, là thời kỳ từ đế quốc
vẫn còn dùng để biểu tỏ tầm quan trọng và sức mạnh của New York. Nhớ tiếc đế quốc
không ích gì nhưng cần phải chú ý tới sự phức tạp trong những biến hóa của
chính trị, những điều đã tạo nên hiện thực hôm nay. Sự phân chia quyền lực trên
thế giới rất bất bình đẳng và sự bất bình đẳng trong nội tại mỗi quốc gia và giữa
các quốc gia với nhau vẫn còn rất lớn.</span><span style="background: white; color: #666666; font-size: 6.0pt; line-height: 115%;"> ⃝</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">Nguồn: <i style="mso-bidi-font-style: normal;">Pour durer, les
empires doivent transformer leur politique</i>, Le Monde bản giấy, số đặc biệt,
tháng 10-12/2015. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">(Các chú thích là của người dịch)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="mso-element: endnote-list;">
<br clear="all" />
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<div id="edn1" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref1" name="_edn1" style="mso-endnote-id: edn1;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[i]</span></span></span></span></a>
Bản đang nói là bản dịch tiếng Pháp. Nguyên bản Anh ngữ: Jane Burbank,
Frederick Cooper, <a href="http://www.amazon.com/exec/obidos/ASIN/0691127085"><i><span style="background: white; font-family: "calibri" , "sans-serif"; text-decoration: none;">Empires in World History: Power and the Politics of
Difference.</span></i></a> <span style="background: white;">Princeton: Princeton
University Press, 2010. (</span>Jane Burbank là Giáo sư về lịch sử Nga tại Đại
học New York, các nghiên cứu mới nhất tập trung vào pháp luật và chủ quyền;
Frederick Cooper là Giáo sư lịch sử tại Đại học New York, chuyên nghành sử châu
Phi thế kỷ XX, quan tâm nhiều về các vấn đề lao động, thực dân luận, quá trình
giải thực dân và tư cách công dân.)</div>
</div>
<div id="edn2" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref2" name="_edn2" style="mso-endnote-id: edn2;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[ii]</span></span></span></span></a>
Biệt danh nổi tiếng của Hoàng đế La Mã<span class="apple-converted-space"><span style="background: white; font-family: "arial" , "sans-serif";"> </span></span><span style="background: white; mso-bidi-font-family: Arial; mso-bidi-font-weight: bold;">Marcus
Aurelius Severus Antoninus Augustus </span><span style="background: white; mso-bidi-font-family: Arial;">(188 –217)</span><span style="background: white; font-family: "arial" , "sans-serif";">, trị vì trong </span><span style="background: white; mso-bidi-font-family: Arial;">thời gian 198-217</span>.</div>
</div>
<div id="edn3" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref3" name="_edn3" style="mso-endnote-id: edn3;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[iii]</span></span></span></span></a>
Chủ quyền của nhân dân (populaire souveraineté), không chỉ vua-hoàng đế mới có
uy lực, tiếng nói về quốc gia-đế quốc.</div>
</div>
<div id="edn4" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref4" name="_edn4" style="mso-endnote-id: edn4;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[iv]</span></span></span></span></a>
Đế quốc Hồi giáo của người Ả Rập do Abu al-Abbas Abd Allah sáng lập, tồn tại
trong khoảng 750-1258 với trung tâm quyền lực nằm tại khu vực thuộc Iraq hiện
nay.</div>
</div>
<div id="edn5" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref5" name="_edn5" style="mso-endnote-id: edn5;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[v]</span></span></span></span></a>
Đế quốc Hồi giáo của người Ả Rập, có trung tâm nằm tại Damas (thủ đô hiện nay của
Syrie) từ năm 661-750.</div>
</div>
<div id="edn6" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref6" name="_edn6" style="mso-endnote-id: edn6;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[vi]</span></span></span></span></a>
Thủ lĩnh Hồi giáo được cho hoặc tự cho là người nối nghiệp giáo chủ Mahomet.</div>
</div>
<div id="edn7" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref7" name="_edn7" style="mso-endnote-id: edn7;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[vii]</span></span></span></span></a>
Chế độ chính trị của La Mã sau khi thể chế <i style="mso-bidi-font-style: normal;">cộng
hòa </i>bị Julius Caesar xóa bỏ. Chế độ này tồn tại trong hai thế kỷ đầu tiên của
Đế quốc La Mã, đặc trưng bằng sự cầm quyền của các hoàng tử, được gọi là <i style="mso-bidi-font-style: normal;">người công dân thứ nhất</i>, với các thiết
chế cộng hòa được khôi phục về mặt hình thức.</div>
</div>
<div id="edn8" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref8" name="_edn8" style="mso-endnote-id: edn8;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[viii]</span></span></span></span></a>
Đế quốc do người Thổ sáng lập, kéo dài hơn 600 năm, từ thế kỷ XV cho tới năm
1922. Thời kỳ cực thịnh trong thế kỷ XV, XVI, Đế quốc Ottoman có lãnh thổ bao
trải trên ba châu lục, Âu, Á, Phi.</div>
</div>
<div id="edn9" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref9" name="_edn9" style="mso-endnote-id: edn9;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[ix]</span></span></span></span></a>
(1500-1558), một trong những người có quyền lực nhất tại châu Âu trong thế kỷ
XVI, cai trị Hà Lan, trị vì Đế quốc Tây Ban Nha và Đế quốc La Mã Thần thánh.</div>
</div>
<div id="edn10" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref10" name="_edn10" style="mso-endnote-id: edn10;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[x]</span></span></span></span></a><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>(c.1494-1566) Hoàng đế Thổ thứ mười của Đế quốc
Ottoman, trị vì trong khoảng 1520-1566.</div>
</div>
<div id="edn11" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref11" name="_edn11" style="mso-endnote-id: edn11;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[xi]</span></span></span></span></a>
Một dòng họ hoàng gia tại châu Âu nổi tiếng vì có rất nhiều người làm hoàng đế
hoặc vua ở nhiều vùng châu Âu suốt từ thế kỷ XV – XVIII.</div>
</div>
<div id="edn12" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref12" name="_edn12" style="mso-endnote-id: edn12;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[xii]</span></span></span></span></a>
<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Manifest Destiny</i> là thuật ngữ chỉ
quan điểm có tính ý thức hệ (ideology) xuất hiện tại Hoa Kì vào giữa thế kỷ
XIX, cho rằng người dân Hoa Kì có sứ mệnh và bổn phận truyền bá dân chủ và văn
minh sang khắp lục địa Bắc Mĩ bằng việc xâm lấn, mở rộng lãnh thổ thêm sang
phía Tây.</div>
</div>
<div id="edn13" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref13" name="_edn13" style="mso-endnote-id: edn13;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[xiii]</span></span></span></span></a>
Là một ngôn ngữ của một tộc người Do thái sống ở vùng Trung và Đông Âu, có sự
pha trộn giữa các phương ngữ Đức trung cổ và một số tiếng châu Âu, Do Thái cổ
khác.</div>
</div>
<div id="edn14" style="mso-element: endnote;">
<div class="MsoEndnoteText" style="text-align: justify;">
<a href="https://www.blogger.com/blogger.g?blogID=3063743449343253194#_ednref14" name="_edn14" style="mso-endnote-id: edn14;" title=""><span class="MsoEndnoteReference"><span style="mso-special-character: footnote;"><span class="MsoEndnoteReference"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 10.0pt; line-height: 115%;">[xiv]</span></span></span></span></a>
Các quốc gia (vùng đất) tự trị nhưng vẫn thừa nhận quyền lực của Hoàng gia Anh.</div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-47154495482304262982016-01-27T08:49:00.000+07:002016-01-27T16:45:33.761+07:00Anh Tập đi Trung Đông<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<b><span style="font-size: 12pt;">Khải Minh</span></b><b><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Giấc mơ
bá chiếm thiên hạ của Thiên tử nòi Hán quả là một </span><span style="font-size: 12.0pt;"><a href="http://tinhhoa.net/giac-mong-hat-ke-vang.html"><span style="color: blue; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">giấc mộng kê vàng</span></a></span><span style="font-size: 12pt;">. </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Câu
chuyện Lư Sinh nằm mộng được thành đạt lẫy lừng, rồi tiếp theo sau đấy lại bị
đầy ải khổ nhục hết biết. Đến khi choàng dậy tỉnh mộng, Lư thấy sư phụ Lữ ông,
vẫn đang lui cui rang chảo kê chưa kịp chín! Điểm khác nhau giữa câu
chuyện nước Tầu và Lư sinh là khi tỉnh ngộ, biết được lẽ vinh nhục đáo
đầu, chàng Lư bèn lập tâm tu tập, còn các Hoàng Đế Thiên Triều thì không. Họ
dần đưa nước Tầu nếm mùi nhục nhiều hơn vinh ngay trong đời thường mà vẫn u mê.
Cha truyền con nối, họ tiếp tục dẫn đưa nước Tầu nối tiếp kinh qua những trường
đại…ác mộng!</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Tập đi
Trung đông, chuyến này là chuyến đi đầu tiên sau khi lên cầm quyền từ ba năm
trước, cũng là một chứng thực rằng lịch sử thì hay tái lập. Bay một vòng
qua các nước Ai cập, Saudi Arabia và Iran trong tuần qua (từ 19/1/2016 đến
23/1/2016) cũng có thể xem tương tự như cuộc tìm kiếm thuộc địa của Trung Quốc
hai nghìn năm trước tại vùng Trung và Tây Á. </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Đến Ai
cập để nhắc lại ‘tình xưa nghĩa cũ’. Ai Cập là một trong những nước đầu
tiên công nhận Trung Quốc năm 1956 và cũng lại là đồng hội đồng thuyền trong
cái gọi là tổ chức các quốc gia phi liên kết (non-aligned). Hai nước Iran và
Saudi Arabia là hai nước cung ứng dầu cho Trung Quốc lớn nhất trong hơn hai
thập niên qua đến nay.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Mục đích
chuyến đi, được ‘công bố’ là nhằm thúc đẩy chương trình tái lập một mạng lưới
‘con đường tơ lụa’ kết nối các khu vực thương mại trong vùng, từng chính thức
lập ra trong đời Hán (206 BC-220 AD).</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Mộng mà.
Tha hồ thả hồn theo tham vọng dẫn đưa.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Tập cầu
tìm quan hệ kinh tế chặt chẽ về năng lượng, xuất khẩu, an ninh năng lượng. Tập
lại muốn xây dựng quan hệ về chính trị, quân sự, ngoại giao …để tạo ấn tượng Trung
Quốc ngày nay đã đến lúc trở về vị trí là một quyền lực quan trọng trên thế
giới, như hơn hai ngàn năm trước.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Có những
thực tế vạch ra nguyên nhân vì sao giấc mộng kê vàng này tái sinh. Là một công
xưởng cho thế giới, và là nền kinh tế số 2 trên toàn cầu, lại bàn cứ trên một
vùng đất cạn sạch tài nguyên so với nạn nhân mãn, hẳn nhiên Trung Quốc khát
dầu, mà Trung Đông lại là nơi cung ứng hơn nửa số dầu để Trung Quốc có thể giữ
nền kinh tế của họ vận hành. </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Khi những
kẻ độc miệng phê phán rằng trước giờ Mỹ xen lấn vào tình hình Trung Đông vì Mỹ
muốn cầm nắm nguồn cung ứng dầu tại đó. (Operation Iraqi Freedom, viết
tắt là OIF, tên gọi chính thức của chiến dịch đánh Iraq lật đổ Saddam Hussein - bước đầu của chiến dịch lớn hơn là Operation Enduring Freedom, để chống khủng bố toàn cầu - bị mỉa mai sửa thành Operation Iraqi Liberty, viết tắt là OIL, Dầu, để ám
chỉ Mỹ khuấy đảo Trung đông vì dầu. Trung Quốc cũng không ít lần kết án,
tố cáo Mỹ.)</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Có thể
không sai, miễn đừng quên là Mỹ chỉ nhập khẩu dưới </span><span style="font-size: 12.0pt;"><a href="http://www.npr.org/2012/04/11/150444802/where-does-america-get-oil-you-may-be-surprised"><span style="color: blue; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">13%</span></a></span><span style="font-size: 12pt;">
nhu cầu về dầu khí của họ từ Trung đông. Trung Quốc lại là nước
ngốn nhiều dầu Trung Đông nhất!</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Hơn nữa,
người ta đồ rằng, Trung Quốc quan tâm về khu vực Trung Đông vì nơi này có thể
là địa bàn để đào tạo, cung ứng phương tiện, là hậu phương cho các tổ chức Hồi
giáo ly khai phía Tây Trung Quốc, nơi có khoảng hơn 40 triệu người Hồi giáo.
Nghe có lý. Thế sao họ chả lo từ sớm, mà đợi mãi đến nay? </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Chính
sách của Hoa Kỳ dưới các nhiệm kỳ chính phủ của Obama ‘có vẻ’ muốn nhường việc
thiên hạ cho thiên hạ lo. Sự rút quân vội vã ra khỏi Iraq và sự thay đổi
sách lược ngoại giao tại vùng Trung Đông do vậy đã tạo ra một khoảng trống
quyền lực quân sự và chính trị tại đó. Rối ren các loại được dịp bùng
lên. Một trong các hệ quả là Nga chụp lấy cơ hội, nhân danh chống IS để
nhảy vào bành trướng ảnh hưởng. Âm mưu gì chưa rõ, nhưng ai cũng thấy rõ là Nga
đang ‘ôm đầu máu’.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Nhưng chuyện
Nga đang cố đóng vai trò quan trọng hơn tại Trung Đông khiến anh Tập bâng
khuâng … Anh sợ mất thời cơ!</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Trước
giờ, họ Tập luôn mồm cổ xúy cho Chương Trình Con Đường Tơ Lụa, còn gọi là ‘một
vành đai, một con lộ’ (One Belt, One Road – Nhất Đái, Nhất lộ). Theo đấy,
Trung Quốc có tham vọng thành lập một hành lang kinh tế thương chạy dọc theo
con đường tơ lụa ngày xưa, xuyên qua Tây Á, Trung Á, Trung Đông, đến tận Âu
châu. Chương trình này còn bao gồm một tuyến thủy lộ nối liền Trung Quốc với
các hải cảng ở Phi châu, lên kênh đào Suez, và tiến vào Địa Trung Hải.
Thủy lộ xuyên vùng biển Đông của Việt Nam là một phần quan trọng của
tuyến thủy lộ này vì nằm ngay cửa ngõ giao thương chiến lược của Trung Quốc. </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Dưới thời
nhà Hán, con đường tơ lụa được xem như con đường thương mại chính của vùng
trung tâm Á châu. Thương mại phát triển phồn thịnh dẫn theo các trao đổi, phát
triển ngoại giao, văn hóa, kiến trúc … Hôm thứ Tư tuần qua, Trung Quốc công bố
hồ sơ ‘Chính Sách Ả Rập’, nội dung có nhắc lại hào quang ngày cũ, với hàm ý
rằng những ngày vàng ấy có thể tái lập lại thời nay.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Các sử
gia thì ghi nhận giá trị quan trọng nhất của con đường tơ lụa là sự trao đổi về
văn hóa và tư tưởng giữa các nước trong vùng. Các nhà nghiên cứu thì lại kết
luận là văn hóa tư tưởng Trung Quốc hiện nay rất xa lạ với văn minh Ả Rập, nếu
không muốn nói thậm chí chống chọi nhau. </span><span style="font-size: 12pt;">Ngày xưa, dưới các triều đại Hán, Đường, văn minh văn hóa, tôn
giáo, của Trung Hoa có nhiều thứ để đóng góp vào nền văn minh Đông phương.
Ngày nay dưới triều đại Cộng sản Trung Quốc thì chẳng những vô thần mà
còn triệt phá tôn giáo. Sự đàn áp dã man dân Hồi giáo vùng Tân cương, các
giáo phái Cơ đốc, và Pháp Luân Công đủ nói lên điều này.</span><span style="font-size: 12pt;"> Ngược lại, văn minh Ả Rập lại hội nhập tôn giáo
vào đời sống hằng ngày, ngay cả trong cơ chế chính trị và luật pháp.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Ngày xưa,
nước Trung Hoa mở con đường tơ lụa mang bán cho thiên hạ. Ngành thời
trang của nước Ý vẫn ‘khét tiếng’ đến ngày nay vì Ý là cửa ngõ của Âu châu
trông ra Địa Trung Hải. Ngày nay anh Tập không đi bán hàng, anh vác tiền
đi mua dầu. ‘Vai mang túi bạc kè kè, nói quấy nói quá, người nghe ầm ầm’.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Thế là,
cả ba quốc gia nói trên đều đồng thanh ủng hộ chương trình tơ lụa, giấc mộng
vàng của họ Tập. Sao không được chứ? </span><span style="font-size: 12pt;">Người Hoa mại bản hay nói ‘đồng tiền đi trước là đồng tiền
khôn’. </span><span style="font-size: 12pt;">Vài mươi tỉ đô hứa hẹn đầu
tư tại Ai Cập, và hợp đồng mua bán dầu khổng lồ hàng 600 tỉ đô tại mỗi nước
kia, và một lô mấy chục hợp đồng hợp tác kinh tế, thì khác biệt chống chọi văn
hóa, tư tưởng, tôn giáo gì gì cũng dường như được san bằng, giũa tròn, và làm
sáng mắt, dịu giọng mọi phe trong cuộc. Ít ra trong giai đoạn này, khi
giá dầu lao dốc không phanh, Saudi rất cần khách hàng ổn định, vì lổ
thủng ngân sách quá lớn, và phải lâm chiến với IS để giữ ngai vàng, còn Iran
thì đang lóp ngóp bước ra khỏi cấm vận, còn quẩn quanh chưa biết bán dầu cho
ai! Từ căn bản đồng thuận này Trung Quốc hy vọng sẽ nhân lên thành một sự đồng
thuận với tất cả các quốc gia trong vùng Trung Á về chương trình con đường tơ
lụa.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Về phần Trung
Quốc, thì việc toàn cầu hóa đồng Nhân Dân Tệ (NDT) có lẽ cũng là một mục tiêu. Giá
dầu được định bằng NDT, nếu xẩy ra, là một thắng lợi chiến lược cho Trung Quốc
trong việc đưa ra một cấu trúc tài chính mới xây dựng trên đồng NDT. Từ đó Trung
Quốc sẽ sử dụng cơ sở tại Trung Đông để kiêm luôn vai trò là cửa ngõ tài chính
trên thực tế cho khối các nước Phi châu kế bên, vốn là một địa bàn quyền lợi
rất lớn và béo bở của Trung Quốc mà họ đã âm thầm xâm thực lâu nay.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Về chính
trị và quân sự, trước giờ Trung Quốc</span><span style="font-size: 12pt;"> chỉ phải lo những chuyện phên dậu, phiên bang (Tây Tạng, Mông Cổ,
Việt Nam …) Hiện nay họ tin là đến lúc họ phải bành trướng thế lực lên
mức chiến lược toàn cầu cho xứng tầm với sức mạnh kinh tế và quân sự đang có
trong tay! Việc nhẩy vào Trung Đông cũng là hành động ứng phó với sự hiện
diện quân sự của Hoa Kỳ trong sân sau của họ tại Thái Bình Dương, và đối với vị
trí thượng phong và quan hệ chiến lược giữa Hoa Kỳ và hầu hết các nước trong
vùng Trung Đông bấy lâu nay, nhất là từ sau trận chiến tại Iraq và chiến dịch
chống khủng bố toàn cầu do Hoa Kỳ lãnh đạo. </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Các dữ kiện
này khiến Trung Quốc luôn cảm thấy thất thế. Họ tìm mọi cách hóa giải. Từ việc
xây ống dẫn dầu xuyên Trung Á cho đến xây cảng dầu khí ở Miến Điện, Trung Quốc
muốn đi tắt, khỏi phải qua thủy lộ biển Đông, vòng qua eo biển Malaca, ra Ấn Độ
Dương, là các nơi Hải quân Hoa Kỳ luôn luôn có khả năng khống chế.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Ngay
trước chuyến đi Trung đông, có vấn đề Trung Quốc sẵng sàng gởi quân qua tham
chiến ở nước ngoài trong cuộc chiến chống khủng bố. Động thái này được xem
như một cách làm dáng, ra vẻ ta đây cũng sẵn sàng tham gia vào sự nghiệp công
ích hòa bình thế giới.</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">-<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Trung Quốc lo lắng vì Việt Nam? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">Điều khôi hài đáng ghi nhận mà không sợ lạc đề ở
đây, là đang khi anh Tập làm dáng oai phong cho chuyến đi Trung Đông, thì tại
Việt Nam, g</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">iữa lúc cơn
lên đồng giành giật ngai vàng cao nhất của Đảng Cộng sản, nhiều tin đồn đoán thứ
thiệt thật giả được rỉ rò, bú mớm, xào xáo, tung ra tứ phía làm rối mù con mắt
thiên hạ. Người bảo kẻ này theo Tàu, kẻ bảo người kia tham nhũng không xứng
ngai vàng. Mớ bòng bong bùn lầy tứ tung không biết đâu mà lường. Nhưng có một
cái rõ ràng và đã dứt khoát bất biến, bất cứ cái ngai vàng của Đảng sắp tới giật
về cho ai, đó chính là: “dân chủ xã hội chủ nghĩa” – dân được quyền làm chủ xuống hố cả nút vì...Đảng.
Nói vì Tàu, vì anh Tập đã sang tận nơi chỉ đạo, đã thao túng, đã chọn lựa, chỉ
định sẵn trước Đại hội thì cũng không hoàn toàn sai. Vì nếu không có sao phát
ngôn nhân của Đảng lại phải thanh minh thanh nga rằng “Trung Quốc không thể tác
động vào đại hội 12 của Đảng”. Nhưng đổ hết cho Tàu và anh Tập thì có lẽ
hơi…oan quá. Hãy nhìn lại chuyến vượt biên đơn độc lén lút của Hồ sang Tàu vào
đầu năm 1950 hay cả bầu đoàn thê tử có cả đệ tử ruột của Hồ sang chầu chực ở
Thành Đô năm 1990 thì hỏi là do ai xúi bẩy, ai lôi kéo hay tự Đảng tự nguyện
chui vào rọ…Tàu? Lại có người biện minh tại những hồi đó Đảng lẻ loi, cô độc
nên bĩ cực làm…liều. Vậy thử hỏi hiện nay Đảng đã làm gì trước sự mời gọi của
Hoa Kỳ, Liên Âu, Phi Luật Tân? Lại nói “phe thân phương Tây” phải chấp nhận bỏ
cuộc, thúc thủ trước kết quả bầu bán như thế là vì phe thân Tàu quá mạnh cũng
không phải không đúng. Nhưng biết là yếu sao không lấy sức mạnh vô song của dân
chủ, nhân quyền để “thế thiên hành đạo” hay cũng chỉ rặt một phường lấy vỏ bọc
thân Tây để lụy Tàu cho đẹp mặt? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">Vì vậy anh Tập đang còn phải sắm vai quân tử Tầu
đi mua dầu, ai rảnh đâu lo cho việc xem như đã xong ở xứ cựu An Nam!
Nhưng có, anh Tập đã đồng ý cho hầu cận sang để úy lạo mừng “Đại hội
thành công” rồi đấy.</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">Trung Quốc luôn luôn trị quốc bằng biến pháp.
Trong lịch sử cận đại từ Tôn Dật Tiên, đến Mao, đến Đặng, chính sách đối với
các dân tộc thiểu số và đối với các phiên bang dã man như thế nào bất tất phải
nói thêm. Riêng đối với Việt Nam, chính sách của Trung Quốc hiện nay chưa có
bất cứ một thay đổi gì từ biến pháp của Đặng. (Khi Liên Xô tan vỡ đầu thập niên
1990s, có kẻ lãnh đạo Việt Nam chạy qua quỳ lạy van, xin nhưng Đặng không thèm
tiếp, chỉ nhắn lời vắn tắt đại khái là: Trung Quốc –Việt Nam vẫn là đồng chí,
hết là đồng minh!) Ai nói người Cộng sản Việt Nam không biết mơ nào?
Có điều, rặt những ‘giấc mộng con’, nhỏ mọn ti tiểu, chỉ giỏi ức hiếp,
hợm hĩnh với...dân mình.</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">-</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Trở lại
vấn đề, lâu nay quan hệ của Trung Quốc trong vùng Trung đông và Phi châu cũng
chỉ là quan hệ trục lợi về kinh tế.</span><span style="font-size: 12pt;"> Dù người Hoa có bị IS bắt chém đầu tại Syria, dù tàu bè Trung
Quốc có bị bắn phá, thủy thủ bị bắt làm con tin tại Phi châu, họ có vẻ muốn
dành các việc ấy cho các nước khác lo. Năm ngoái anh Tập cũng đã hủy chuyến đi
Trung Đông vì ‘né’ không dám dây vào đang lúc cuộc nội chiến tại Yenmen đang
bùng lên,</span><span style="font-size: 12pt;"> có sự tham gia chi
phối của Saudi Arabia và Iran</span><span style="font-size: 12pt;">. Và
tại Trung đông, chưa bao giờ Trung Quốc dám len vào rắc rối lớn nhất, lâu đời
nhất là xung đột giữa Do thái- Palestine. Nên lần này, nhìn vẻ mặt thân thiện
của Tập với lãnh đạo Saudi Arabia và Iran, là hai nước có xung đột nghiêm trọng
và đang trên bờ chiến tranh </span><span style="font-size: 12pt;">-
vì vụ xử tử một giáo sĩ Hồi giáo, phái cực đoan Shiite nổi tiếng tại Riyadh -</span><span style="font-size: 12pt;"> thì cũng chả ai dám tin là Trung Quốc sẽ đóng
một vai trò trung gian hòa giải thành thật gì đâu. Anh Tập còn đang mơ chuyện
khác…</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Anh Tập
lại có vẻ muốn chơi sang kiểu Mỹ. Chưa bao giờ Trung Quốc đưa ra một hồ sơ về
chính sách tại Trung đông. Lần này chẳng là Tập muốn tỏ ra là một nhà lãnh đạo
quốc tế có trọng lượng, quang minh chính đại, bằng việc công bố hồ sơ chính
sách nêu trên. </span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Rõ ràng,
là muốn chơi trội, để cả thế giới Trung Đông hiểu rằng, anh Tập là dân chơi
quốc tế thứ thiệt, anh không phải chủ tiệm mì hoành thánh, anh không rao bán
phá xắn hay tơ lụa gì, </span><span style="font-size: 12pt;">anh có
tiền và anh có quyền</span><span style="font-size: 12pt;">, muốn gì
là báo thẳng, có giấy tờ, chứ không úp mở. Anh Tập mơ làm Hán Vũ Đế, anh mơ là
Đường Minh Hoàng…</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;">Trong giấc mộng vàng, làm gì có chiến tranh hay
các rắc rối khác, thực tế thì anh Tập với thói tinh ranh ích kỷ hại nhân cố hữu
của một tay mại bản người Hoa, muốn tránh né mọi trách nhiệm, mọi khó khăn trở
ngại để theo đuổi việc tìm kiếm cơ hội phát triển kinh tế bên ngoài để xây dựng
bên trong theo biến pháp của họ Đặng đề ra từ cuối thập niên 1970. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Nhưng, được thế hay không lại là chuyện khác. Cả Iran và
Saudi Arabia đều có trong tay rất nhiều phe đảng. (Iran có lực lượng cố vấn
quân sự nằm vùng tại Iraq, chí nguyện quân tại Syria, bộ hạ tại Palestine và
tay chân trong Hezbollah …vốn rất chuyên nghiệp trong các công tác ủy
nhiệm. Saudi qui tụ được lực lượng khoảng 30 nước trong một liên minh chống IS
gần đây…) Trong bối cảnh xung đột chính trị và tôn giáo triền miên trong khu vực
Trung Đông và trong tình huống đang sôi sục hiện nay, coi bộ anh Tập khó tránh
được bị cuốn vào những trận can qua như mong ước. Một khi quyền lợi Trung Quốc
gia tăng mạnh, cũng có nghĩa là có ngày các quyền lợi ấy sẽ bị đánh phá nếu anh
Tập không có lời đáp thỏa đáng. Ngày ấy là ngày khi một hay nhiều bên có
xung đột hỏi thẳng Tập câu hỏi ‘Người ấy và em, anh chọn ai?’<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Giời ạ,
hãy nhìn xem Trung Quốc hôm nay! Kinh tế hàng thứ nhì trên thế giới là
tính theo sản lượng cả nước, nhưng tính theo bình quân thu nhập đầu người,
ngoại trừ tham quan và bọn doanh gia nhóm lợi ích đầu sỏ (vested interests), đa
số cháo không có mà ăn mỗi bữa. Kinh tế đứng hàng thứ nhì, mà biến đất nước
thành cái bãi rác công nghiệp khổng lồ, và hơn hai trăm ngày khói ô nhiễm phủ đen
trời ngay tại thủ đô Bắc Kinh! Nợ công trong nước là hơn 28 ngàn tỉ Đô hiện
không hề có một cách gì giải quyết thỏa đáng. Ngoại tệ dự trữ đang là 4.500 tỉ
Đô, giữ trong US Treasury Bonds như một loại 'của để dành', mà nay chỉ còn khả
năng chi tiêu dưới một ngàn tỉ trong số ấy. Số này vẫn là tiềm năng lớn
ư? Nhầm đấy, chỉ riêng tuần qua, chính phủ Trung Quốc phải bù lỗ gần 50
tỉ Đô cho thị trường chứng khoán khỏi thở hắt ra chết tốt. Theo đà này, dưới
ngàn tỉ Đô đủ bù lỗ được bao lâu? Mau lắm hả?</span><span style="font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12pt;">Thì đã
bảo là giấc mộng kê vàng đó thôi.</span><span style="background: white; color: #666666; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 6pt; line-height: 115%;">⃝</span></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-76133470487222269632016-01-18T23:55:00.000+07:002016-05-27T14:17:18.644+07:00Ai? Đảng nào?<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div class="MsoNormal">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Trong tác phẩm C<i>hính trị học</i> </span><span style="background: white; color: #252525; font-family: "arial" , "sans-serif"; font-size: 10.5pt;"><span style="color: #404040; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">(</span><span style="color: #404040; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">Πολιτικά)</span> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">viết </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">cách đây hơn
2300 năm<i>,</i> Aristotle đã có những nhận xét thẳng thắn nhưng không mấy sáng
sủa về con người: “<i>con người muốn cầm
quyền mãi mãi</i>”, “<i>luyến ái thường gây chao đảo lòng người</i>”, “<i>con thú dục vọng và tham vọng luôn gây hủ
bại trí não và tâm hồn kẻ cầm quyền, ngay cả khi họ là những người tốt nhất</i>”,
“<i>con người dễ hư hỏng</i>”.<a href="file:///D:/Ai,%20%C4%91%E1%BA%A3ng%20n%C3%A0o.docx#_edn1" name="_ednref1" title=""><span class="EndnoteAnchor"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="EndnoteAnchor"><span style="color: #00000a; font-size: 14pt;">[i]</span></span><!--[endif]--></span></a>
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Cũng trên tinh thần cảnh giác đó, năm 1788, trong <i>Luận về
chính quyền </i>(Federalist)<i> số 51</i>,
tác giả Publius<a href="file:///D:/Ai,%20%C4%91%E1%BA%A3ng%20n%C3%A0o.docx#_edn2" name="_ednref2" title=""><span class="EndnoteAnchor"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="EndnoteAnchor"><span style="color: #00000a; font-size: 14pt;">[ii]</span></span><!--[endif]--></span></a>
đã nêu ra nhận định: <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">“<i>Nếu con người là thiên thần, chính quyền sẽ thừa. Nếu thiên thần
quản trị con người, các phương tiện kiểm soát chính quyền, cả trong lẫn ngoài,
đều không cần.</i>” Vì tất cả chúng ta không phải là thiên thần, hay thánh thần,
Publius viết tiếp một cách sáng suốt và công bằng thế này:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">“<i>Nhưng khi phải thiết kế một chính quyền để con người quản trị
con người thì nan giải lớn nhất nằm ở đây: Đầu tiên phải tạo điều kiện để chính
quyền kiểm soát được người bị trị. Tiếp theo là phải buộc được chính quyền tự
kiểm soát được chính nó. Và, chắc chắn, kiểm soát cơ bản đối với chính quyền là
bắt nó phải lệ thuộc vào nhân dân.</i>”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nhìn vào các chính quyền, với nhiều tên gọi và nhiều “đổi mới”
khác nhau, do người cộng sản thiết kế và dựng lên ở Việt Nam từ trước tới nay,
chúng ta phải công tâm thừa nhận rằng: Lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã xuất sắc tạo
ra các phương tiện và điều kiện để kiểm soát chặt chẽ dân chúng - người bị họ
cai trị. Song, vế bên kia, như đề xuất của Publius, hầu như không có một cơ chế
nào để Đảng Cộng sản Việt Nam biết tự tiết chế, kìm hãm những hành vi đục
khoét, sách nhiễu, trấn áp hoặc kiểm soát quá đà nhân dân. Còn, “kiểm soát cơ bản”
- bắt chính quyền phải lệ thuộc vào nhân dân, như Publius nhấn mạnh - thì hoàn
toàn không. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Đến như báo chí tư nhân hợp pháp, đã có nhiều ở thời thuộc Pháp và
có rất nhiều trong thời Việt Nam Cộng Hòa, người cầm quyền cộng sản cũng không
để cho tồn tại, thì nói gì tới những công cụ “kiểm soát cơ bản” khác như <i>hội
đoàn tư nhân</i>, <i>biểu tình</i>, <i>đảng đối lập</i>, <i>tư pháp độc lập </i>hay
<i>bầu cử tự do và công bằng</i>, v.v.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Có lẽ trong sự quẫn bách âu lo cho vận mệnh dân tộc, nhiều người
vẫn đang cố kiên trì đánh tiếng cổ xúy, vận động cho ông này, ông kia, thuộc
phe (giả định) này, phe (giả tưởng) kia lên nắm chức tổng bí thư Đảng Cộng sản
Việt Nam khóa XII. Ngoại trừ các cổ xúy có ngòi bút đã bị xoắn theo chiều bổng
lộc, đã để ngọn lửa ân oán riêng tư bốc quá cao hoặc là một hỗn hợp của cả hai,
những tiếng nói đó, quả thực, không phải không gây cảm kích lòng người. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nhưng lấy gì để đảm bảo cho những kẻ, là con người chứ không phải thiên
thần, đoạt được quyền trong một chính thể hoàn toàn vắng “kiểm soát cơ bản”<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif";"> </span>gạt
được các dục vọng của bản thân và vượt lên được những hiểm nguy của cá nhân để
phụng sự nhân dân, đất nước?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Lấy gì để chắc chắn những kẻ <i>thâm
như Tàu</i> đã tỏ rõ quyết tâm xâm lược, quen trấn áp, tàn sát chính đồng bào của
chúng sẽ không rắp tâm hăm dọa, mua chuộc, trừ khử mọi mầm độc lập, tiến bộ (nếu
có) trong một chính thể đã thề nguyền “răng môi”, “16 vàng, 4 tốt”?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Ai, đảng cầm quyền nào có thể dựa vào lòng dân khi chính quyền của
họ chuyên chĩa mũi súng “chống khủng bố” vào nhân dân; và luôn gọi đổng nhân
dân tiến bộ là “thù địch”?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Ai? Đảng nào?</span><span style="background: white; color: #666666; font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 6.0pt;"> ⃝</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
</div>
<div>
<!--[if !supportEndnotes]--><br clear="all" />
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div id="edn1">
<div class="Endnote">
<a href="file:///D:/Ai,%20%C4%91%E1%BA%A3ng%20n%C3%A0o.docx#_ednref1" name="_edn1" title=""><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><!--[if !supportFootnotes]--><span style="color: #00000a; font-size: 10pt;">[i]</span><!--[endif]--></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> Aristotle,
<i>Politics, Books III-V</i>, The Great Books Foundation, Chicago, 1955, trang
13, 33, 37, 100. Quí vị có thể đọc bản dịch Anh ngữ </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><a href="http://oll.libertyfund.org/titles/aristotle-the-politics-vol-1--5">tại đây</a>.</span><span style="color: windowtext; font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Hoặc mua bản dịch Việt ngữ </span><a href="http://www.amazon.com/gp/product/0979958644"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">tại đây</span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">.<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div id="edn2">
<div class="Endnote">
<a href="file:///D:/Ai,%20%C4%91%E1%BA%A3ng%20n%C3%A0o.docx#_ednref2" name="_edn2" title=""><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><!--[if !supportFootnotes]--><span style="color: #00000a; font-size: 10pt;">[ii]</span><!--[endif]--></span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> Publius
là bút danh chung của ba chính trị gia người Mỹ, Alexander Hamilton
(1755-1804), James Madison (1751-1836) và John Jay (1745-1829). Tác giả của bài
luận số 51 này đến nay vẫn chưa xác định được chính xác là ai giữa hai người, Madison
và Hamilton. Các trích dẫn ở đây thuộc bản dịch (chưa xuất bản) của Phạm Hồng
Sơn. Quí vị có thể xem nguyên bản Anh ngữ </span><a href="http://www.foundingfathers.info/federalistpapers/fed51.htm"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">tại đây</span></a><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">.<o:p></o:p></span></div>
<div class="Endnote">
<br /></div>
</div>
</div>
<div>
<div id="edn2">
</div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-46242646284136927852016-01-01T01:40:00.001+07:002016-01-01T01:50:43.596+07:00Báo chí ma<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 18.6667px;">Nếu là người quản lý của chủ trang</span><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> <a href="https://anhbasam.wordpress.com/">Ba Sàm</a>, </span><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 18.6667px;">tôi sẽ từ chối những người như</span><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> <a href="https://anhbasam.wordpress.com/2015/12/18/">Người cấp tiến</a> </span><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 18.6667px;">và</span><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> <a href="https://anhbasam.wordpress.com/2015/12/10/6088-thu-doan-cuop-tien-doanh-nghiep-cua-tncorp-va-nguyen-cong-khe-thong-qua-chieu-bai-truyen-thong/">CLB
Nhà Báo Trẻ</a> </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">trừ khi những
người này cung cấp cho tôi những thông tin về danh tính, nguồn tin, dĩ nhiên phải
kiểm chứng được, và, cũng đương nhiên, tôi sẽ phải có trách nhiệm trước những
thông tin này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Quyết định, với vẻ cực đoan, như thế có thể sẽ dẫn đến việc các
văn bản có khả năng <i>câu view</i> cao như vậy sẽ đi <i>câu view</i> cho những
trang khác, nhưng đổi lại tôi sẽ không tiếp tay thêm cho những hành vi cạnh
tranh thiếu đàng hoàng của một nền chính trị vốn được sinh ra từ cướp bóc và
ngày càng bị lưu manh hóa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Tuy nhiên, giả thiết như trên không có ý cho rằng các quyết định
đã thực hiện của chủ trang Ba Sàm có tính biệt lệ so với các trang mạng độc lập
khác. Các quyết định đó có tính đại diện cho tình trạng báo chí online độc lập
hiện nay của Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhìn sâu hơn, tình trạng các trang mạng tự phát của dân vồ vập
đăng các thông tin, các văn bản không rõ nguồn, không thể kiểm chứng nhưng đầy
tính đấu đá của các thế lực chính trị mờ ám đã vô tình tiếp thêm sức cho nền
chính trị độc tài cộng sản. Nói cách khác, quyền lực độc tài đang lợi dụng báo
chí ngoài vòng pháp luật cho chính sự tồn tại, biến hóa của nó. Làm như thế,
quyền lực độc tài vừa tránh được sự thúc đẩy tính minh bạch, phục vụ xã hội của báo
chí chính thống, vừa đạt được hiệu quả đấu đá nhờ báo chí ngoài lề,
lại vẫn giữ vững được nguyên tắc “không chấp nhận hoạt động báo chí tư nhân” nhằm
bảo đảm an ninh cho quyền lực độc tài, vì khi cần là trấn áp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Câu view hiện nay là tình trạng chung của báo chí Việt Nam, cả lề
dân lẫn lề đảng. Báo chí của chính quyền độc tài có xu hướng câu view bằng <i>cuopgiethiep</i>. Báo chí lề dân có xu hướng
<i>chinhtrichauria</i>. Xu hướng trước đẩy
con người về phía cầm thú. Xu hướng sau duy trì tính lưu manh cho quyền lực độc
tài. Đó là nền báo chí ma. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Báo chí ma đương nhiên phải có những cây bút ma - những người viết
ẩn danh không chịu công khai danh tính và những người viết giỏi sẵn sàng chấp
bút để đánh phe này, bảo vệ phe kia trong quyền lực độc tài,...<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Suy cho cùng, <i>dân chủ</i> chỉ là một cách thức (tốt nhất) giúp
cho con người được sống một cách minh bạch, đàng hoàng hơn, đầy đủ và an toàn
hơn. Nếu có bất đồng, dân chủ giúp cho các bên được đàng hoàng bày tỏ công khai
mọi suy nghĩ, ý kiến mà vẫn an toàn không sợ bị trấn áp, trả thù. Nếu muốn cầm
quyền, dân chủ giúp chúng ta được ứng cử, huy động sự ủng hộ, trợ giúp, được cạnh
tranh công khai, bình đẳng với những người cũng muốn cầm quyền khác, không phải
lén lút bày mưu gian kế tồi để bôi xấu, gạt bỏ đối thủ và cũng không sợ bị loại
bỏ, triệt hạ bởi những mưu bẩn kế hèn. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Do đó trong mọi xã hội dân chủ, đàng hoàng, minh bạch là đặc tính
nổi trội hơn rất nhiều so với các xã hội phải sống dưới chế độ chính trị độc
tài, phi dân chủ. Nhưng nhìn theo chiều ngược lại, chính cách sống đàng hoàng,
tư duy minh bạch đã đưa dần đến lối sống dân chủ, nền chính trị dân chủ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Và cũng suy tới cùng, các nhà chính trị độc tài, dù gian xảo hay
ngờ nghệch, cũng là con người sản phẩm sinh ra từ xã hội. Một xã hội quen lén
lút, gian lận, chộp giật không thể sinh ra được những chính trị gia cao thượng,
đàng hoàng, viễn kiến, dân chủ. Báo chí ma cũng thế. Nó có thể làm chúng ta thư
giãn, xả xú-páp thậm chí bận rộn, hy vọng nhưng không thể giúp chúng ta đi tới
dân chủ.</span><span style="background: white; color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 6.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">⃝</span>Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-46303827093994254322015-11-12T17:44:00.000+07:002016-08-10T15:30:16.988+07:00Sự “bồng bột” của Tướng Chung<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng
Sơn<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Thực ra cuộc <a href="http://tuoitre.vn/tin/phap-luat/20151110/cong-an-xa-di-ngang-nhung-khong-tham-gia-danh-hai-luat-su/1000474.html">họp
báo của công an Hà Nội</a> ngày 10/11/2015 với kết luận kỳ cục “hai luật sư bị
đánh do lái xe gây bụi bẩn” chỉ là một hành động “đâm lao phải theo lao”. “Cái
lao” phóng ra là của ông Tướng Công an Nguyễn Đức Chung. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">Ngày 22/10/2015</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">, <a href="http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/10/151025_do_dang_du_nguyen_duc_chung_comments">Tướng
Chung khẳng định</a> quá trình bắt giữ <a href="http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/10/151012_do_dang_du_update">Đỗ
Đăng Dư</a> “đúng qui định của pháp luật.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Lời nói chắc nịch đó cho thấy Tướng Chung đã xác quyết: Dù thế nào, Công an vẫn đúng. Nghĩa là, ông Tướng
Công an, Tiến sỹ luật Nguyễn Đức Chung kết luận: Đỗ Đăng Dư chưa đến tuổi thành
niên bị công an bắt giữ với nhiều tình tiết tố tụng <a href="http://luatkhoa.org/2015/10/hoi-dap-phap-luat-xung-quanh-cai-chet-cua-do-dang-du/">còn
rất nghi vấn</a> vẫn là “đúng luật” và bị chết là do xô xát với các nghi can
khác. Công an sẽ truy tìm nguyên nhân và hung thủ (nếu có), nhưng chắc chắn:
Công an hoàn toàn vô can!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Mặc định <i>công an vô can</i> với những cái chết trong đồn công an
là một thực tế người dân Việt phải ngậm ngùi chấp nhận từ lâu trong chế độ Pháp
quyền Xã hội chủ nghĩa, ít nhất kể từ năm 1975 trên toàn Việt Nam. Do đó những
phát ngôn của Tướng Chung và của Công an Hà Nội không phải là điều mới.
Nhưng những phát ngôn đó phát ra vào thời điểm không còn được thuận như trước.
Bối cảnh xã hội Việt Nam hiện nay đã khác, đặc biệt, giới luật sư, dù còn bị kềm
kẹp, cũng đã khác sau hơn 20 năm được tiếp xúc với thế giới, được trui luyện
trong nền kinh tế nhiều thành phần.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Những phát ngôn “kết luận” kiểu đó của một ông tướng công an hay của
một cơ quan công an trung ương cách đây 10 năm chắc chắn phải là một cái phẩy
tay làm im bặt mọi bàn tán. Nhưng nay, “kết luận” đó không khác một chế giễu dư
luận, một sự sỷ nhục các luật sư nhiều kiến thức và đang đầy khao khát được có
nhân phẩm lớn hơn, công lý nhiều hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Sự xông xáo, nhiệt tình của hai Luật sư, Trần Thu Nam, Lê Văn
Luân, và của nhiều luật sư khác, chỉ là một hệ quả tất yếu của bối cảnh đó. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Có lẽ đó chính là điều Tướng Chung, và các phụ tá, đồng sự, không nhìn thấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Đáng tiếc hơn, cho tới nay, thái độ, hành vi của Tướng Chung, Công
an Hà Nội đối với giới luật sư, cùng đông đảo dư luận ngày càng tiến bộ, vẫn có
vẻ cứ tiếp theo chiều “theo lao”: Hai luật sư bị hành hung, bị cướp đồ giữa ban
ngày - Công an vội vã kết luận kiểu phủi tay </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt; line-height: 115%;">“</span><a href="https://www.blogger.com/null" name="__DdeLink__124_945711834"></a><a href="http://nld.com.vn/phap-luat/2-luat-su-bao-chua-cho-do-dang-du-bi-danh-do-lam-ban-bui-ban-20151110181157327.htm"><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">luật
sư bị đánh do lái xe gây bụi bẩn</span></a><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt; line-height: 115%;">”</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> – Giới
luật sư </span><a href="https://www.danluan.org/tin-tuc/20151112/vu-viec-hai-luat-su-bi-hanh-hung-200-luat-su-se-tuan-hanh" style="font-family: calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">chia
sẻ, hỗ trợ, đoàn kết cùng nhau bảo vệ công lý </a><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">- Công an </span><a href="https://anhbasam.wordpress.com/2015/11/12/5788-khan-luat-su-tran-vu-hai-bi-cau-luu-tai-cong-an-phuong-xuan-la-ha-noi/#more-155197" style="font-family: calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">gia
tăng sách nhiễu, đe dọa</a><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> - …</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Sự tương tác giữa công an, Tướng Chung với giới luật sư và dư luận
tiến bộ sẽ còn diễn tiến. Nhưng, những gì Tướng Chung đã phát ngôn, đã chỉ đạo
đều đã làm rất tốt công việc chứng minh cho toàn dân thấy rõ hơn: Công an Việt
Nam, và đảng lãnh đạo của nó, coi tính mạng của dân không bằng hạt bụi! Một ông
<i>Đại biểu Quốc hội</i> của Đảng cũng đã phải
ngán ngẩm: “<a href="http://vtc.vn/dai-bieu-quoc-hoi-neu-chi-bi-ban-bui-ma-hanh-hung-luat-su-thi-xa-hoi-loan.2.580189.htm">Nếu
chỉ bắn bụi mà hành hung luật sư thì xã hội sẽ loạn</a>.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tuy nhiên, sự bồng bột của Tướng Chung không phải hôm nay mới có.
Trong vụ <a href="http://baodatviet.vn/phap-luat/tin-tuc-phap-luat/giam-doc-cong-an-hn-mat-10-phut-giai-cuu-con-tin-3058360/">bắt
cóc con tin</a> </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">năm ngoái, hầu hết toàn
hệ thống truyền thông của chính quyền đồng loạt chạy tin ông tân Giám đốc Công
an Hà Nội, Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung, đích thân xông trận giải cứu thành
công con tin. Nhưng, chỉ nhìn</span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;"> <a href="http://laodong.com.vn/phap-luat/nhieu-tinh-tiet-la-trong-vu-giai-cuu-con-tin-gay-can-o-ha-noi-246362.bld">tấm
hình chụp nghi can</a> lững thững đi cạnh Tướng Chung, và những chi tiết nhân
thân nghi can tiết lộ ngay sau đó, đủ cho thấy: Đại bác đã dùng để bắn...bụi.
Phòng hình sự - số 7 Thiền Quang, Hà Nội - cơ quan cũ của Tướng Chung - thừa sức
giải quyết những vụ khủng hoảng hình sự lớn hơn thế, và hơn hết đó trước tiên phải thuộc
trách nhiệm, vinh dự đảm bảo an ninh, trật tự của Phòng hình sự Thủ đô - cấp dưới
của Tướng, Giám đốc Công an Thủ đô. Nhưng dường như <a href="http://news.zing.vn/Vi-tuong-tre-co-duyen-giai-cuu-nhung-con-tin-nho-tuoi-post458464.html">mọi
cuộc giải cứu con tin</a>, to, nhỏ - sự kiện luôn <i>hot</i> dư luận, gia tăng hình ảnh cá nhân – đều không thể thiếu sự hiện
diện của ông phó Giám đốc hay Giám đốc Công an Thủ đô - Nguyễn Đức Chung. Đành
rằng mọi lãnh đạo đều bị thôi thúc bởi nhu cầu muốn thể hiện năng lực với hạ cấp,
nhưng sự thể hiện rất không nên cứ diễn ở lĩnh vực lẽ ra phải dành cho thuộc cấp.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Nếu quan lộ của Tướng Chung chỉ dừng ở cấp tỉnh-thành, những bồng
bột - hay năng nổ - như thế thực không mấy quan hệ cho cá nhân ông Chung. Nhưng Tướng
Chung </span><span style="font-family: "calibri" , "sans-serif"; font-size: 14.0pt;">lại không phải như thế. Ông vừa đắc cử Phó bí thư Đảng Cộng sản tại Hà Nội và có dấu</span><span style="color: #00000a; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> </span><span style="color: #00000a; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"><a href="http://hanoimoi.com.vn/Tin-tuc/Chinh-tri/813580/thieu-tuong-nguyen-duc-chung-se-duoc-gioi-thieu-lam-chu-tich-ubnd-tp-ha-noi">được cơ cấu vào thượng tầng</a></span><span style="color: #00000a; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;"> </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">cao hơn của hệ thống chính trị toàn trị đang có vẻ ngả nhiều sang mầu cảnh sát. </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">Chính trị toàn trị hay toàn trị cảnh sát
thì cũng đều là chính trị độc tài - cuộc chơi đầy mưu kế phi nhân và hoàn toàn
không dành cho sự bồng bột. Cái giá phải trả cho bồng bột, hiếu thắng, năng nổ
trong nền chính trị đó không phải chỉ là thất cử. Những cái “gương tày liếp” của
Tướng Thanh, Tướng Ngọ hay ông Nguyễn Bá Thanh,... vẫn còn nguyên đó.</span><b><span style="background: white; color: windowtext; font-size: 14.0pt;">○</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
* Cập nhật 10/08/2016: Các luật sư đã đề cập trong bài này đã bỏ cuộc (rút đơn kiện việc bị hành hung và chấp nhận lời xin lỗi rất vu vơ của các nghi can) không lâu sau bài viết này. </div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-48962064428194556712015-09-29T22:14:00.000+07:002015-09-30T15:21:36.110+07:00Bắt trẻ đồng xanh<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div class="MsoNormal">
<div style="text-align: center;">
<div align="center" style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<b><span style="color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">VÕ PHIẾN</span></b><span style="color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">, một trong rất ít những nhà
văn Việt Nam bén nhạy về chính trị, vừa qua đời. </span><span style="font-family: Calibri, sans-serif;"><o:p></o:p></span></div>
<div align="center" style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(20/10/1925 – 29/09/2015)</span><span style="font-family: Calibri, sans-serif;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<b><i><span style="color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Bắt trẻ đồng xanh</span></i></b><span style="color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">,<span class="apple-converted-space"><b> </b></span>nhận định có tính tiên tri của
Võ Phiến xuất bản trên<span class="apple-converted-space"> </span><i>Bách
Khoa</i><span class="apple-converted-space"> </span>tại Sài Gòn tháng
10/1968. <i>Như Cây Tre Việt Nam</i><span class="apple-converted-space"> </span>trân
trọng giới thiệu:</span><span style="font-family: Calibri, sans-serif;"><o:p></o:p></span></div>
<u1:p></u1:p>
<u2:p></u2:p><u1:p></u1:p>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
</div>
</div>
<div class="MsoNormal">
<b><span style="color: #444444; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">-</span></b><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong những
ngày gần đây ai nấy chỉ những xôn xao về chuyện ngưng chiến: Bao
lâu nữa nhỉ? Làm gì bây giờ?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong bao
nhiêu năm trời, chúng ta đã quen với nếp sống chiến tranh đến nỗi
hòa bình làm chúng ta bối rối. Nhưng thiết tưởng ngưng chiến không đáng làm
chúng ta bận tâm đến thế. Chiến tranh này sắp kết thúc, bằng cách này hay
cách khác, hoặc sớm hơn một ít hoặc chậm hơn một ít. Chuyện phải đến
rồi sẽ đến, nó xảy đến ra sao dường như cũng đã được
trù liệu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cái đáng
bận tâm là những điều tiếp theo cuộc ngưng chiến ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Thì các
vị lãnh đạo của chúng ta đã tiên liệu rồi: đấu tranh
chính trị chứ gì? kinh tế hậu chiến chứ gì?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Đấu tranh
chính trị, nó hiển nhiên quá, nó sờ sờ ra đấy, tưởng
như rờ mó được. Nói rằng trong giai đoạn tới ta với cộng sản phải đấu
tranh chính trị với nhau, nói thế gần như không phải là tiên
liệu gì ráo. Đó là đối phó. Chuyện ấy đến ngay trước
mắt rồi, ta buộc lòng phải đối phó tức khắc, thế thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Nhưng nói
thế còn là khá. Hầu hết mọi người chỉ chăm vào những cái gần hơn
nữa: hàng mấy trăm ký giả mỗi tuần bu đến phòng họp báo của các
phái đoàn Hoa Kỳ và Bắc Việt để ghi lấy dăm ba câu tuyên
bố loanh quanh, các bình luận gia khét tiếng của báo này báo kia, đài
này đài nọ bóp trán suy đoán xem lúc nào thì ngưng oanh tạc dưới
vĩ tuyến 19 v.v… Thiên hạ theo dõi ý kiến của họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong lúc ấy
nhóm lãnh đạo ở Hà Nội lặng lẽ lo liệu công việc mai
sau: tức một cuộc chiến tranh khác. Một cuộc chiến tranh quân sự hẳn hòi.
Và họ tiến hành thực hiện chuẩn bị, ngoài sự chú ý của
dư luận: các bình luận gia có tiếng, khét hay không khét, gần như không
mảy may quan tâm đến chuyện ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Thế mà đó mới
là chuyện đáng quan tâm. Thiết tưởng là chuyện đáng quan tâm
hơn cả vào lúc này. Bởi vì nếu ta mù tịt về ý định của
đối phương trong tương lai thì trong cuộc đối thoại thương thuyết với
họ hiện thời ta làm sao biết đặt ra những điều kiện cần thiết?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cuộc bắn
giết sắp tới giữa Miền Nam và Miền Bắc đã được cộng sản xếp đặt
từ lúc này, cũng như cuộc bắn giết thê thảm mười năm qua được họ xếp đặt
từ trước tháng 7-1954, trước ngày đình chiến theo hiệp định Genève.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Thượng tuần
tháng 7-68 một nhóm luật gia họp ở Grenoble buộc Hoa Kỳ vào tội
gây chiến tại Việt Nam. Sau đó, nhóm luật gia tranh đấu chính trị Việt
Nam họp tại Sài Gòn cãi lại: Mặt trận Giải phóng Miền Nam đã thành lập
từ năm 1958 và ra mắt ngày 20-12-1960, còn người lính Mỹ đầu tiên
chỉ mới tử trận trên lãnh thổ Miền Nam ngày 22-12-61.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Người của
pháp luật, họ cãi lý với nhau, họ bắt bẻ nhau như thế.
Không hiểu sao họ chỉ nói tới Mặt trận Giải phóng Miền Nam. Trước họ,
nhiều người đã đi ngược lên tới Mặt trận Tổ quốc, và xa hơn
Mặt trận Tổ quốc: tới cái nghị quyết của đảng Lao động đã đẻ ra
Mặt trận này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Mặt trận
này, mặt trận nọ…, đó là những bằng chứng đã có tên
gọi. Chờ cho cộng sản đặt tên rõ ràng các hoạt động của họ mới
chịu cho rằng họ hoạt động tức là nghĩ tệ về họ nhiều
quá. Họ đâu có chậm chạp như vậy? Trước những hoạt động có tên
gọi đã từng xảy ra nhiều hoạt động không tên gọi, và trước
cả các hoạt động không tên là những toan tính xếp đặt kỹ càng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Khi họ nhận
thấy không thể thanh toán cả nước Việt Nam một lần, mà phải chấp
nhận điều đình với Pháp để giữ lấy nửa nước, thì họ đã đặt
ngay vấn đề: còn lại nửa nước kia, phải giải quyết ra sao? Và họ đặt
kế hoạch “giải quyết”, cùng lúc với kế hoạch điều đình.
Nghĩa là vào năm 1954, chứ không phải năm 1958.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Thật vậy,
hiệp định đình chiến vừa ký kết, thì những điều khoản
ngưng cuộc chiến tranh bấy giờ được họ thi hành đồng thời với những điều
chuẩn bị cuộc chiến tranh sau. Đồng thời, không muộn hơn một ngày nào.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Lúc ấy
chính quyền quốc gia lo đùm túm kéo nhau vào Nam, và tổ chức cuộc di
cư cho đồng bào Miền Bắc. Di cư là đi cả nam lẫn nữ, cả già lẫn
trẻ: công chức già thì vào theo nhà nước để lãnh hương
hưu, các cụ cố thì theo con cháu vào để được nuôi nấng
và chết giữa đám con cháu v.v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cũng lúc ấy,
cộng sản lo liệu công việc của họ có lớp lang:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Vũ khí,
họ chôn giấu lại một số ở Miền Nam;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Cán bộ và binh
sĩ, họ chọn lựa một số cho ở lại: có hạng được bố trí để len
lỏi vào các cơ quan quốc gia, có hạng trở về cuộc sống thường
dân chờ thời cơ, có hạng đổi vùng để hoạt động, có hạng
vừa lẩn trốn vừa bám lấy địa phương để hoạt động v.v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Địa chủ,
phú nông, trót bị ngược đãi tù tội, đều được tha
thứ, giải thích, dỗ dành để xóa bỏ hận thù. Những thành phần
không dỗ dành được thì họ thủ tiêu, vì xét nguy
hiểm đối với tính mạng những cán bộ nằm vùng của họ;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Tập kết
theo nguyên tắc: Đưa ra Bắc hạng trai trẻ có thể làm việc đắc
lực và sản xuất giỏi cùng hạng có uy tín có khả năng; bỏ lại
trong Nam hạng lão nhược có thể làm một gánh nặng cho quốc gia. Cố ý gây
phân ly chia cách, làm thế nào để mỗi gia đình đều có
kẻ đi người ở;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Gấp rút
tạo thêm nhiều liên hệ giữa thành phần tập kết ra Bắc và dân chúng Miền
Nam: đặc biệt là tổ chức những đám cưới cấp tốc khiến cho hàng
chục vạn binh sĩ và cán bộ Việt cộng ra đi bỏ lại
trong Nam bấy nhiêu cô vợ trẻ, có những cô chỉ ăn ở với
chồng được đôi ba hôm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Bấy nhiêu
cô vợ trẻ và gấp đôi gấp ba chừng ấy cha mẹ già cùng
cô cậu chú bác v.v… là một lực lượng đáng kể. Bằng chính
sách tập kết và gây liên hệ này, cộng sản cưỡng bức một số người
về sau phải làm nội tuyến cho chúng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Ngay từ đầu,
tình cảm của những người này đã hướng về Bắc, theo bóng kẻ thân
yêu. Thái độ và hoàn cảnh éo le của họ khiến nhà chức
trách địa phương lo ngại, đề phòng. Do đó, họ thành một
khối người dần dần sống cách biệt, nếu không là đối lập với chính quyền miền
Nam. Một vài trường hợp đối xử vụng về bị khai thác, một vài
sự hiểu lầm bị xuyên tạc: thế là mâu thuẫn giữa hai bên trở thành
trầm trọng. Rồi một ngày kia, chuyện được tính trước sẽ xảy ra. Xin
thử tưởng tượng: gia đình có đứa con hay người chồng ra Bắc năm
1954, hai năm sau, một đêm nào đó, có kẻ lạ mặt lẻn vào
nhà, lén lút trao cho xem một lá thư và một tấm hình mới nhất của
con hay của chồng từ Bắc mang vào, gia đình nọ làm sao nỡ tố giác
kẻ lạ mặt, dù biết họ đang gây loạn. Đã không tố giác được,
tất phải che giấu, nuôi dưỡng mối liên lạc. Từ việc này đến việc khác,
gia đình nọ dần dần đi sâu vào sự cộng tác với tổ chức
bí mật của đối phương, chịu mệnh lệnh của họ, rốt cuộc gia nhập hẳn vào
hàng ngũ của họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Chính vì
như thế mà thư từ hình bóng của cán binh tập kết có giá trị đặc
biệt quan trọng: những năm 1956, 57, 58, cán bộ từ ngoài Bắc xâm nhập
vào hoạt động, trong người họ bao giờ cũng mang theo một số thư từ,
hình bóng của cán binh tập kết. Đó là lợi khí hết sức đắc
dụng giúp họ đặt các cơ sở quần chúng đầu tiên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Gây được
cơ sở quần chúng, vận động được sự đóng góp số lương
thực tiền bạc cần thiết để nuôi quân rồi, bấy giờ các lực lượng
vũ trang tại chỗ bắt đầu được thành lập, các lực lượng vũ trang
ngoài Bắc kéo vào. Sau đó mới có cái Mặt trận Giải phóng ra đời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Như vậy,
cuộc chiến hiện nay không hề khởi đầu từ những bất mãn chống một
chế độ độc tài gia đình trị, không hề khởi đầu từ sau
việc chính quyền Sài Gòn từ chối cuộc tổng tuyển cử 1956, không hề khởi đầu
từ ngày khai sanh mặt trận nọ mặt trận kia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cuộc chiến
này xuất hiện ngay từ những cuộc liên hoan chia tay giữa kẻ ở người đi
trong thời hạn 300 ngày tập kết, những cuộc liên hoan có hát có múa,
có bánh trái tiệc tùng… Nó xuất hiện ngay từ những đám
cưới vội vã sau ngày đình chiến, những đám cưới lắm khi tổ chức
tập thể, do trưởng cơ quan, trưởng đơn vị chủ tọa. Nạn nhân đầu
tiên của cuộc chiến này không phải là những kẻ ngã gục vào 1958,
1959, mà là những cô gái tức khắc biến thành góa bụa từ 1954.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Dân chúng
Miền Nam ai nấy đều biết những bận rộn tới tấp, những công việc bề bộn
ngổn ngang mà nhà cầm quyền cộng sản hồi ấy phải làm cho kịp trước
khi rút ra Bắc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong hoàn
cảnh rộn ràng bấy giờ, nếu không vì lý do quan trọng, chắc chắc đảng
và nhà nước cộng sản hồi ấy không đến nỗi quá sốt sắng
lo cưới vợ cho cán binh như thế. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Chắc chắn.
Dù tìm trong bất cứ thời kỳ lịch sử nào của bất cứ dân tộc
nào, cũng hiếm thấy một trường hợp chính phủ lo vợ cho quan binh túi
bụi đến chừng ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cũng như hiện
nay, trong giai đoạn ác liệt sau cùng của chiến cuộc tại miền Nam này,
nếu không vì lý do quan trọng, đảng và nhà nước cộng sản
nhất định không bao giờ khổ công gom góp thiếu nhi ở đây đưa
ra Bắc, trải qua bao nhiêu gian nan khó nhọc, trong những điều kiện
di chuyển nguy hiểm đến nỗi cả các binh sĩ khỏe mạnh của họ cũng
phải hao mòn suy kiệt dọc đường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Đưa thiếu
nhi Miền Nam ra Bắc, không phải cộng sản họ nhằm làm nhẹ một gánh nặng
nuôi dưỡng, giúp các ông tổng trưởng Kinh tế hoặc Xã hội của chúng
ta. Mọi người đều rõ, tại Bắc Việt và Trung Cộng, người ta tiết giảm
sinh sản rất gắt gao: họ hạn chế hôn nhân, hạn chế luyến ái.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Đưa thiếu
nhi Miền Nam ra Bắc, cũng không phải cộng sản họ nhằm giúp ông tổng
trưởng Giáo dục của chúng ta một tay để giải quyết nạn thiếu trường ở trong
này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong giới
quan sát nhiều kẻ bảo rằng Bắc Việt kiệt quệ rồi, không đủ sức
kéo dài chiến tranh nữa, họ bối rối lắm, luống cuống lắm. Dù không
tin vào nhận định ấy, ít ra cũng phải chịu rằng lúc này họ bận
trăm công nghìn việc, nếu chuyện bắt trẻ Miền Nam không có một tầm
quan trọng đặc biệt thì họ không hơi đâu nghĩ đến. Đàng
này họ đang ra sức thực hiện một kế hoạch bắt trẻ qui mô trên
một phạm vi hết sức rộng lớn: đồng loạt, người ta phát giác ra trẻ em
bị bắt ở khắp nơi trên toàn quốc Việt Nam Cộng hòa, từ Quảng
Trị, Thừa Thiên, Pleiku, Kontum, đến Mỹ Tho, Cà Mau, người ta gặp
những toán trẻ em chuyển ra Bắc Việt bằng phi cơ từ Cam-bốt, hoặc
bị dẫn đi lũ lượt trên đường mòn Hồ Chí Minh, nghĩa
là bằng mọi phương tiện, một cách gấp gáp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Họ bổ sung
quân số đó chăng? — Không đâu. Trẻ bị bắt có hạng
mới tám chín tuổi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong những
trường hợp khẩn cấp, họ có thể tạm sử dụng một số trẻ con
bắt được ngay tại địa phương; chứ thành lập những đơn vị con
nít như thế để dùng ngay vào chiến cuộc này là chuyện điên
rồ. Không phải bổ sung quân số đưa vào chiến cuộc đang kết thúc đâu,
mà là họ đang tổ chức chiến cuộc mai sau đấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Đem chút
ít kinh nghiệm về lần trước để suy nghiệm về lần này, chúng
ta thấy trước dăm ba điều họ sẽ làm sau khi thỏa ước ngưng
chiến được ký kết:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Họ sẽ bỏ lại
Miền Nam tất cả những thương phế binh, những cán bộ lâm nạn, tàn
tật v.v… Mang mỗi phần tử vô dụng như thế về Bắc
chỉ gây thêm xúc động tâm lý trong quần chúng ngoài ấy; để hạng ấy ở lại,
họ tạo thêm gánh nặng cho kinh tế Miền Nam;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Lúc cuộc “chiến
tranh chính trị” mà các nhà lãnh đạo Miền Nam vẫn nói được
bắt đầu, thì bao nhiêu ức vạn gia đình có con cháu ra Bắc
(và những cô gái có chồng lính cưới vội cưới vàng trước khi về Bắc
nữa) hóa ra những thành phần mà chánh quyền ta không sao lôi kéo tranh thủ nổi.
Lòng họ hướng về những con tin ở ngoài Bắc, phân nửa sinh mạng
họ do nhà đương cuộc Miền Bắc định đoạt. Thái độ của
họ khiến nhà chức trách địa phương có thể phạm vào vài
biện pháp kỳ thị vụng về: thế là phát sinh mâu thuẫn, bất mãn,
chống đối v.v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Một ngày
nào đó, những cán bộ từ Bắc lại lén lút xâm nhập, mang theo thư từ của
con, của chồng họ: họ mừng như mở cờ trong bụng. Họ bắt
tay cộng tác với những cán bộ nọ, cùng nhau hoạt động để tạo điều
kiện cho chồng con họ sớm trở về ồ ạt theo những đơn vị Nam
xâm v.v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cán binh
gốc người Miền Nam đưa ra Bắc, rồi lại phái trở vào có nhiều cái
lợi: khi được lệnh vào Nam hoạt động, họ mừng rỡ vì có cơ hội
về quê; họ ra đi lặng lẽ, không có bà con thân thuộc ở Bắc
nên không gây xao xuyến gì trong dân chúng, vừa giữ được yếu tố bí mật
vừa tránh được tác động tâm lý bất lợi; họ lại được
mong chờ đón đợi ở Miền Nam; và họ thông thạo am
hiểu về dân tình cùng địa thế Miền Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Như thế,
chủ trương bắt đám trẻ em ở miền đồng bằng Nam Việt
bát ngát, phì nhiêu đem ra xứ Bắc đông người đất hẹp,
nhà cầm quyền Hà Nội chính đang bắt đầu chiến cuộc mai sau ngay
từ lúc này, lúc mà chúng ta còn đang xôn xao mong ước ngưng
chỉ chiến cuộc hiện tại. Nói họ bắt đầu lúc này cũng chưa đúng:
thực ra các tài liệu về “Vấn đề gửi các cháu ra Miền Bắc” đã được
phổ biến trong hàng ngũ cộng sản từ tháng 4-68, và thúc giục thực
hiện trước mùa mưa năm nay. Tháng 4-68, tức là liền ngay sau khi tổng thống
Mỹ mở miệng thốt ra vài dấu hiệu tỏ ý xuống thang chiến
tranh để đi tới điều đình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Điều đình để nghỉ ngơi, đối
với Mỹ và chúng ta là thở ra một hơi dài nhẹ nhõm. Điều đình đối
với cộng sản là bỏ cuộc nửa chừng, là đành không ăn được
keo này. Thua keo này họ bày liền keo khác ngay, vì ngưng chiến thế nầy,
theo họ, là một sự dở dang, là chưa hoàn tất công việc. “Thế này
rồi thôi luôn hả? Nói thế mà nghe được! Sao có thể quan niệm
một cách giải quyết giản đơn, vô duyên đến thế?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Ý tưởng về ngưng
chiến của chúng ta dính liền với một mơ ước xây dựng: bao nhiêu tỷ bạc
cho Miền Nam, bao nhiêu tỷ bạc cho Miền Bắc, trao đổi kinh tế ra
sao, trao đổi văn hóa thế nào v.v… Ý tưởng về ngưng
chiến của cộng sản dính liền với một kế hoạch tấn công quân sự. Và những
nạn nhân đầu tiên của trận chiến tương lai là những đứa bé con
và bố mẹ chúng đã chịu đau thương từ sáu tháng
qua rồi. Trận chiến tranh tương lai đã chọn nạn nhân của nó trong đám
trẻ thơ, đàn bà Miền Nam, để biến họ thành con côi
vợ góa. Xong rồi. Việc đã bắt đầu từ nửa năm nay rồi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trước một đối
thủ như thế, thái độ của những chính khách Việt Mỹ hằng
ngày đấm ngực đồm độp, băn khoăn, tự trách mình cái lỗi không
kết thúc được chiến cuộc, thái độ ấy ngây ngô đã đành.
Thái độ của những người hớn hở với một kế hoạch kinh tế hậu
chiến nào đó, nghĩ cho cùng cũng mỉa mai tội nghiệp: liệu rồi hưởng được mấy
năm hòa bình trước mắt mà hí hửng tính chuyện xây dựng, mà mơ cảnh thịnh
vượng? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Rồi đến
thái độ của những kẻ nhìn xa để báo động về một cuộc chiến tranh chính trị: bảo
rằng đối phương rồi đây chỉ có hoạt động chính trị, như vậy không khác gì chỉ
vào con cọp mà gọi là con chó. Gần như tự lừa mình, như giúp địch ngụy trang.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Dù cho chỉ có chiến
tranh chính trị với nhau, đố ai, đố đảng phái nào, liên
minh nào, phong trào nào của chúng ta mà thuyết phục được mấy vạn ông
bà cha mẹ có con cháu ở Bắc, mấy vạn góa phụ có chồng ở Bắc,
thuyết phục được họ thành thực theo ta? Chỉ nắm lấy chừng ấy
vạn người, cộng sản Bắc Việt đã có trong tay một lực lượng to lớn
hơn mọi đoàn thể chính trị của chúng ta, lực lượng nằm ngay
trong lòng quần chúng ta, hàng ngũ ta, mà hoạt động. Ấy là chỉ so
sánh về lượng. Mặt khác, trong số các đoàn viên phong trào quốc
gia, đảng viên quốc gia v.v… hạng thực sự nhiệt thành vì lý tưởng được
bao nhiêu? Và riêng trong hạng nhiệt thành có được bao nhiêu kẻ mà lòng
thiết tha đối với lý tưởng có thể mạnh hơn lòng thiết tha với
chồng con của những phần tử bị cộng sản lợi dụng kia?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Dù cho chỉ có đấu
tranh chính trị với nhau thôi, chúng ta đã bất lợi như thế.
Huống chi đó chỉ là hành vi tốt lành lương thiện mà ta
gán cho đối phương. Còn họ…, nếu vạn nhất trong thời gian năm bảy năm sắp
tới mà đất nước này thoát khỏi một trận chiến tranh nữa, thì đó là ý trời,
không phải là ý của họ đâu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Ý của họ,
nó tàn nhẫn đến nỗi chúng ta không dự liệu tới, không tưởng tượng được. Đó là chỗ nhược
của ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Năm 1954,
sau chín năm ê chề mòn mỏi vì chiến tranh, thấy hòa bình ai nấy nhẹ nhõm;
nếu có kẻ nào lúc đó mà xếp đặt một cuộc tàn sát
nữa, kẻ ấy tất gan đồng dạ sắt. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">— Thì Hồ Chí Minh đã xếp đặt
cuộc tàn sát ngay vào thời kỳ ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Năm 1968,
sau hăm ba năm chiến tranh thảm khốc, nghe nói hòa bình mọi người mừng rơn. Nghĩ tới
hàng triệu người đã bỏ thây trong thời gian qua, ai cũng tưởng làm
người Việt Nam mà có kẻ dám để ý nghĩ mon
men đến chiến tranh nữa, kẻ ấy thật mặt dày mày dạn, tán tận lương tâm. — Thì Hồ Chí Minh
chính đang xếp đặt thêm một cuộc chiến tranh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Vậy mà ông
ta vẫn an nhiên hưởng sự trọng vọng của bao nhiêu người, kể cả người
Việt Nam! Cho hay cái sản phẩm quái dị của thế kỷ văn minh này là tuyên
truyền chính trị, nó có một ma lực mê hoặc phi thường. Không phải
thứ tuyên truyền yếu ớt vận dụng một cách khó khăn trong khung cảnh
các nước tự do, mà là thứ tuyên truyền một chiều, qui mô,
toàn diện, có thể sử dụng các quyền lợi kinh tế hỗ trợ cho
nó như ở tại các quốc gia độc tài: Nga xô, Trung cộng, Bắc
Việt, Đức quốc xã v.v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Và Hồ Chí Minh
không phải chỉ được thứ tuyên truyền ấy xóa cho mình cái chân tướng
hiếu sát phi nhân. Ông ta còn hóa thành thiên tài lỗi lạc dưới mắt nhiều
người vì đã tổ chức giặc giã trong một phần tư thế kỷ để giành
nửa nước, trong khi tại khắp các nước Á Phi, những lãnh tụ bất tài
nhất cũng dần dần thu hồi được độc lập toàn vẹn cho quốc gia họ với
những tổn thất nhẹ hơn nhiều. Ông ta còn hóa thành chính trị gia
khôn ngoan, thành “cha già dân tộc” dưới mắt nhiều người, trong
khi ở các xứ khác cùng lâm vào tình trạng lưỡng phân không có chính
quyền nào nỡ giải quyết tình trạng một cách vô hiệu mà bất nhân đến
thế, trải bao nhiêu năm cứ nhất mực khăng khăng chủ trương hết cuộc tàn
sát này đến cuộc tàn sát nọ, không một mảy may sờn lòng xúc cảm trước cảnh
chết chóc thê thảm làm cho cả nhân loại đều ái ngại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Người như thế,
không biết lòng dạ ra sao, tim óc ra sao. Bảo rằng cùng trong một người,
vừa chứa đầy những kế hoạch xua ngay đồng bào mình vào chiến tranh liên
tiếp vừa có chỗ cho tình yêu thương đồng bào, thật không thể hiểu
thấu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Những lời
trên đây không được nhã nhặn. Quả thật không nhã nhặn.
Và kẻ viết ra phải lấy làm ngượng về lời lẽ mình. Nhưng khi
mình là dân một nước đã trải qua bao nhiêu năm khói lửa, rồi lại
trông thấy trước mặt một viễn tượng đầy máu me, khi ấy nói về kẻ gây
thảm họa thật khó giữ lòng bình thản để nói lời tao nhã.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Có thể nào
không giận? Ông ta bảo phải đeo đuổi cuộc tàn sát nọ là vì nguyện
vọng dân tộc? — Trời, dân tộc này ai cũng xưng biết rõ vanh vách
nguyện vọng, ai cũng đòi hành động nhân danh nguyện vọng dân; có điều
mỗi người nêu lên một nguyện vọng khác nhau, hoàn toàn khác nhau, lắm khi mâu
thuẫn nhau. Đâu là nguyện vọng đích thực, để hồi sau
phân giải. Cái chắc chắn là dân tộc này không hề nằng nặc thiết tha với
cộng sản đến nỗi chịu chết năm ba thế hệ liên tiếp để rước
kỳ được chế độ ấy về. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Vả ông
ta chừng ấy tuổi tác rồi, tai nghe mắt thấy đã nhiều, từng trải
việc đời đã nhiều, ông ta đâu còn ngây thơ mà quáng
mắt vì những danh từ khoác lác, những hứa hẹn hão huyền xa xôi của một
chủ thuyết. Ông ta hẳn thừa rõ những gì đê tiện xấu xa
xảy ra phía sau các khẩu hiệu tuyên truyền, thừa rõ sống ở Đông Đức đâu
bằng ở Thụy-điển, Hòa-lan, thừa rõ con đường từ Hung-gia-lợi,
Lỗ-ma-ni tiến đến dân chủ và hạnh phúc, phải xa hơn con đường
từ Thụy-sĩ, Phần-lan.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Mà dù ông
ta có không nghĩ như thế, có cho rằng Tiệp-khắc sung sướng và tự do
hơn Thụy-điển đi chăng nữa, thì sự hơn thua chút ít cũng không đến
nỗi bắt phải đổi lấy bằng ba bốn cuộc chiến tranh trong đôi ba mươi năm
liền. Đáng lẽ ông ta để cho dân tộc nhỏ bé đã chịu quá nhiều đọa đày
vì ngoại thuộc này được yên thân để làm ăn, để sống
cho ra sống trong ít lâu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Đã không
vì nguyện vọng, quyền lợi dân tộc, ông ta hành động vì lẽ đảng ông
ta nhất định phải thắng các đảng khác, vì lẽ người như ông
ta không chịu thất bại nửa đường?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;"> —
Chừng ấy tuổi tác rồi, lẽ nào vì tranh hơn tranh thua, mà ông
mạnh tay sát hại đồng bào không xót thương đến thế? Người ta có thể vì tức
khí, nóng giận mà tàn nhẫn, vung tay quá đà. Đó là chuyện
nhất thời. Còn ông, ông dai dẳng quá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Vì cuồng
tín chăng? Vì tự ái chăng? Vì cái gì ông ta cũng đáng
trách đáng giận quá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Nhưng
trong vấn đề này, trách móc với giận hờn đâu có ăn thua gì.
Một biểu thị tình cảm: thật vu vơ, vô hiệu. Ăn thua chỉ có chiến
lược thâm hiểm, hành động thích hợp. Lời nói — dù nhã hay
bất nhã — rồi sẽ bay đi theo mây gió. Chỉ có hành động
mới sửa đổi được tình thế. Mà hành động thì…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Thì rồi
chắc chắn ở phía bên này thoạt tiên ai nấy sẽ nhảy lên mừng hòa
bình, rồi tiếp sau đó sẽ bất đồng cãi cọ nhau ỏm
tỏi về chuyện xây dựng, sẽ tranh nhau làm ăn tới tấp. Cùng lắm,
lâu lâu sẽ có người sáng suốt nhắc khẽ đến chiến tranh chính trị.
Thế thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Trong lúc ấy
Bắc Việt lặng lẽ điều khiển cán bộ của họ ở trong nầy âm
thầm nhen nhóm cơ sở. Rồi đôi ba năm sau, một ngày nào đó xét
thấy thuận tiện, họ cho lệnh bùng nổ. Thế là chiến tranh tái diễn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Chiến
tranh tái diễn: mọi người trên thế giới đang sống an lành bỗng bị quấy
rầy, bị ảnh hưởng, có một số bị lôi cuốn vào chiến cuộc, lấy
làm lo ngại, bực mình, quay đầu về cái xứ lắm chuyện này nhìn bằng
cái nhìn xoi mói, nghiêm khắc, trách vấn: “Rầy rà thật! Ra cái xứ ấy
tệ thật, tự xử không nên thân. Loạn lạc này đích thị do độc
tài, tham nhũng, bất công, kỳ thị tôn giáo v.v… khiến dân chúng
bất mãn nổi lên chống chế độ. Dung dưỡng những chính quyền, những chế độ như thế chỉ tổ tai
hại v.v…”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Chiến
tranh ác liệt thêm: lương tâm nhân loại bị xúc phạm, các nhà triết
học gọi nhau họp ở Thụy-điển, các luật gia rủ nhau họp ở Grenoble
v.v… trịnh trọng suy tư, trịnh trọng bàn cãi, rồi lên án, kết tội v.v… Trong
khi ấy các lãnh tụ Hà Nội họ chỉ cần khéo che miệng nín
cười. Đó là điều quan trọng: họ không được phép cười.
Họ không được phép chế giễu lương tâm và trí thông
minh của loài người. Họ không được vô lễ; họ chỉ được
tiếp tục đánh thật mạnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Cứ thế cho đến
khi hoặc chúng ta chịu không nổi những đòn đánh từ bên ngoài và những
dằn xóc từ bên trong, chúng ta bỏ cuộc và cộng sản tiến đến
Cà Mau; hoặc bên phía chúng ta cùng đồng minh có những kẻ thật
chì, cộng sản liệu ăn không nổi, thế là lại điều đình và lại
xếp đặt một kế hoạch khác… Như vậy không biết đến bao
giờ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Còn ba mươi
hai năm nữa, chúng ta bước sang thế kỷ XXI. Nhiều người xem như bước
sang một kỷ nguyên mới, một nền văn minh mới: con người sẽ không chỉ biết
có quả đất, nhiều quốc gia sẽ tiến đến nền kinh tế kỹ nghệ hậu. Đó chưa
hẳn là cực lạc, nhưng cũng là cái gì vượt xa tình trạng hiện tại.
Thiên hạ nô nức đua nhau tiến đến mặt trăng, đến kinh
tế kỹ nghệ hậu. Như thể cá vượt Vũ Môn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Riêng dân
tộc chúng ta, ba mươi hai năm nữa e vẫn còn đánh nhau, nửa nước túm lấy nửa
nước dìm nhau trong bể máu. Các dân tộc, bất cứ da đen hay da đỏ, đều
có thể nô nức, hy vọng ở thế kỷ XXI. Riêng
chúng ta, chúng ta chỉ còn có mỗi một điều để đón đợi:
là hết chiến cuộc này đến chiến cuộc khác, nếu Hà Nội không từ bỏ quyết
tâm của họ. Và cho đến bây giờ, họ chưa có dấu hiệu từ bỏ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Hỡi các
em bé của đồng bằng Nam Việt xanh ngát bị bắt đưa đi,
từng hàng từng lớp nối nhau dìu nhau ra núi rừng Việt Bắc! Riêng về phần mình,
các em đã chịu côi cút ngay từ lúc này; còn đất nước thì sẽ vì những
chuyến ra đi của các em mà lâm vào cảnh đau thương bất tận. Tai
họa hiện xảy đến cho các em cũng là tai họa về sau cho xứ sở. Đã sáu
tháng qua rồi. Dù người ta có thôi dài cổ ngóng về Ba-lê, để nghĩ cách
cứu các em, thì cũng đã muộn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-bottom: 0.0001pt;">
<span style="font-size: 14pt;">Nhưng đâu
có ai chịu thôi ngóng chờ? Và trong không khí thấp thỏm chờ đợi
hòa bình, ngày ngày báo chí chỉ những rập rình từng thoáng tin ngưng
oanh tạc, tôi hướng về các em những ý nghĩ vô cùng buồn
thảm, đen tối.</span><span style="background: white; font-size: 14pt;">○</span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">*Nguồn văn bản:
<a href="http://minhduc7.blogspot.com/2012/11/bat-tre-ong-xanh.html">Minh Đức
Blog</a> <o:p></o:p></span></div>
</div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-16647227275307650742015-09-06T00:31:00.000+07:002015-09-14T07:17:00.927+07:00Cái dở của “lực lượng thứ ba”<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<b><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Phạm Hồng Sơn<o:p></o:p></span></b></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<b><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"><br /></span></b></div>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Ông Nguyễn Ngọc Giao,
một trí thức miền Nam ủng hộ miền Bắc cộng sản, tức thuộc “lực lượng thứ ba”
thời Việt Nam Cộng Hòa, vừa<span class="apple-converted-space"> </span><a href="http://www.diendan.org/nhung-con-nguoi/tiec-thuong-tran-hanh-1954-2015">kể
lại một chi tiết nhỏ</a><span class="apple-converted-space"> </span>liên
quan tới chuyện đi "học tập cải tạo" của một viên chức Việt Nam Cộng
Hòa sau ngày 30/4. Ông Giao thuật rằng người tù khi trở về đã trả lời người con
về chuyện đối xử trong tù cộng sản thế này:<i><span style="background: white;"> </span></i><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<i><span style="background: white; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">“</span></i><i><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Bỏ qua đi. Nếu bên
mình thắng, có lẽ đối xử với bên kia còn tệ hơn”.</span></i><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="background: white; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Về
mặt sự thật, chúng ta không thể xác định câu trả lời này chính xác đến đâu.
Trường hợp đây thực là lời nói của nhân vật chăng nữa, tôi cho rằng khả năng
“có lẽ” đó quá nhỏ so với khả năng Việt Nam Cộng Hòa sẽ đối xử nhân bản (hơn)
với miền Bắc, nếu Việt Nam Cộng Hòa thắng. Tại sao? Ở đây tôi chỉ dẫn lại hai
trong số rất nhiều cứ liệu:</span><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">1. Con gái của một bộ
trưởng “Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam” – tổ chức do
miền Bắc lập ra để đối kháng bạo lực với Việt Nam Cộng Hòa – vẫn quan hệ thân
tình với con Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu và vẫn được Tổng thống quí mến, giúp
đỡ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">2. Vợ của một thứ
trưởng của “Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam” vẫn sinh
sống đàng hoàng tại Sài Gòn và còn làm việc trong nghành tòa án của Việt Nam
Cộng Hòa.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Cứ liệu 1 có thể kiểm
chứng trong hồi ký<span class="apple-converted-space"> </span><i>A Vietcong
Memoir</i><span class="apple-converted-space"> </span>của ông Trương Như
Tảng. Cứ liệu 2, hồi ký<span class="apple-converted-space"> </span><i><a href="http://www.viet-studies.info/LuPhuong/LuPhuong_NhungChuyenRaDi.htm">Những
chuyến ra đi</a></i><span class="apple-converted-space"> </span>hoặc liên hệ
ngay với tác giả/nhân chứng hiện còn sống: nhà nghiên cứu Lữ Phương.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Người như ông Nguyễn
Ngọc Giao chắc chắn phải biết và trực nghiệm nhiều hơn các sự kiện, đặc tính
khoan dung, đa nguyên, nhân bản của Việt Nam Cộng Hòa như vừa kể. Vì vậy, nếu
thực sự nhân vật đã có đánh giá như ông Giao viết, thì một người trí thức hiểu
biết về Việt Nam Cộng Hòa và lại thường bày tỏ yêu mến tự do, dân chủ như ông
Giao lẽ nào có thể thuật lại một cách vô tâm đến vậy? Nhất là trong tình trạng
đất nước hiện nay?<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Nghiên cứu, phê bình
về “lực lượng thứ ba” đã có nhiều bài viết công phu, như của tác giả <a href="http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=5101&rb=0306">Nguyễn
Văn Lục</a>. Nhưng theo tôi, cái dở của họ không phải họ là người được sống
trong thể chế văn minh (hơn) của miền Nam lại đi ủng hộ miền Bắc cộng sản. Bởi,
sai lầm này dẫu quá đớn đau cho dân tộc cũng thường thôi nếu nhìn kỹ hơn về bản
tính dân tộc và về bản thể con người. Cái dở của họ không phải là các hoạt động
xã hội hiện nay của họ quá rụt rè so với thời Sài Gòn dẫu cái Ác hiện nay ác
gấp nhiều lần trước. Bởi ai cũng chỉ có một thời sung sức nhất
định. Cái dở của họ cũng không phải chuyện chưa xin lỗi dân tộc vì đã (vô
tình) tiếp tay phá bỏ một chế độ văn minh hơn. Bởi Elton John đã viết: <a href="https://www.youtube.com/watch?v=c3nScN89Klo">“Xin lỗi” hình như là từ khó
nói nhất</a>. <o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Cái dở, cái tồi của
"lực lượng thứ ba" là đến tận hôm nay vẫn có người cố tình
biện bạch cho sai lầm của bản thân bằng những cách tinh vi, nhưng thiếu lý
tính.</span><span style="background: white; color: #666666; font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">○</span><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 115%;">*Cập nhật: </span>Trang
<i>Diễn Đàn</i> (<a href="http://www.diendan.org/"><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">www.diendan.org</span></a>),
mà ông Nguyễn Ngọc Giao là một người chủ chốt, đã có phản hồi (trong một phản hồi
cho một ý kiến khác) cho bài viết này. Thiển nghĩ, mọi sự liên quan đến vấn đề đã
tự thể hiện rõ, nên tôi không bình luận, chỉ xin đăng lại ảnh của phản hồi
đó ở đây hầu bớt được phần nào phiền phức cho độc giả muốn theo rõi (19:25 GMT+7 ngày 13/09/2015). (Hình sẽ lớn hơn khi bấm chuột trái vào bức ảnh)<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiCxmbfTOp42E4PMrh8LI4Nt6U6krlEtr42KS58f87vh2fhSqFLNKv-5EQ-ayWHT7aXfqOioxYNk5TSYErigV_Ek1-Jubyr6sTANbfuX3KutepXSeiB4asdK4J3bRxKp46gEMIbWUpTiak/s1600/DiendanForum.Response.PNG" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="71" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiCxmbfTOp42E4PMrh8LI4Nt6U6krlEtr42KS58f87vh2fhSqFLNKv-5EQ-ayWHT7aXfqOioxYNk5TSYErigV_Ek1-Jubyr6sTANbfuX3KutepXSeiB4asdK4J3bRxKp46gEMIbWUpTiak/s400/DiendanForum.Response.PNG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><br /></td></tr>
</tbody></table>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
</div>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<o:p></o:p></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-92219083922283343242015-06-10T11:34:00.000+07:002015-06-10T18:37:48.990+07:00Dân luận, cần tránh xa bóng tối<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Trong bộ phận báo chí công dân, báo chí phi nhà nước của Việt Nam hiện
nay, vẫn gần tuyệt đối trên không gian ảo, Dân luận đã chứng tỏ là một trong những
trang có tính khai phóng nhất với sự cập nhật thông tin khá đa nguyên và nhanh
chóng, tức thuộc những trang hữu ích nhất hiện nay cho công cuộc mở rộng quyền
tự do thông tin, tự do ngôn luận cùng các tự do liên đới khác cho dân chúng Việt
Nam. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng thông báo mới đây của Dân luận về việc </span><a href="https://www.danluan.org/tin-tuc/20150604/dan-luan-tim-kiem-cong-tac-vien-voi-muc-nhuan-but-hap-dan?PageSpeed=noscript"><i><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Tìm kiếm cộng tác viên với mức nhuận bút hấp dẫn</span></i></a><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> nhằm “xây dựng một xã hội tốt đẹp
hơn” cho thấy Dân luận đang có một bước đi ngược ánh sáng tự do. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Như tự bày tỏ, có lẽ vì đặt vấn đề an ninh (vật lý) của người viết
(cộng tác viên) lên hàng đầu, Dân luận đã thẳng thắn khuyến cáo người cộng tác
cần “Chọn một bút danh để tham gia Dân luận. Dân luận khuyến cáo sử dụng bút
danh không liên quan đến danh tính của bạn để đảm bảo an toàn cá nhân...”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Về mặt kỹ thuật, khuyến cáo giấu danh tính vừa kể là một biện pháp
an ninh không hữu hiệu, nếu không muốn nói là hoàn toàn vô nghĩa và đồng thời tạo
ra một sự ngộ nhận nguy hiểm cho công chúng, một khi tất cả các nhà cung cấp dịch
vụ Interner (ISP) và các cổng ra-vào của Internet tại Việt Nam vẫn hoàn toàn nằm
dưới sự kiểm soát 24/24h, 7/7 ngày của lực lượng an ninh chuyên chế. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Và, quan trọng hơn, biện pháp mà Dân luận đề xuất, như có tính
nguyên tắc, vô hình chung đã hướng người viết về phía thiếu đàng hoàng trong tư
cách của một người cầm bút phản biện xã hội và mặc định khuyến khích tính thiếu
trách nhiệm công dân với những điều người viết bày tỏ trước công luận. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Điều không thể phủ nhận Internet đã mang cho con người, cả kẻ cai
trị lẫn người bị trị, rất nhiều tiện ích. Nhưng Internet cũng làm cho các trao
đổi, quan hệ, giá trị của con người trở nên ảo hơn, giả hơn, hời hợt hơn. Theo
tôi, đó là một trong những lý do căn bản khiến tuyệt đại đa số các “mùa xuân Ả
Rập” rất rầm rộ nhưng không thể xua đi được các bóng đêm độc tài. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Giới đạo đức học hiện đại cũng đã đề xuất nhiều phép thử giúp con
người kiểm soát, duy trì, gia tăng tính chính trực, trách nhiệm trong suy nghĩ,
hành động của bản thân, trong đó có một phép thử phổ biến gọi là <i>Test bộc lộ
công khai</i> (test of public exposure) với câu tự vấn: Ta sẽ cảm giác ra sao nếu
những hành động (chia sẻ, bày tỏ, suy nghĩ, việc làm...) của ta được thể hiện
đàng hoàng trước công luận?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Đề xuất phép thử này của các nhà đạo đức học cho thấy vai trò tối
quan trọng của tính minh bạch, công khai (danh tính) trong việc gìn giữ, tôn tạo
phẩm tính chính trực, trách nhiệm cho con người cá nhân và xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Dù đạo đức học (ethics) có nhiều quan điểm, nhiều trường phái khác
nhau nhưng con người vẫn có những giá trị cùng chia sẻ không thay đổi theo thời
gian, không gian. Không phải ngẫu nhiên, hai nhà tư tưởng thuộc hạng có thẩm
quyền lớn nhất tại phương Đông và phương Tây, sống cách nhau hơn 2000 năm, Khổng
Tử (551-479 tr. CN) và Immanuel Kant (1724-1804), đã cùng chia sẻ một quan điểm:
Nếu chúng ta muốn xã hội trở nên chính trực, minh bạch trước tiên chúng ta cần
phải hành động chính trực, minh bạch.<a href="file:///I:/FB%20Data/NCTVN/D%C3%A2n%20Lu%E1%BA%ADn.b%C3%B3ng%20t%E1%BB%91i.2.docx#_edn1" name="_ednref1" title=""><span class="EndnoteAnchor"><!--[if !supportFootnotes]--><span class="EndnoteAnchor"><span style="font-size: 14pt;">[i]</span></span><!--[endif]--></span></a><span class="EndnoteAnchor"><o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Sự phát triển của loài người từ xưa tới nay cũng cho thấy không một
hệ thống nào của con người có thể cho ra được những sản phẩm khả tín, chính trực
với nguyên liệu đầu vào là sự thiếu đàng hoàng, ít tự tin, thiếu trách nhiệm.* Cũng chưa bao giờ thấy một giáo lý hay một giáo chủ nào khuyên răn người ta hãy
nâng tâm hồn lên bằng sự ngập ngừng, kém minh bạch.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Khi Wikipedia đã được so sánh với Britannica và Internet đã tràn cả
vào túi áo quần thì vấn đề quan yếu hàng đầu cho việc xác quyết và đòi hỏi quyền
tự do ngôn luận ở Việt Nam không còn là việc “biết-không biết”, “viết-không viết”
như cách đây 20 năm nữa mà phải là cách bày tỏ như thế nào: minh danh hay ẩn
danh, lý tính hay cảm tính, triệt để hay cải lương, dân chủ hay độc tài, nghiêm
túc hay chơi bời,...<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Chọn cho bản thân lối bày tỏ nào trong một hoàn cảnh nào về một vấn
đề nào là quyền tự do của mỗi cá nhân. Nhưng sự lựa chọn đó sẽ đặt chúng ta chắc
chắn vào một trong hai vị trí, có hoặc thiếu/vô trách nhiệm đạo đức xã hội: Kéo
xã hội về phía chính trực, minh bạch hay đẩy xã hội về phía mập mờ, sợ hãi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Đương nhiên, lựa chọn đạo đức luôn kèm theo thách thức và rủi ro.
Nhưng chính vì thế <i>đạo đức </i>mới có giá và là cái chỉ Con Người mới có.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Song, dù minh bạch, công khai luôn được gần hết mọi lý thuyết,
giáo lý cao siêu ủng hộ, ẩn danh, thậm chí mạo danh, vẫn là một hiện thực muôn
thuở của con người kể cả trong một xã hội tự do tuyệt đối - vì đó là quyền riêng tư (privacy) và bản thể
con người không bao giờ toàn hảo. Nhưng lợi ích công sẽ bị thương tổn trầm trọng,
tương lai xã hội sẽ bị đe dọa nghiêm trọng nếu ẩn danh trở thành một tập quán
phổ biến, một qui chuẩn thông thường của báo chí. Đặc biệt, khi xã hội vẫn hoàn
toàn bị trói buộc vào dối trá, không thể nào lại khuyến dụ con người cứ ôm lấy bóng tối để đòi ánh sáng sự thật. Bởi bóng tối, dù là bóng tối của cái Thiện,
không bao giờ có thể làm cho một bóng tối khác sáng lên được.</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US;">○</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 107%;">*Cập nhật:
Trong bài có một nhận định thiếu chặt chẽ: “</span><span style="background: white; color: #666666; font-size: 12.0pt; line-height: 107%; mso-ascii-font-family: Calibri; mso-hansi-font-family: Calibri;">Sự phát triển của loài người từ xưa tới nay
cũng cho thấy không một hệ thống nào của con người có thể cho ra được những sản
phẩm khả tín, chính trực với nguyên liệu đầu vào là sự thiếu đàng hoàng, ít tự
tin, thiếu trách nhiệm.</span>” <span style="font-size: 12.0pt; line-height: 107%;">Thực tế vẫn có hệ thống làm được như thế, như cơ sở giáo dưỡng
hoặc các nơi tu hành. Thành thật xin lỗi quí vị. (18:40PM GMT+7 ngày
10/06/2015)<o:p></o:p></span></div>
</div>
<div>
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div id="edn1">
<div class="Endnote">
<a href="file:///I:/FB%20Data/NCTVN/D%C3%A2n%20Lu%E1%BA%ADn.b%C3%B3ng%20t%E1%BB%91i.2.docx#_ednref1" name="_edn1" title=""><!--[if !supportFootnotes]--><span style="font-family: "Liberation Serif",serif; font-size: 10.0pt; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-font-family: FreeSans; mso-bidi-language: HI; mso-fareast-font-family: "Droid Sans Fallback"; mso-fareast-language: ZH-CN;">[i]</span><!--[endif]--></a> Câu của Khổng tử (trong Luận ngữ, thiên
XV.23) đã trở thành thành ngữ: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân” (việc gì mình
không muốn chớ làm cho người). Kant cho rằng: “Mỗi người nên sống theo cách sao
cho bản thân sẵn sàng khuyến khích mọi người khác sống theo cách sống đó.” (We
should act in ways that we would be prepared to recommend to everyone else; we
should only make moral decisions we could conceivably encourage everyone else
to make in the same circumstances.), dẫn theo Hugh Mackay, <i>Right and Wrong -
how to decide for yourself</i>, Hodder, 2004, trang 15.<o:p></o:p></div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-67717718445288816302015-05-06T12:48:00.000+07:002015-06-21T12:45:10.880+07:00 Gã say và đối thoại nhân quyền - A drunken and a HR dialogue<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">(Bilingual)</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Khoảng 1:30 sáng nay, giờ Hà Nội, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ ra <a href="http://www.state.gov/r/pa/prs/ps/2015/05/241916.htm">một thông cáo chính
thức</a> cho biết cuộc đối thoại nhân quyền thường niên lần thứ 19 giữa hai nước
Hoa Kỳ và Việt Nam sẽ được tổ chức tại Hà Nội vào ngày 7 tháng Năm này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng chỉ khoảng 4 giờ sau, nhà cầm quyền Việt Nam đã cho người tới
đóng chốt tại khu nhà tôi với hai biển cấm đặt giữa ngõ lối vào nhà: “Cấm quay
phim chụp ảnh”, “Khu vực cấm vào” (bằng tiếng Anh).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Một nhân viên an ninh đã nói thẳng với tôi “Anh không được ra
ngoài trong những ngày này vì sắp có đối thoại nhân quyền”. Tôi chỉ đơn giản phản
đối đáp lại: “Những việc các bạn đang phải làm hôm nay là phi pháp và phi đạo
lý.” <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Kiểu giam tù tại nhà công dân bất chấp pháp luật như thế này không
phải là chuyện bất thường đối với riêng tôi cũng như đối với những người đang cổ
xúy cho nhân quyền tại Việt Nam. Lần này là lần thứ hai trong năm đối với riêng
tôi sau lần trước bị giam trong nhà suốt 3 ngày đêm liên tục nhân dịp Liên minh
Nghị viện Thế giới (IPU) mở cuộc họp long trọng tại Hà Nội vào những ngày cuối
tháng Ba, đầu tháng Tư vừa qua. Nhiều công dân khác cũng phải chịu đựng tình cảnh tương tự.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng lần này có thêm một hiện tượng hơi lạ. Khoảng 10:30 sáng
nay, một người đàn ông mặt đỏ dáng say rượu, không quen biết, vào gõ cửa nhà
tôi và hét to mời tôi đi ra ngoài uống bia. Dĩ nhiên tôi đã từ chối lời mời kỳ
cục đó và người đàn ông vùng vằng bỏ đi. Hiện tượng này ngụ ý điều gì, một đe dọa
hay một điều gì khác? Tôi cũng như quí vị chắc chắn chưa thể biết.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Từ trước tới nay tôi luôn có quan điểm rõ ràng rằng việc xây dựng
dân chủ và giành lại nhân quyền cho toàn thể nhân dân Việt Nam là một con đường
chông gai và không thể hoàn thành ngay lập tức. Tôi cũng luôn hoan nghênh, ủng
hộ mọi tiếp xúc, đối thoại giữa chính quyền độc tài Việt Nam hiện nay với cộng
đồng dân chủ thế giới. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng tôi luôn tin rằng chừng nào nhà cầm quyền Việt Nam còn giữ lối
ứng xử man khai, vô pháp luật đối với những nhà hoạt động ôn hòa, chừng đó mọi
đối thoại nhân quyền đều không thể có kết quả tốt đẹp.</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">○</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><b>A drunken and a HR dialogue</b><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><b>Pham Hong Son</b> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">By 01:30 AM May 6, 2015 in Hanoi (around 01:30 PM May 5, 2015 in
Washington, D.C.) the State Department posted <a href="http://www.state.gov/r/pa/prs/ps/2015/05/241916.htm">a note media</a>
making the public aware that the 19<sup>th</sup> session of Human Rights
Dialogue between the United States of America and Viet Nam will be held on May
7 in Hanoi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Only about 4 hours later the authorities of Vietnam sent a squad
to my neighborhood to snoop my own house and mainly to control my own movement,
preventing myself from having any contacts the authorities deem “unfavorable”.
Two sign boards, warning 'no picture”, 'restricted area' in red and bold
letters, have been erected right at the beginning of the only path leading to my
house.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">One of the security policemen in duty said to me “You are not
allowed to leave these days because the human rights dialogue is imminent.”
I replied in protest simply that “What you have been assigned to do is illegal
and immoral.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">This in-house-imprisoning is neither legal nor unusual for myself
and for any Vietnamese who are promoting human rights in Vietnam. And this is
the second illegal prevention this year against me. The first one was in last
late March-April, lasting for 3 days and 3 nights whilst the IPU was holding
its solemnly 132nd meeting in Hanoi. Several other activists were treated alike.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">But this time an uncanny sign has just happened. By 10:30 AM
(GMT+7) today a drunken man, unknown to me, came to my home, shouting to invite
me to go out drinking beer. Of course I did decline the awkward invitation. The
drunken man left in unfriendly manner. Does the coming of an unknown drunken
mean a threat or anything else? No one confirms anything so far.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">I always maintain that the road to democracy and human rights is
arduous and multi-staged and any contacts or dialogues between the Vietnamese
authoritarian government and the democratic community should be lauded. However
I do believe as long as the Vietnamese authorities retain uncivilized and
unlawful conduct towards peaceful activists any Human Rights dialogues remain hardly
productive.</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">○</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-86526284836025355092015-04-17T00:11:00.001+07:002016-02-29T16:33:30.407+07:00Nhà báo Đoan Trang và “Quân lực Việt Nam Cộng hòa” (3)<h3 style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 9.0pt;">
</h3>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<span style="color: #666666; font-family: "calibri" , sans-serif;">Xem phần:<span class="apple-converted-space"> </span></span><a href="http://nhucaytrevn.blogspot.com/2015/04/nha-bao-oan-trang-va-quan-luc-viet-nam.html"><span style="color: #888888; font-family: "calibri" , sans-serif;">(1)</span></a><span class="MsoHyperlink"><span style="color: #888888; font-family: "calibri" , sans-serif;">,
<a href="http://nhucaytrevn.blogspot.com/2015/04/nha-bao-oan-trang-va-quan-luc-viet-nam_16.html">(2)</a></span></span><span style="color: #666666; font-family: "trebuchet ms" , sans-serif; font-size: 10.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng Sơn</span></b><span style="color: #666666; font-family: "trebuchet ms" , sans-serif; font-size: 10.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Rắc rối đa nguyên<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Chúng ta đã quá thấu vì những thảm cảnh do <i>độc tài</i> gây ra.
Nhưng <i>dân chủ</i> không phải không có những phiền toái. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Vì dân chủ tôn trọng ý kiến khác biệt nên mọi cá nhân, hội nhóm, đảng
phái luôn phải vất vả, xoay trở để cạnh tranh, đối phó với các cá nhân, hội
nhóm, đảng phái khác đang tồn tại hoặc liên tục được sinh ra. Chính vì thế mọi
xã hội dân chủ đều không có tính “bình yên”, “ổn định” như trong chính thể độc
tài. Mỗi cá nhân, hội nhóm, đảng phái dù là (đang) xuất sắc nhất cũng tự biết rằng
vị thế của mình chỉ là tạm thời và phút chốc có thể trở thành tầm thường - một
điều không dễ chịu đối với mọi con người. Nhưng đổi lại con người trong chính
thể dân chủ giữ được tư duy độc lập đồng thời không ngừng được hoàn thiện, bồi
đắp thêm những giá trị, hiểu biết, do chính bản thân ngộ qua, hay học được, kết
hợp được từ những cá nhân, hội đoàn khác. Và, quan trọng hơn, cùng một vấn đề
luôn luôn có hơn một giải pháp, ý tưởng để lựa chọn hay dự phòng, đưa đến hệ quả
tránh cho toàn xã hội, cộng đồng không bị “<b>X</b>uống <b>H</b>ố <b>C</b>ả <b>N</b>út”.
Kẻ cầm quyền cũng được hưởng lợi: được sống một cuộc đời thật và cầm quyền với
sự an tâm do chính đáng. Vì vậy, những lãnh đạo dân chủ dù cũng không thích phải
cạnh tranh, họ luôn bảo vệ tính đa nguyên, chống sự độc tôn của cá nhân, hội
đoàn, đảng phái.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Trong bản <i>Luận về chính quyền</i> (federalist) số 10 rất nổi tiếng
của James Madison viết năm 1787, ông kết luận: “<i>Chúng ta buộc phải thừa nhận
rằng những NGUYÊN NHÂN GỐC RỄ của nạn bè đảng, hội nhóm là không thể loại bỏ,
và cách chữa duy nhất chỉ nằm trong việc kiểm soát các TÁC ĐỘNG của chúng mà <span style="background: white;">thôi.</span></i><span style="background: white;">”<a href="file:///G:/FB%20Data/NCTVN/R%E1%BA%AFc%20r%E1%BB%91i%20%C4%91a%20nguy%C3%AAn.docx#_edn1" name="_ednref1" title=""><span class="EndnoteAnchor"><b><!--[if !supportFootnotes]--><span class="EndnoteAnchor"><b><span style="color: #00000a; font-size: 14pt;">[i]</span></b></span><!--[endif]--></b></span></a>
</span>Trước đó Madison đã chứng minh muốn dẹp được sự khác biệt, bất trắc, lộn
xộn nhiều khi biến thành cãi vả, ẩu đả, bạo lực của các hội nhóm, ý kiến khác
biệt thì chỉ bằng cách triệt hạ hết tự do của xã hội - điều Madison không bao
giờ chấp nhận.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Nhìn trên những căn bản như thế chúng ta sẽ thấy sự xuất hiện của
“Quân lực VNCH”, hoặc các nhóm hội đặc biệt khác, là điều tất yếu và là một vốn
quí cho xã hội. Và sự bất đồng giữa “ban tổ chức” cuộc tuần hành vì cây xanh
(là một hội nhóm) với nhóm “Quân lực VNCH” cũng là điều thường tình. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Vậy vấn đề quan trọng cần xét là mục đích của hai bên và ứng xử của
hai bên trong sự bất đồng đó. Về mục đích, như đã phân tích, qua thể hiện, cả
hai bên đều có những mục đích (chung, riêng) đều theo hướng mang lại tiến bộ
cho xã hội. Nhưng, như đã thấy, mục đích xiển dương “Việt Nam Cộng Hòa” của
nhóm “Quân lực VNCH”, dù tốt cho xã hội, chưa (hoặc không) tương thích với “ban
tổ chức” và hệ quả là “ban tổ chức” đã lên tiếng phản đối, bác bỏ và khẳng định
độc quyền về tuần hành. Theo tôi cách ứng xử này của “ban tổ chức” không phải
là lựa chọn tối ưu. Nếu chỉ nhằm đáp ứng một nhu cầu cần phải chứng tỏ “ban tổ
chức” không hề liên quan với “Quân lực VNCH”, có rất nhiều cách khác đẹp hơn
cách đã làm để đạt được mục đích này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Nhưng chúng ta cũng có thể lý giải thái độ đó của “ban tổ chức”
theo tâm lý học hình sự (criminal psychology). Theo thuyết này, trong hoàn cảnh
bị đe dọa, người thiếu kinh nghiệm thường có phản ứng tức khắc bằng thái độ
(hành động) thể hiện sự lìa xa với những đối tượng (vấn đề) mà người đó nghĩ có
thể làm cho tình trạng nguy hiểm hơn. Sự “lìa xa” đó có nhiều mức độ từ thờ ơ,
từ chối, bác bỏ đến ruồng rẫy, đả phá. Tuy nhiên phản ứng “lìa xa” đó không thể
qua mắt được các điều tra viên hạng trung bình, đó là dấu hiệu khả tín của “cái
tôi đang hoảng”, theo kiến thức thuộc loại cơ sở vừa nêu của hình sự học.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Sau khi đăng hai phần của bài viết này, tôi đã nhận được nhiều ý
kiến phản hồi trong đó có một luận điểm cho rằng “ban tổ chức” phải có thái độ
như thế là <b><i> “nhằm mục đích tập dượt
cho những người chưa quen, những người vẫn còn sợ việc xuống đường. Làm cho họ
quen đã, xuống đường nhiều đã, rồi...</i></b>”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="background: white; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Theo tôi, và phải nói thẳng, luận điểm này hoặc
là ngụy biện để che chắn cho một kế hoạch nào đó hoặc là ngộ nhận, sai hoàn
toàn về quan điểm vận động tiến bộ. </span><br />
<span style="background: white; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;"><br /></span>
<span style="background: white; font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Thứ nhất, vì chúng ta không thể cải thiện một
xã hội độc tài bằng cách tập cho người dân xuống đường với tinh thần độc quyền,
độc tài. Điều đó chỉ có thể làm thay đổi hình thức độc tài và gây rạn nứt thêm
cho xã </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">hội, không
thể giúp xã hội nghiêng được sang dân chủ tự do. Chúng ta nên nhớ lại, trong
các xã hội độc tài toàn trị, không phải không có các thiết chế có những cái tên
như “quốc hội” (nghị viện), “tòa án”, “thẩm phán”, “mít-tinh”, “biểu tình”,
“công đoàn”, “bỏ phiếu”, “báo chí” v.v. và cả “đa đảng chính trị” nữa. Tất cả
những thứ đó hầu hết đều có, nhưng chỉ có điều: do một nhóm người điều khiển hoặc
chỉ một số người được thực hiện mà thôi! </span><br />
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;"><br /></span>
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Thứ hai, lập luận đó rất dễ rơi vào bẫy
của nhà độc tài khi họ muốn loại sự tham gia của những cá nhân, hội đoàn không
có lợi cho quyền lực độc tài của họ trong khi cho phép nhiều cá nhân, hội đoàn
tham gia nhưng vô hại đối với họ. Thủ pháp này có thể gọi là đa nguyên nửa vời.
Tựu chung luận điểm đó và giải pháp đó chỉ có lợi cho độc tài. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Rõ ràng, xã hội dân sự Việt Nam trong những năm qua đang sôi động,
phát triển. Ý thức tự lập của người dân đã có nhiều dấu hiện cải thiện. Trong
môi trường đó, tinh thần đó, dù còn nhiều khiếm khuyết và đầy thách thức, nhiều
nhà hoạt động nhiệt thành, với những lứa tuổi, nghề nghiệp, xuất thân khác hẳn nhau, đã xuất hiện và đóng góp rất nhiều,
bằng những cách thức mới khác hẳn, cho tiến bộ xã hội. Nhiều người có kiến thức
và tài năng thật xuất sắc, cá nhân tôi hết sức khâm phục, ngưỡng mộ. Trên bước đường hoạt động còn đầy chông gai đó chắc chắn họ không thể tránh được những sai sót, thậm chí lỗi lầm, như mọi con người khác. Tôi tin, với một lý tưởng dân chủ vững vàng, họ sẽ ngày càng xuất sắc hơn qua những sai sót có thể đó. Nhưng
tôi cũng tin rằng trong xã hội vẫn còn nhiều trí tuệ và tài năng xuất sắc nữa
và có thể xuất sắc hơn hết thảy mọi nhà hoạt động xuất sắc đã từng xuất hiện.
Nhưng vì một lý do nào đó những người đó vẫn chưa xuất hiện. Chúng ta hãy cùng
lưu tâm bảo vệ, tạo cơ hội cho những con người như thế được lên tiếng và thể hiện.</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">○</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div>
<hr align="left" size="1" width="33%" />
<!--[endif]-->
<br />
<div id="edn1">
<div class="Endnote">
<a href="file:///G:/FB%20Data/NCTVN/R%E1%BA%AFc%20r%E1%BB%91i%20%C4%91a%20nguy%C3%AAn.docx#_ednref1" name="_edn1" title=""><span style="font-size: 12.0pt;"><!--[if !supportFootnotes]--><span style="color: #00000a; font-family: "liberation serif" , serif; font-size: 12.0pt;">[i]</span><!--[endif]--></span></a><span style="font-size: 12.0pt;"> “</span><span style="font-family: "arial" , sans-serif; font-size: 12pt;">The
inference to which we are brought is, that the CAUSES of faction cannot be
removed, and that relief is only to be sought in the means of controlling its
EFFECTS.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="Endnote">
<br /></div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-16883936009393566892015-04-16T02:05:00.000+07:002015-05-26T11:07:23.026+07:00Nhà báo Đoan Trang và “Quân lực Việt Nam Cộng hòa” (2)<h3 style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0in; margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 9.0pt;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-weight: normal;">Xem phần </span><a href="http://nhucaytrevn.blogspot.com/2015/04/nha-bao-oan-trang-va-quan-luc-viet-nam.html" style="font-family: Calibri, sans-serif; font-weight: normal;">(1)</a></span></h3>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<b><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng Sơn</span></b><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 10.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">“Quân lực Việt
Nam Cộng Hòa”<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Qua những gì đã trình bày, mấu chốt của sự cố đã xảy ra nằm ở chỗ
những thanh niên ôn hòa, nghiêm nghị trong cuộc tuần hành vì cây xanh đó đã dám
thể hiện những biểu tượng, yếu tố liên quan tới “Việt Nam Cộng Hòa” một cách ôn
hòa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">“Việt Nam Cộng Hòa” là gì? Đứng về mặt cảm nhận xã hội nói chung,
chúng ta phải thừa nhận đây là một cụm từ còn có tính “húy kỵ” vì “Việt Nam Cộng
Hòa” đã là một chính thể đối lập, đối kháng với chính thể hiện nay và vẫn bị
chính thể hiện nay kỳ thị, coi là “ngụy”, “tay sai”, “bán nước”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Tuy nhiên, về mặt bản chất, “Việt Nam Cộng Hòa” có thực là một
chính thể “tay sai”, “bán nước”, “ngụy”? Căn cứ vào các cứ liệu lịch sử, chúng
ta có thể khẳng định tất cả các từ chỉ thị trong dấu “ ” này đều là bóp méo sự
thật. Nhìn vào những gì đã thể hiện trên thực tế chỉ trong khoảng 10 năm trở lại
đây trong quan hệ giữa chính thể “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” (tiếp nối
của “Việt Nam Dân chủ Cộng hòa”) với Trung Hoa Cộng Sản, chúng ta có thể tự tin
khẳng định “Việt Nam Cộng Hòa” là một chính thể đã không làm phương hại tới chủ
quyền lãnh thổ, quốc gia trong quan hệ với nước ngoài như hai chính thể Việt
Nam vừa nói. “Việt Nam Cộng Hòa” cũng là chính thể được thiết lập thông qua các
thiết chế dân chủ, mặc dù còn nhiều khiếm khuyết, nhưng tính chất dân chủ cao
hơn hẳn hai chính thể vừa đối chiếu. Đặc biệt “Việt Nam Cộng Hòa” đã tôn trọng
nhiều quyền tự do chính trị, tự do dân sự của người dân. Ở “Việt Nam Cộng Hòa”
cách đây hơn 40 năm, người dân đã có quyền ra báo tư nhân, quyền thành lập đảng
chính trị đối lập, quyền xuống đường biểu tình, v.v. - tất cả những quyền này đều
thiếu vắng ngay trong chính thể hiện nay: “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam”.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Như vậy “Việt Nam Cộng Hòa” so với chính thể Việt Nam hiện tại rõ
ràng là một biểu tượng của văn minh, dân chủ, nhân bản. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhìn như thế ắt hẳn chúng ta phải cảm thấy chia sẻ, thương cảm và
ngậm ngùi cho “Việt Nam Cộng Hòa”, cũng như cho tất cả mọi người Việt Nam, kể cả
các đảng viên Cộng sản, bởi một chính thể nhân bản hơn, dân chủ hơn và có trách
nhiệm hơn đối với lãnh thổ quốc gia đã không thể tồn tại. Nhìn như thế, dù
chúng ta có thể sợ vì vẫn coi là một “húy kỵ”, chúng ta không thể nào hắt hủi,
ghẻ lạnh với “Việt Nam Cộng Hòa”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng không chỉ không ghẻ lạnh và không hắt hủi, nhóm thanh niên
“Quân lực Việt Nam Cộng Hòa” trong cuộc tuần hành hôm 12/4 vừa qua còn biểu tỏ
sự liên đới một cách công khai nhưng điềm đạm và rất chừng mực. Đặc biệt, các
thanh niên đó còn ở độ tuổi trên dưới 30, tức được sinh ra cách khá xa “Việt
Nam Cộng Hòa” và hình như tất cả đều sinh trưởng tại miền Bắc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Tôi cho rằng đó là một hiện tượng rất đáng chú ý trong giới trẻ,
những người thường bị coi là thiếu ý thức xã hội hay ít quan tâm tới chính trị.
Theo tôi, rất có thể những thanh niên đó đã thấu hiểu sự thật lịch sử và có ý
thức rõ trong việc mạo hiểm tôn vinh những giá trị cao đẹp đã mất đang bị coi
là “húy kỵ”. Những khuôn mặt nghiêm nghị, trầm tư, tự tin khi tuần hành của các
bạn đó có thể là biểu hiện của tự nhận thức rõ sự nghiêm trọng trong những việc
họ đang làm. Hoặc họ là những người trẻ sáng tạo và táo bạo trong việc thức tỉnh
dân chúng về một vấn đề quan trọng của lịch sử đang bị che giấu và rất liên
quan tới nền tảng tiến bộ của xã hội: Thể chế chính trị.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng dù sự thật thế nào, việc dám xiển dương “Việt Nam Cộng Hòa”
ngay giữa thủ đô Hà Nội trong những ngày tháng Tư này bằng một thái độ công
khai, ôn hòa, chững chạc như thế cũng là một sáng tạo dũng cảm đàng hoàng của
tuổi trẻ rất cần được ghi nhận. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Tôi tin những thanh niên đó chắc cũng đã phải dự tính nhiều người
hiện nay sẽ không đồng tình với họ. Nhưng chắc họ cũng sẽ thông cảm với những
người đó vì đa phần là do thói quen cố hữu cứ ôm lấy những “húy kỵ” lẽ ra đã phải
bỏ hoặc chưa tự tìm hiểu thêm lịch sử mà thôi. Chắc họ cũng phải nghĩ và tự động
viên bản thân rằng: Có cái tiến bộ hay thúc đẩy tiến bộ nào không có tính “khác”
và “trước” so với số đông? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhìn kỹ hơn chúng ta sẽ thấy vấn đề lại có tính trớ trêu nực cười
cho xã hội ta, khi một Ủy viên Bộ Chính trị, một ông Thủ tướng cộng sản gộc (có
thể sẽ thành Tổng bí thư) đã công khai làm thông gia với “Việt Nam Cộng Hòa” từ
lâu rồi mà người dân lại vẫn e sợ, húy kỵ “Việt Nam Cộng Hòa”. Khi cả hệ thống
chính trị “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” đang vận động để được mua các loại
vũ khí tối tân của Hoa Kỳ - đồng minh cũ của “Việt Nam Cộng Hòa” - mà người dân
lại vẫn phát hoảng khi nghe tới “Quân lực Việt Nam Cộng Hòa”. Có lẽ, một trong
những hệ lụy nặng nhất từ một chế độ toàn trị không phải là sợ hãi hay độc đoán
mà chính là sự chai lỳ về tư duy. Và chẳng phải xã hội ta đã tiến lên được nhiều
bước là do đã nỗ lực phá đi được những húy kỵ như “khoán ruộng”, “sản xuất tư
nhân”, “buôn bán tư nhân”, “nghe đài địch”, “chơi với tư bản”, v.v.? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhưng lại vẫn còn một giả thuyết khác, trong giới trẻ và xã hội hiện
nay đã có nhiều người nhận thức đúng về “Việt Nam Cộng Hòa” nhưng vẫn ngại
chưa dám bày tỏ như nhóm “Quân lực VNCH”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nhìn cả hai mặt như thế chúng ta sẽ càng thấy rõ hơn ý nghĩa xã hội
của nhóm “Quân lực VNCH”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nếu tôi không nhầm, hầu hết tất cả những người đã dấn thân vào các
hoạt động cho cộng đồng nhưng ngược với ý muốn của chính quyền đều đã ít nhất một
lần phải nghe người khác “khuyên răn” với những lý luận tương tự, “quá nhanh”,
“quá xa”, “quá mạnh”, “gây mất an ninh”, “mất ổn định”, “phá hoại hạnh phúc,
tương lai” của người này, người kia. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Do đó nhà báo Đoan Trang cáo buộc nhóm “Quân lực VNCH” “đã đi quá
xa” là không thỏa đáng. Và cho rằng họ có nguy cơ làm “vùi dập” </span><span style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, 'Helvetica Neue', Helvetica, sans-serif; font-size: 20px; line-height: 21.3333339691162px; text-align: start;">[</span>sic<span style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, 'Helvetica Neue', Helvetica, sans-serif; font-size: 20px; line-height: 21.3333339691162px; text-align: start;">]</span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"> những mầm xanh
tuổi trẻ khác là một suy nghĩ không đúng và quá nặng.</span><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">○</span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; text-align: justify;">
<span style="color: windowtext; font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(còn một phần)</span><span style="color: windowtext; font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 10.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-45179559765545463862015-04-14T22:44:00.001+07:002017-02-02T21:25:13.555+07:00Nhà báo Đoan Trang và “Quân lực Việt Nam Cộng hòa” (1)<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Nhà báo Đoan Trang<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Trong cuộc tuần hành vì cây xanh sáng Chủ nhật 12/4 vừa qua tại Hà
Nội có một sự kiện rất đáng chú ý và đã gây tranh cãi. Đó là sự xuất hiện của một
nhóm 4, 5 thanh niên nam trẻ với tên gọi nhóm “Quân lực Việt Nam Cộng Hòa” (tên
này tạm gọi, chưa chắc đã đúng) trên không gian mạng. </span><br />
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;"><br /></span>
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Căn cứ vào những hình ảnh
và phản ánh quan trọng đã có trên mạng, nhóm “Quân lực VNCH” hôm đó là những
người tuần hành ôn hòa, có phần hơi nghiêm nghị, và như những người tuần hành
ôn hòa khác họ cũng bày tỏ một thông điệp rõ ràng với những khẩu hiệu trên tay
vì cây xanh. Điểm khác biệt quan trọng nhất của họ đối với những người khác là
họ cùng mặc áo thun đen với logo trên ngực trái hình chim ưng (ó) cách điệu khá
nhỏ màu vàng và sau lưng là hai dòng chữ tiếng </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Anh có nghĩa: “<b>Nhân dân không nên sợ hãi chính quyền</b>”,
“<b>Chính quyền cần phải sợ nhân dân</b>”</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">. Nhưng gần như ngay tức khắc đã
có những ý kiến bày tỏ “không liên quan”, phản đối sự tham dự của nhóm </span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">“Quân lực VNCH”,
điển hình là <a href="http://www.phamdoantrang.com/2015/04/chuyen-thong-iep-o-cuoc-tuan-hanh-vi_13.html">bài
viết của nhà báo Đoan Trang</a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Đọc kỹ bài viết của nhà báo, nhà hoạt động Đoan Trang tôi thấy luận
điểm chính của bài viết (không hoan nghênh nhóm “Quân lực VNCH”) không được đặt
trên những cơ sở về pháp luật, về tinh thần dân chủ đa nguyên và cả về công tác
tổ chức. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Nhà báo Đoan Trang viết: “<i>Các bạn “Quân lực VNCH” nên ghi nhận
là công an đã không bắt các bạn ngay trong lúc tuần hành...</i>” Thật nguy hiểm
cho tinh thần pháp luật và an ninh của đời sống con người, nếu một công dân
không hề có hành vi (thái độ và hành động) vi phạm pháp luật lại phải ghi nhận,
chắc nhà báo Đoan Trang viết với ý phải cảm ơn (như <a href="https://www.danluan.org/tin-tuc/20150413/doan-trang-cach-lam-cua-cac-ban-nhom-qlvnch-co-the-lam-hong-cuoc-tuan-hanh-tai-ha?PageSpeed=noscript">phiên
bản ban đầu</a>), rằng mình đã không bị nhà chức trách bắt giữ. Phải chăng vì
quá chú tâm tới sự kiện cây xanh hay hoạt động của mình, nhà báo Đoan Trang đã
quên mất những nhân quyền cơ bản (của người khác)?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Về phương diện tổ chức, kể cả là có tổ chức thật bài bản và qui củ,
khi nhà tổ chức chưa đưa ra qui định hay khuyến cáo về trang phục, thông điệp
thì không thể trách cứ người tham gia về những vấn đề đó, ngoại trừ các vấn đề
gần như đã được đồng thuận phải tránh như kích động bạo lực, bạo lực, bất nhã.
Nhưng kể cả trong trường hợp nhà tổ chức muốn qui định thì cũng không thể kiểm
soát được tính đa dạng vô biên trong cách bày tỏ của con người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Nhà báo Đoan Trang khuyến cáo: “<i>...các bạn có thể tự tổ chức một
sự kiện khác cho riêng các bạn, vào thời gian, địa điểm khác, với nhân sự khác,
và không góp mặt trong sự kiện mà tại đó bạn không được đón nhận.</i>” Câu này
cho tôi một cảm nhận dường như nhiều người trong chúng ta chưa nhận thấy không
gian bày tỏ trên đất nước chúng ta đã quá chật hẹp suốt hơn nửa thế kỷ qua vì một
thể chế chính trị lạc hậu nên đôi khi lại vô tình chặn bớt không gian bày tỏ của
người khác. Một không gian công cộng, trừ trường hợp có qui định đặc biệt, vẫn
là một không gian công cộng dù là nơi đang xảy ra tuần hành hay biểu tình.
Chúng ta có thể độc quyền về thông điệp tuần hành nhưng không nên và không thể
độc quyền về không gian bày tỏ công cộng và quyền bày tỏ, trừ khi chúng ta nắm
quyền lực độc tài. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Nhà báo Đoan Trang cho rằng nhà chức trách “<i>có thể lấy cớ cờ
'vàng xuất hiện'</i>” để dẹp tuần hành, theo tôi đây là một suy diễn không vững
và không thực tế. Theo tôi, nếu cần dẹp bất kỳ cuộc tuần hành nào, nhà chức
trách hiện nay không nhất thiết phải dựa vào những lý do như thế. Chúng ta chẳng
phải đã chứng kiến nhiều lần cả “cờ đỏ” lẫn “Bác Hồ” đều bị lực lượng chức năng
quăng xuống đất để dồn phá người biểu tình? Hơn nữa, nếu điều đó xảy ra lỗi vẫn
hoàn toàn thuộc về một chính quyền chưa biết tôn trọng quyền dân. Và tại sao
chúng ta không nghĩ ngược lại, đó chính là cơ hội giúp khơi lên một dư luận
quan tâm tới tinh thần pháp luật và tinh thần hòa giải dân tộc và hóa giải xung
đột giữa hai chế độ Việt Nam (Cộng sản và Cộng hòa)? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">Cuối bài viết nhà báo Đoan Trang cho rằng những bạn trẻ “Quân lực
VNCH” </span><span style="font-family: "Calibri",sans-serif; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">"</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">đã đi quá xa" </span><span style="background-color: white; color: #333333; font-family: "arial" , "helvetica neue" , "helvetica" , sans-serif; font-size: 20px; line-height: 21.3333339691162px;">[</span><i>sic</i><span style="background-color: white; color: #333333; font-family: "arial" , "helvetica neue" , "helvetica" , sans-serif; font-size: 20px; line-height: 21.3333339691162px;">]</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;"> rất có thể làm ảnh hưởng không tốt hoặc gây nguy hại
tới những người có “tinh thần cộng đồng và trách nhiệm xã hội”. Nhưng tôi lại
nghĩ hoàn toàn khác.</span><span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14pt;">○</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "calibri" , sans-serif; font-size: 14.0pt;">(còn tiếp)<o:p></o:p></span></div>
<u1:p></u1:p>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-66740304956334755832015-03-12T13:47:00.000+07:002015-04-14T22:34:50.935+07:00Lo<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<div class="MsoNormal">
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<b><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Phạm Hồng Sơn</span><u1:p></u1:p></b><span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"><a href="https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=1550045335259286&id=1435875266676294&substory_index=0">“Lời
kêu gọi Tưởng niệm sự<span class="apple-converted-space"><span style="text-decoration: none; text-underline: none;"> </span></span>kiện Gạc Ma tại Hà Nội và Sài
Gòn”</a><span class="apple-converted-space"> </span>của nhóm No-U Hà Nội
(được đăng tải trên nhiều trang mạng), ngoài nội dung chính nhằm xiển dương
tinh thần yêu nước, chống sự<span class="apple-converted-space"> </span>xâm
lấn của Trung Cộng (Trung Hoa Cộng sản), có hai thông điệp tôi cho là rất đáng
bàn:<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt; text-indent: -0.25in;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"> 1.<span class="apple-converted-space"> </span>Ở<span class="apple-converted-space"> </span>phần
cuối lời kêu gọi có câu mang tính hiệu triệu: “…, để<span class="apple-converted-space"> </span>khẳng định dân tộc Việt Nam không bao
giờ<span class="apple-converted-space"> </span>khuất phục ngoại bang,..”<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Đọc câu này và nhìn
sang nước Nga hiện nay chúng ta có thể<span class="apple-converted-space"> </span>hiểu
được tại sao nước Nga vẫn mãi chìm đắm trong nền chính trị<span class="apple-converted-space"> </span>độc tài hậu cộng sản và hiểu được tại
sao Putin – một độc tài lỳ lợm, ác độc – lại đang tận hưởng chỉ<span class="apple-converted-space"> </span>số<span class="apple-converted-space"> </span>tín
nhiệm cao vọt từ<span class="apple-converted-space"> </span>chính dân Nga
sau khi phương Tây áp đặt các lệnh trừng phạt kinh tế<span class="apple-converted-space"> </span>nhằm vào chính thể<span class="apple-converted-space"> </span>độc tài của Putin.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Cũng chỉ<span class="apple-converted-space"> </span>nhìn một cách hạn hẹp, riêng trong
lịch sử<span class="apple-converted-space"> </span>Việt Nam trong thế<span class="apple-converted-space"> </span>kỷ<span class="apple-converted-space"> </span>20,
chúng ta cũng thấy rõ, cái bi kịch hiện nay của Việt Nam cũng một phần lớn là
vì nhiều người đã nghe theo Đảng Cộng sản Việt Nam quyết “không khuất phục
ngoại bang” Pháp, Mỹ<span class="apple-converted-space"> </span>(và
“ngụy-tay sai của ngoại bang”). Thử<span class="apple-converted-space"> </span>đặt
một giả<span class="apple-converted-space"> </span>định: “Nếu nhân dân miền
Bắc (và cả<span class="apple-converted-space"> </span>một phần miền Nam)
không nghe theo Đảng Cộng sản Việt Nam để<span class="apple-converted-space"> </span>quyết
“không khuất phục ngoại bang” Mỹ<span class="apple-converted-space"> </span>hay
Pháp thì lịch sử<span class="apple-converted-space"> </span>bây giờ<span class="apple-converted-space"> </span>ra sao? Việt Nam ngày nay xấu hơn hiện
trạng hay sẽ<span class="apple-converted-space"> </span>tốt như<span class="apple-converted-space"> </span>Nouvelle-Calédonie, Hàn Quốc hay là
xấp xỉ<span class="apple-converted-space"> </span>Thailand?”<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Do đó vấn đề<span class="apple-converted-space"> </span>chính và lâu dài của nhân loại không
phải là “ngoại bang” hay “nội bang”, “nội tộc” hay “ngoại tộc” mà là có tiến
bộ, có dân chủ<span class="apple-converted-space"> </span>tự<span class="apple-converted-space"> </span>do, có tôn trọng nhân quyền, có mang
lại hạnh phúc, phát triển vững bền cho con người hay không.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt; text-indent: -0.25in;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;"> 2. <span class="apple-converted-space"> </span>Dưới lời kêu gọi có câu: “Đề<span class="apple-converted-space"> </span>nghị<span class="apple-converted-space"> </span>các
lực lượng công an bảo vệ<span class="apple-converted-space"> </span>người
dân, xử<span class="apple-converted-space"> </span>lý ngay các hiện tượng
côn đồ, móc túi, phá đám nếu có.”<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Câu này làm tôi liên
tưởng tới giọng điệu thường có của các bài viết trên hệ<span class="apple-converted-space"> </span>thống truyền thông nhà nước về<span class="apple-converted-space"> </span>các “nhà dân chủ”, trong đó phần kết
thường cũng có lời kêu gọi “xử<span class="apple-converted-space"> </span>lý”
các đối tượng mà họ<span class="apple-converted-space"> </span>đề<span class="apple-converted-space"> </span>cập. Và đặc biệt là từ<span class="apple-converted-space"> </span>“phá đám”. Vì “phá đám” là một từ<span class="apple-converted-space"> </span>trừu tượng, mơ<span class="apple-converted-space"> </span>hồ, thiếu chính xác, có tính qui chụp
tạo ra một ác cảm đối với dư<span class="apple-converted-space"> </span>luận.
Ví dụ<span class="apple-converted-space"> </span>chính quyền độc tài thường
tạo dư<span class="apple-converted-space"> </span>luận cho những phản biện
đối kháng hoặc thậm chí một thái độ<span class="apple-converted-space"> </span>sống
khác với họ<span class="apple-converted-space"> </span>là “phá đám”, nhưng
không để<span class="apple-converted-space"> </span>cho bàn luận thế<span class="apple-converted-space"> </span>nào là “phá đám”, rồi ra tay trấn áp.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Thực ra trong một xã
hội dân chủ<span class="apple-converted-space"> </span>với tinh thần cơ<span class="apple-converted-space"> </span>bản là thượng tôn luật pháp (rule of
law), mọi người được sống tự<span class="apple-converted-space"> </span>do
trong các không gian do pháp luật qui định và tự<span class="apple-converted-space"> </span>chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Không ai có quyền “xử<span class="apple-converted-space"> </span>lý” ai cả,
kể<span class="apple-converted-space"> </span>cả<span class="apple-converted-space"> </span>công an. Những người trưởng thành hiểu
biết trong xã hội dân chủ<span class="apple-converted-space"> </span>đều
hiểu rằng mọi hành động của công dân sai hay đúng là căn cứ<span class="apple-converted-space"> </span>vào việc đối chiếu với pháp luật (qua
một hệ<span class="apple-converted-space"> </span>thống tư<span class="apple-converted-space"> </span>pháp độc lập và một truyền thông tự<span class="apple-converted-space"> </span>do). Nên công dân dân chủ<span class="apple-converted-space"> </span>chỉ<span class="apple-converted-space"> </span>sợ<span class="apple-converted-space"> </span>pháp luật chứ<span class="apple-converted-space"> </span>không sợ<span class="apple-converted-space"> </span>bất cứ<span class="apple-converted-space"> </span>viên chức nhà nước nào, kể<span class="apple-converted-space"> </span>cả<span class="apple-converted-space"> </span>CÔNG
AN. Do đó việc kêu gọi lực lượng công an để<span class="apple-converted-space"> </span>“xử<span class="apple-converted-space"> </span>lý” ai đó không phải là tư<span class="apple-converted-space"> </span>duy của các công dân dân chủ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Có thể<span class="apple-converted-space"> </span>những người soạn thảo e ngại sự<span class="apple-converted-space"> </span>chụp mũ của chính quyền nên đưa ra một
thông điệp có tính xác định tư<span class="apple-converted-space"> </span>cách
bản thân là ôn hòa, tôn trọng pháp luật đồng thời cảnh báo chính quyền phải
thực thi nhiệm vụ<span class="apple-converted-space"> </span>giữ<span class="apple-converted-space"> </span>gìn trật tự, pháp luật và không nên
tạo ra những hành động xâm phạm các quyền tự<span class="apple-converted-space"> </span>do
của những người biểu tình ôn hòa như<span class="apple-converted-space"> </span>đã
từng xảy ra. Nhưng khi kêu gọi « công an » và dùng từ<span class="apple-converted-space"> </span>“phá đám”, những người soạn thảo vô
tình đã dùng lại một lối tư<span class="apple-converted-space"> </span>duy
cũ kỹ, thiếu chính xác, thiếu trưởng thành của chính độc tài.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Tư<span class="apple-converted-space"> </span>duy độc đoán, cảm tính, thiếu khoan
dung với khác biệt và tinh thần dân tộc thiếu tỉnh táo (unenlightened
nationalism) còn rất nặng trong xã hội Việt Nam hiện nay là điều đã rõ. Nhưng
điều đáng nói là những thứ<span class="apple-converted-space"> </span>đó lại
thể<span class="apple-converted-space"> </span>hiện<span class="apple-converted-space"> </span>ở<span class="apple-converted-space"> </span>một
nhóm “xã hội dân sự” có nhiều người còn rất trẻ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 14pt;">Tận dụng truyền thống
yêu nước, chống ngoại xâm (đích thực) của dân tộc để<span class="apple-converted-space"> </span>vận động tiến bộ<span class="apple-converted-space"> </span>cho xã hội là một phương pháp không
sai. Nhưng cách thức đó có những hạn chế, thậm chí là nguy hiểm, vì có thể<span class="apple-converted-space"> </span>bị<span class="apple-converted-space"> </span>độc
tài lợi dụng hoặc rơi trở<span class="apple-converted-space"> </span>lại độc
tài, nếu chúng ta không để<span class="apple-converted-space"> </span>ý tới
các tinh thần căn bản của Dân chủ, Nhân quyền.○<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<u1:p></u1:p>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
</div>
</div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-39513180399284647092014-12-16T23:11:00.000+07:002014-12-19T08:53:29.363+07:00Nghĩ gọn về Anh Ba Sàm<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Phạm
Hồng Sơn<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Theo một nguồn khả tín, <a href="http://vi.wikipedia.org/wiki/T%C3%B4_L%C3%A2m">Tướng Tô Lâm</a>, một ngôi
sao đang lên nhanh của Bộ Công an, đồng môn thuở C500 của <a href="http://vi.wikipedia.org/wiki/Anh_Ba_S%C3%A0m">Anh Ba Sàm</a>, từng gặp
trực tiếp Anh Ba Sàm để khuyên nhủ. Nhưng, Anh Ba Sàm, cho đến khi bị bắt, hẳn chưa
một ngày rời <i><a href="http://vi.wikipedia.org/wiki/Anh_Ba_S%C3%A0m#Trang_web_Ba_S.C3.A0m">Ba Sàm</a></i>. Có lẽ chỉ có những người đã ấp
ủ, trăn trở và rất tha thiết với Tự do hơn tất cả mọi thứ mới có ứng xử như Anh
Ba Sàm đã thể hiện: tiếp tục tình bạn nhưng “anh đường anh tôi đường tôi” dù
“anh” đã dốc bầu tâm giao và dù “anh” là một chỉ huy quyền uy của lực lượng
chuyên chính hiện hành. Chắc chắn tâm giao đó, khuyên nhủ đó phải được hiểu
theo hai mặt, là những cam kết, hứa hẹn, tưởng thưởng, viễn cảnh không nhỏ về
vật chất và ở mặt kia là một đe dọa của thì tương lai gần cùng những tương lai
xa hơn đầy tai ương, uy hiếp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Chắc chắn nhiều người đã từng hoài nghi, nghi
ngờ Anh Ba Sàm. Việc bắt Anh Ba Sàm đã làm chỉ số tín nhiệm và tin tưởng nơi
anh tăng vọt, nhưng, tôi tin, sự thận trọng, nghi ngờ chưa hẳn đã hết. Song,
tôi cũng tin những người khó tính nhất, thận trọng nhất phải thừa nhận bản kết
toán về truyền thông do Anh Ba Sàm tạo ra có số dư dương rất lớn thuộc về khai
trí giúp nhận chân lịch sử, xóa đi những ảo tưởng về lãnh tụ, xua đi những
huyễn hoặc về chính trị nhằm “phá vòng nô lệ” cả Tàu và ta. Càng thấy giá trị
và ấn tượng ghê gớm nếu ta lại đặt số dư đó ở giữa hai vật, một bên là tấm thẻ Đảng đỏ thẫm của một cố Ủy viên Trung ương, cựu đại sứ tại Liên Xô (cái nôi của <i>toàn trị cộng sản</i>) còn bên kia là bộ
quân phục sĩ quan an ninh màu cỏ tối đã bạc. Nhưng hình ảnh này không còn thuộc
riêng cá nhân và gia đình Anh Ba Sàm nữa, nó đã thành một biểu tượng chung cho
đặc tính hấp dẫn, khơi gợi thiện tính trong con người của Dân chủ Tự do. Bất kỳ
hốc tối, khoảng băng giá nào của xã hội cũng có thể sẽ bén hoặc bắt tia lửa Dân
chủ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Xem thế, những hoài nghi, nghi kị đã và
đang tồn tại có điều gì đó thật nhẫn tâm. Nhưng tình trạng lòng người hoang
mang, chao đảo như vậy không phải là điều mới hay là trường hợp đầu tiên. Cách
đây chừng 15 năm, khi ấy các “nhà hoạt động” còn hiếm hơn “lá mùa thu”, bản
thân tôi, người có ít kinh nghiệm, đã chứng kiến ít nhất một trường hợp tương
tự. Tình trạng mù mờ, hoài nghi xót xa và không dễ chia sẻ, không thể lý giải
được ngay một cách thấu đáo như thế vừa là hệ quả tất yếu vừa là một bi kịch không
chỉ của đương sự, nghề nghiệp cá nhân, lịch sử gia đình mà còn là của lịch sử một
dân tộc đã phải chịu nhiều tráo trở, là hệ lụy rất khó rời ngay được của một xã
hội đã phải vượt thoát, sống còn bằng luồn lách với gần như mọi thủ đoạn trên
nửa thế kỷ. Nhưng đó cũng là thách thức, là thử thách đối với tất cả những
người muốn tiến bộ. Mọi sự nghi ngờ theo năm tháng dai dẳng đến đâu cuối cùng
chỉ làm tăng thêm giá trị, niềm tin, ngưỡng phục, phẩm hạnh cho cái thật, dĩ
nhiên chỉ khi cái <i>thật </i>đó không bải
hoải, không bị giết chết bởi <i>nghi ngờ</i>.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Những chi tiết trình bày như thế không thể
tránh được hệ quả gợi lên trong tâm trí nhiều người về nỗi cô đơn, lẻ loi của
Anh Ba Sàm. Tuy nhiên, dù chúng ta không thích, đó vẫn là một thực tế hiển hiện
của thân phận những người tranh đấu cho nhân quyền, tự do, dân chủ tại Việt Nam
từ nhiều thập niên qua cho tới tận hôm nay, dù đã có những cải thiện. Đã có nhiều
trăm người ký tên thật vào các thỉnh nguyện đòi trả tự do cho Anh Ba Sàm (và
nhiều người khác) - một vượt bực so với chỉ 5 năm trước. Nhưng đã có bao nhiêu
người có hành động mang tính rời xa thực sự cái Đảng, cái chính thể đang trấn
áp Anh Ba Sàm (cùng nhiều người khác), như trả thẻ Đảng, bỏ ngành công an,
tuyên bố rời những chức vị chẳng danh giá cho lắm, v.v., vì Anh Ba Sàm? Hiện
thực </span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">này khiến tôi </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">không thể không </span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">liên tưởng tới một hoạt cảnh </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">múa đôi</span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">: </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Bên này, n</span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">hà độc tài ngày càng phát </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">ra nh</span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">ững </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">ngôn t</span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">ừ, những </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">động
tác, hình thái mới </span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">gần hơn với </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">dân chủ nhưng quyết
không để cái gì làm tổn hại tới các thiết chế độc tài, bên kia, người bị trị
cũng ngày càng x</span><span lang="VI" style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ansi-language: VI;">ướng </span><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">ra những phát ngôn ủng hộ dân chủ, biểu tỏ phản đối
trấn áp tự do nhưng cũng quyết không làm điều gì tổn hại tới danh vị, đặc quyền
bản thân do độc tài ban phát.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Song, nói như thế không có nghĩa cố tình
không biết đến những tấm lòng thơm thảo, những con tim đang trăn trở, nhức nhối,
những chuyển động âm thầm trong lòng người. Nhưng nếu trung thực và mạnh dạn, chúng
ta phải thấy rằng độc tài từ bao năm qua luôn đưa tay ghìm bớt tiếng cười
khi liếc mắt nhìn những thỉnh nguyện có những lập luận rằng “người ấy” là “người
yêu nước”, “không vi phạm pháp luật”, “không phải bất đồng chính kiến”, “không
muốn làm anh hùng”, “đang đầy bệnh tật”, “rất ôn hòa”, “vì sự thật”, “đã có
công với Đảng”, “thuộc gia đình cách mạng”, “chỉ vì lợi ích của Đảng” v.v. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tuy nhiên, chúng ta cũng nên nhớ cái sự “một
mình” (alone), chứ không phải “cô đơn” (lonely), luôn là một thuộc tính bất
biến của mọi khai phá, sáng tạo. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">Tôi đã từng có lần yếu đuối rất đáng trách
thốt ra lời “Thương anh” với người vì tự do mà bị lao tù. Nhưng nghĩ thêm, đối
với những người bị lâm nạn vì đã khát khao tự do thực sự, cái “tình thương” đó
không phải là điều họ cần nhất.○ <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt;">(Bảy
tháng và 11 ngày sau khi Anh Ba Sàm cùng đồng sự bị bắt. Cuối ngày thứ Mười - ngày đã hết lệnh tạm giữ - tối đa 09 ngày - phải chuyển sang lệnh tạm giam, tức
có “khởi tố”- thủ tục tố tụng tối thiểu để giam giữ lâu dài và đưa đến các thủ
tục khác: truy tố, xử án, kết án - sau khi nhà văn Nguyễn Quang Lập, chủ blog
Quê Choa bị bắt.)<o:p></o:p></span></i></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-55187411127568218312014-12-14T10:22:00.000+07:002015-10-03T22:30:24.848+07:00Bà Bùi Thị Minh Hằng (tiếp theo)<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span></b>
<br />
<div class="MsoNormal">
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Xem phần: <a href="http://nhucaytrevn.blogspot.com/2014/12/ba-bui-thi-minh-hang.html">(1)</a><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<b><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Trước phiên phúc thẩm, tôi đã tin tưởng, cầu mong bà Bùi Thị Minh Hằng
và các đồng sự nhất quán về quan điểm và giữ nguyên khí phách. Thực tế đã trả
lời hơn tôi mong đợi. Theo <a href="http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2014/12/141212_dongthap_apeal_trial_activists">tường
thuật của một Luật sư</a> có mặt trong phiên tòa, bà Hằng đã: “đả đảo phiên tòa
bất công của chính quyền cộng sản.” Tôi không chỉ mừng mà còn thấy bản thân rất
may mắn trong lần này vì có những lần niềm tin lớn của tôi đã bị thực tế bác bỏ
thẳng thừng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Có thể nói bà Bùi Thị Minh Hằng phần nào có tính đại diện cho sự
phức tạp, đổ nát, trăn trở, lầm lạc, thức tỉnh của một bộ phận dân chúng và là chứng
nhân cho cả những biến chuyển chính trị một thời của xã hội Việt Nam. Bà là một
“sản phẩm” không thể phủ nhận của nhà nước “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” và “Cộng
Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”. Là một người gặt hái và cũng là nạn nhân của
“xuất khẩu lao động” trong thiên đường Liên Xô vĩ đại. Là con đẻ và cũng là một
“con bò sữa loại bé nuôi cho béo rồi thịt” của một nền “kinh tế thị trường định
hướng xã hội chủ nghĩa”. Là một hiện thân cho những bất đồng, xung đột, chia
rẽ, vỡ nát từ trong gia đình lớn tới gia đình nhỏ của một xã hội tao loạn, tha
hóa, mất phương hướng. Là biểu hiện của sự chuyển đổi nhận thức đương đại của một
số nhân dân, dám đưa ẩn ức riêng để hòa vào cái oan chung, dám rời xa cuộc đời
phóng túng, hưởng thụ cá nhân để góp thân vào sự mạo hiểm cho lợi ích cộng
đồng, xã hội…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Một cuộc đời như thế, tất nhiên, sẽ là một bãi rác đẹp cho các
ngòi bút bảo vệ độc tài, là một mỏ vàng cho những cây bút viết vì Con Người.
Chỉ đáng tiếc trong xã hội hiện nay bút độc tài vẫn nhiều hơn bút người. Nhưng
chính đó lại thể hiện cái bản lĩnh của bà Hằng và những người sát cánh cùng bà.
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Cố nhiên, viết như thế không có nghĩa bà Hằng, giống như tất cả
chúng ta, là con người hoàn hảo, không cần phải tự vấn, xem xét lại bản thân để
sửa chữa hay hoàn thiện hơn nữa. Nhưng trong một xã hội đầy thờ ơ và hèn mạt, mọi
mầm thiện, mầm dũng nhú lên đều là những bấu víu âm thầm cho lòng người, và đương
nhiên rất cần phải được nâng niu, chắt chiu, bảo vệ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Trong <i>Đèn cù</i>, Trần Đĩnh đã khái quát cái hèn của người dân Việt
Nam trong thời xã hội chủ nghĩa là: “’nhân dân anh hùng không sợ bom đạn’ lại
thua Thằng Hèn – Hèn vì nhân dân ta khiếp sợ quyền lực, khuất phục từ tổ trưởng
trở đi”. Nhưng có những thực tế còn thảm hại hơn nhiều. Một lần đi ủng hộ bị
cáo trong một phiên tòa, vô tình tôi được gặp một vị Giáo sư danh tiếng cũng đi
ủng hộ, thật là vinh dự và vui mừng vô cùng. Nhưng khi bị công an xua đuổi, cả
nhóm phải tản ra khỏi khu vực “cấm”, vị Giáo sư hốt hoảng nói với mấy người đi
bên cạnh: “Này, đừng đi cùng nhau, không họ lại cho là có tổ chức đấy!” Ngày
hôm sau, bài tường thuật về việc đi dự tòa của vị Giáo sư đó tràn ngập khắp
mạng, tôi đọc và thấy đúng là bài viết thuộc đẳng cấp giáo sư, rất chữ nghĩa và
khí phách. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Dĩ nhiên, làm “công dân” trong các nước xã hội chủ nghĩa, không cứ
gì Việt Nam, không ai có thể độc quyền được cái hèn. Và không bao giờ có con
người chỉ hoàn toàn thuộc về một khái niệm. Nhưng tôi thực sự bất lực trong
việc định thứ hạng cho Trí và Dũng, Dũng và Trí. Vì thiếu một trong hai cái,
hoặc đôi khi chỉ xếp nhầm vị trí thôi, độc tài chắc chắn sẽ mãi mãi còn mỉm
cười.○<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-404194681486081642014-12-12T07:54:00.000+07:002015-10-03T22:29:36.509+07:00Bà Bùi Thị Minh Hằng<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Nếu phải tìm hiểu thêm về các thiết chế quan trọng cho một nền dân
chủ hay phải tham vấn thêm về một đề tài hàn lâm nào đó, thành thật tôi sẽ
không dám nhờ cậy những người như bà Bùi Thị Minh Hằng. Nhưng khi cần một chia
sẻ chân thành, bộc trực, tình cảm và đặc biệt khi có cướp hay có hổ tấn
công, tôi sẽ yên tâm, vững dạ hơn rất nhiều nếu được có những người như bà Bùi
Thị Minh Hằng ở bên. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Điều rõ ràng, dân chủ rất cần Montesquieu, Locke, Madison, Tocqueville,… và lá phiếu. Nhưng những thứ đó chưa thể đủ, dân chủ còn cần cả
những bàn chân, bàn tay, những khối óc không nề hà việc “nhỏ mọn”, “tầm
thường”, “nhếch nhác”. Vì thiếu những thứ sau, rất có thể những thứ đầu vẫn mãi
mãi chỉ nằm trên văn bản, giấy tờ, ước vọng mà thôi. Giả dụ, khi có kẻ đến cướp
lá phiếu, uy hiếp người bỏ phiếu, chắc chắn những người có khả năng nhất, bản lĩnh nhất chống lại những kẻ đó không thể là “Locke” hay “Montesquieu”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Ở trên có nói đến “hổ” là vì ngày xưa có câu chuyện như thế này:
một thức giả gặp một người đàn bà đang khóc than đau khổ hỏi ra mới biết rằng
cả chồng và đứa con duy nhất của người đàn bà vừa lần lượt bị hổ ở trên núi
xuống ăn thịt mất. Thức giả liền nói, hình như là giọng hơi gắt: “Sao không đi
ngay sang vùng bên mà ở? Bên đó vừa phồn thịnh vừa đông người, hổ làm sao dám
tới.” Người đàn bà đau khổ dáng vẻ thất học chỉ nhẹ nhàng đáp: “Nhưng bên đó
‘hà chính’.” Vị thức giả lẳng lặng bỏ đi, người đàn bà tiếp tục ở lại. Người
đời sau mới đúc kết:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">“HÀ CHÍNH MÃNH Ư HỔ” nghĩa là: “CHẾ ĐỘ ĐỘC ĐOÁN, CHUYÊN CHẾ NGUY
HIỂM, ÁC ĐỘC HƠN HỔ”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Ít phút nữa bà Bùi Thị Minh Hằng và những đồng sự sẽ lại ra “tòa”
lần thứ hai trong vụ án có tình tiết buộc tội “hai xe máy đi hàng ba”. Chúng ta
có thể đang lo lắng, thương cảm, nhưng chúng ta cũng sẽ thấy ấm lòng và tự hào
khi nhìn lại chúng ta còn những con người như BÙI THỊ MINH HẰNG<span style="line-height: 19.9733px;">.</span></span><span style="background-color: white; color: #666666; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: 18.6666660308838px; line-height: 14.9333333969116px;">○</span><br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 107%;"><o:p></o:p></span></div>
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
(còn tiếp)</div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3063743449343253194.post-29066658011895073662014-12-11T15:50:00.000+07:002014-12-11T16:48:41.059+07:00Bọ Lập đầu hàng?<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Phạm Hồng
Sơn</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Sau năm ngày bắt giữ, nhà cầm quyền Việt Nam vừa cho biết vào ngày
10/12/2014, đúng ngày Quốc tế Nhân Quyền: “<a href="http://catphcm.bocongan.gov.vn/wps/portal/!ut/p/c5/04_SB8K8xLLM9MSSzPy8xBz9CP0os3jHMGMvk1C30GAjZ08XA09DI1P3IEM_QwN_E_1wkA4kFZ6eXmZAFZ5uvu5u5gYGBkZo8ugmGELknd0dPUzMfQwM_I3CgJr8TIMDDUKDjQ08jSHyBjiAo4G-n0d-bqp-QXZ2kEe5oyIA5Gq3dw!!/dl3/d3/L2dJQSEvUUt3QS9ZQnZ3LzZfQVYzSjRVRlVTSUlKNjBJMUlGTUdGNzBHVTI!/?WCM_GLOBAL_CONTEXT=/wps/wcm/connect/web+content/catpsite/trang+chu/su+kien+noi+bat/loi+khai+cua+ong+nguyen+quang+lap+voi+co+quan+dieu+tra">Ông
Lập khai nhận hành vi vi phạm pháp luật của mình và xin hưởng khoan hồng, sớm
được tại ngoại. Ông Lập cam kết từ bỏ hoạt động vi phạm pháp luật để tập trung
vào lĩnh vực văn học nghệ thuật, phục vụ xã hội.</a>” Đây rõ là một thông tin
chưa đủ thông tin để tin. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Song, nếu sự thật được bạch hóa sau này sẽ bẽ bàng đúng như thế,
chúng ta cũng không nên quá ngạc nhiên hay phải sốc khi một nhà văn và là một
nhà văn đang ốm với tuổi đã lên cao, không chịu nổi những áp lực của tù đày
trong một xã hội vốn có các giá trị luân lý, đạo đức, niềm tin đang bị đảo lộn,
tan nát.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Chẳng phải chúng ta đã từng có không phải một mà là hơn hai con
người là đảng viên một chính đảng, lại có những điều kiện về chính trị, xã hội,
tuổi tác, sức vóc khỏe hơn ông Lập nhiều nhưng đã đầu hàng và đầu hàng một cách
hùng biện, thẳng thắn, dứt khoát trước tòa và trên TV đó sao? Dĩ nhiên mọi
thuận lợi cho một mục đích đều trở nên vô nghĩa khi ý chí đã về không hoặc mục
tiêu đã bị chuyển đổi. Nhưng chúng ta cũng phải thấy lịch sử, dù là của nhiều
người, nhiều thế hệ, mỗi bước chân của người đi trước, ít nhiều, đều để lại một
vết hằn nào đó trên con đường và trong tâm trí của những người đi sau. Chưa kể,
mỗi con người, chứ không phải thánh thần, đều là một tập hợp của vô vàn những
yếu tố bất định, vô thường đầy bất trắc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Do đó, về tình cảm, và cả về lý trí, chúng ta cần và nên thông cảm
cho những con người kiên cường nhiều năm mềm lòng vài phút. Nhưng để công bằng
chúng ta cũng phải biết xót xa cho lý tưởng dân chủ nữa. Nếu không, ai sẽ là
người bảo tồn danh dự cho lý tưởng cao đẹp đó. Những nhà độc tài chăng?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Vì vậy theo tôi, tiết lộ thông tin hững hờ nói trên là một phản
ứng khá thông minh của nhà cầm quyền. Vì dù thế nào không ai có thể loại bỏ
được hoàn toàn mọi khả năng đã nhận tội, chưa nhận tội hay sẽ không nhận tội.
Nói chung là làm dư luận hoang mang. Hoang mang luôn là món thuốc đơn giản mà công
hiệu làm cho ý chí của đối phương, tuy không nói ra hoặc không thừa nhận, rất
dễ bị rã rời. Dĩ nhiên, nhiều người sẽ không ưng ý với đánh giá rằng nhà cầm
quyền hiện nay (khá) thông minh. Nhưng độc ác/khờ khạo, lương thiện/thông minh
chưa bao giờ là những cặp đôi bắt buộc phải luôn dính liền với nhau. Chưa nói
đến tinh thần dân chủ và nội lực trong đấu tranh là phải biết nhận ra và thừa
nhận những ưu điểm của đối lập.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Con người khó tránh được hết những xúc cảm hoang mang, sợ hãi,
khóc than khi đối diện nghịch cảnh. Nhưng trong những trường hợp rối bời như
thế, nghĩ kỹ, có lẽ không có gì tốt hơn bằng cách: Hãy xếp việc những thông tin
hư thực (hoặc sự bẽ bàng nếu có) ra phía sau, tiếp tục đoàn kết, tập trung làm
những gì thiết thực cho lý tưởng dân chủ cũng như cho quyền sống, quyền tự do
của những con người bị bức hại, tù đày một cách bất công và tiếp tục vững tin
vào lý tưởng dân chủ. </span><br />
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;"><br /></span>
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">Chỉ khi chứng tỏ chịu đựng được khắc nghiệt và vượt qua
được thử thách, lý tưởng đó mới xứng đáng, mới đủ sức thuyết phục để toàn dân
ủng hộ và đeo đuổi đến cùng.○ <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Calibri","sans-serif"; font-size: 14.0pt; mso-ascii-theme-font: minor-latin; mso-hansi-theme-font: minor-latin;">(Năm ngày
sau khi nhà văn Nguyễn Quang Lập, chủ blog Quê Choa bị bắt)<o:p></o:p></span></div>
Pham Hong Sonhttp://www.blogger.com/profile/06137896072637233639noreply@blogger.com